We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 185 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 671 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:28:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 27: Cảm Giác Hài Lòng
hương 27: Cảm giác hài lòng
Editor: Kinh thuế
Cô bây giờ không chỉ đẹp, ma mị, bí ẩn.
Nhưng, hoa hồng đẹp bao giờ cũng có gai.
Gốc đại thụ phía xa, một người áo đen bụm chặt miệng một người đàn ông, sau khi buông ra thân thể người đàn ông từ từ mềm oặt ngã xuống, trong tay hắn cầm một con dao vô cùng tinh xảo.
Chạy một đoạn, bốn phái trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng chim hót truyền đến, sau đó là một bầu không khí yên tĩnh.
Trong căn hầm yên tĩnh, Kính Nguyệt Liên thả quyển sách trên tay xuống, đứng thẳng người dậy, thong dong bước đi, đem tay đút trong túi quần, sau đó nhìn về phái một mặt tường mà bước tới, ở phòng giam này, bốn phía đều là tường không có cửa sổ, một chút ánh sáng cũng không có, nửa năm rồi, nửa năm qua anh đều chưa từng nhìn thấy ánh mặt trời.
Mặt tường trống trơn, anh ngẩng đầu, dường như đang suy tư điều gì đó.
Tay anh đặt trên mặt tường, bàn tay hiện rõ từng khớp xương, giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, đã lâu không tiếp xúc với ánh mặt trời khiến làn da anh cũng trở nên tái nhợt hơn nhiều. Ngón tay buông xuống, sau đó vách tường hiện ra một ô trống nhỏ, rất rất nhỏ, bên trong chỉ đặt một mảnh giấy. Anh cầm lấy mảnh giấy, thân thể tựa vào vách tường, mở tờ giấy ra.
Hồi lâu sau khi xem xong, khóe môi anh khẽ nhếch lên, nụ cười như vậy tuy không sâu nhưng lại rất dễ nhìn, hai con ngươi màu xanh tinh xảo cũng khẽ chớp lên.
“Cô ấy đúng là một tiểu quái vật mà.” Lời nói vừa là than lại không phải than, vừa oán lại không phải oán, hết thảy chỉ là lời mặt chữ.
Bàn tay siết chặt mảnh giấy trong tay, dựa toàn bộ sức mạnh vào bức tường.
Kỳ thật, không phải anh không có cách nào để ra ngoài, hay không thể ra, chỉ là, anh vẫn nhớ tình huynh đệ mỏng manh kia, chỉ có điều, cuối cùng anh vẫn không thể giữ được nó.
“Cứ như vậy đi, Sâm tử, chúng ta cuối cùng vẫn phải đấu một trận.” Anh đứng lên, dùng sức cầm lấy mặt nạ của mình, khuôn mặt lộ ra giống hệt Kính Nguyệt Sâm,
Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn - Hạ Nhiễm Tuyết