The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 185 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 671 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:28:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 80: Chương 75: Buộc Cô Đồng Ý
nh muốn tham gia cái gì?” Kính Nguyệt Sâm đặt quyển sách trên tay xuống, cúi đầu nhìn khuôn mặt thiếu nữ ngượng ngùng, chẳng qua tầm mắt chợt lóe rồi biến mất ngay, cuối cùng vẫn nhìn chăm chú mặt Thẩm Vũ Âm, ngón tay nhẹ nhàng vỗ về đầu cô, dường như cảm thấy đó là âm thanh tan nát cõi lòng. Phịch một tiếng.
Vậy mà, thập phần dễ nghe.
“Em cũng không nghĩ đến mình tham dự được ít như vậy.” Thẩm Vũ Âm cúi đầu, quả thực cô không có năng khiếu về thể dục, sao lại có mấy trận đấu thể dục này chứ, âm nhạc hay hội họa thì tốt rồi, ngoại trừ thể dục ra, đối với cô lại gặp phải rất nhiều khó khăn.
“Không cần lo lắng, anh sẽ giúp em.” Kính Nguyệt Sâm mỉm cười, mang theo đầy toan tính.
“Bạn học Dư Châu, bạn sẽ tham gia chứ?” Trong lúc đó, cậu xoay người, quay mắt nhìn về phía Dư Châu vẫn đang lưỡng lự ở cửa, hóa ra, anh vẫn luôn biết cô đứng ở cửa.
“Bạn học Dư Châu, bạn thấy sao?” Anh hỏi lại một câu, bên môi nở nụ cười vui vẻ cực kì đẹp mắt, nhưng, đối với Dư Châu lại là cực kì chướng mắt, anh không nên cười thành như vậy, cười như vậy, không phải đại ca ca cô vẫn luôn tâm tâm niệm niệm kia, chỉ là, khuôn mặt ấy, bảo thạch hình giọt lệ màu lam bên tai kia đều thể hiện anh chính là người đó.
Mọi người đều sẽ thay đổi, cô cũng vậy, mà anh cũng như thế sao.
Dư Châu hơi nhếch môi, không biết phải trả lời anh ra sao, cô có thể từ chối mọi người, nhưng, chỉ có một người, cô không cách nào nói từ chối càng không muốn từ chối.
“Bạn Dư Châu.” Kính Nguyệt Sâm nhìn chằm chằm vào Dư Châu hai mắt vẫn luôn mê man, đám thịt thừa chen chúc đã giảm để lộ ra đôi mắt to tròn hơn rất nhiều, tiếc là vẫn khó có thể dùng từ xinh đẹp để hình dung, một người không có bất kì ưu điểm gì, thì không có tư cách tiến vào giới quý tộc, cho nên cô nên biểu hiện một chút gì đó.
“Sâm học trưởng.” Thẩm Vũ Âm khẽ kéo tay áo Kính Nguyệt Sâm, không hiểu sao anh phải kiên trì như vậy, Dư Châu căn bản là không cùng thế giới với bọn họ, vì sao, anh luôn chú ý đến cô ta như vậy, vì sao, lại đồng ý cho cô ta vào nhất ban, vì sao muốn kiên trì hỏi cô ta tham gia thi đấu thể dục như vậy.
Nhiều lần muốn hỏi vì sao, lại không có ai đến trả lời giúp cô, người duy nhất biết đáp án lại là người không bao giờ chủ động nói cho cô biết.
“Bạn Dư Châu, Tiểu Âm cũng sẽ tham gia, vậy bạn thì sao, chắc chắn cũng sẽ tham gia chứ?” Kính Nguyệt Sâm nhẹ nhàng cầm tay Thẩm Vũ Âm lên, đáy mắt hàm chứa nét lạnh lùng không dễ nhận ra, vậy mà nụ cười trên môi cậu luôn nở rộ, lại phá lệ cực kì mê người.
“Sâm tử, em…” Thẩm Vũ Âm vừa định cất tiếng, có điều, Kính Nguyệt Sâm lại vừa cười vừa lắc đầu nhìn cô, lời muốn nói ra đột nhiên không cất lên được nữa.
Sâm học trưởng không thích người khác chen ngang lời anh, điều cô có thể làm, chỉ là yên lặng đứng bên cạnh anh mà thôi.
Dư Châu nhìn động tác vô cùng tự nhiên kia, trong ngực cảm thấy ẩn ẩn đau nhức, thiếu niên cao quý tuấn mỹ, thiếu nữ xinh xắn động lòng người, bọn họ đứng chung một chỗ, chính là một bức họa vô cùng hài hòa, như nghệ thuật gia tỉ mỉ vẽ lên một tác phẩm nghệ thuật, cực kì quý hiếm, nhưng tình cảm đó lại tạo thành lưỡi dao đâm vào ngực cô, tiến dần vào càng làm ngực đau nhói chua xót không ngừng.
“Tôi đồng ý.’ Cô ngẩng đầu, trong ánh mắt thăm dò tìm tòi của hai người đó nói ra quyết định của mình.
Kiên trì như vậy, không phải muốn cô đồng ý, cô biết rõ so với Thẩm Vũ Âm, cô càng không có khả năng tham gia môn thể thao nào, nhưng cô vẫn đồng ý. Cứ đồng ý liều lĩnh như vậy đi.
Cô không hỏi nguyên nhân, cũng không muốn biết nguyên nhân của anh là gì, chỉ cần anh muốn, vậy chắc chắn cô sẽ đồng ý, bởi vì, anh là người duy nhất từng nguyện ý trao ấm áp cho cô trên đời này. Trên ngực truyền đến từng đạo cảm giác đau đớn, có điều, cô đã học được cách chịu đựng.
Kính Nguyệt Sâm vẫn cười hết sức vô hại, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vui vẻ, anh cúi đầu, ngón tay lại nhẹ nhàng vuốt tóc Thẩm Vũ Âm, dưới con ngươi cong cong cười lộ ra một mảnh ánh sáng nhạt. Cầm lấy sách vở, anh kéo tay Thẩm Vũ Âm đi ra ngoài, có điều lúc đi ngang qua Dư Châu, bước chân hơi ngừng lại, hơi thở bao trùm lấy Dư Châu, cô cảm nhận được trên người của anh có mùi trà xanh nhàn nhạt bao phủ, có điều lại mang theo một chút cảm giác lạnh như băng, không nói rõ được.
Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn - Hạ Nhiễm Tuyết