Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: Bắc Li Dạ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 129 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 550 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:28:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 97: Đỡ Đẻ
n sau lùm cây, dưới những tán cây tùng rộng lớn, rõ ràng là có thứ gì đó không lớn cũng không nhỏ đang xao động.
Mà ở chỗ cách đó không xa, có hai nam nhân giống như yêu quái cao to đang giao tranh ác liệt. Dưới ánh mặt trời, bọn họ có một lớp vảy màu vàng cứng nhắc tỏa ra thứ hào quang rực rỡ giống như vàng ròng. Từng chưởng lực tung ra, không chút lưu tình tạo nên bao nhiêu dấu vết càn quét trên mặt đất.
Ở chỗ khác lại có một sinh vật trông giống như bọ cánh cứng đang nhúc nhích qua lại, thập phần xôn xao.
“A!” Một tiếng thống khổ rên rỉ, thân thể bé bỏng của Kim Giáp Trùng kia theo một đạo kim quang huyễn hóa thành một phu nhân xinh đẹp, hơn nữa, phu nhân xinh đẹp này lại có cái bụng rất to lộ ra bên ngoài. Trên trán của nàng ta đầy mồ hôi, một tay che bụng giống như là muốn sinh.
Bùi Mạch Ninh nhướn mày trong thoáng chốc, còn chưa hiểu trước mắt đang chuyện gì xảy ra, thân thể đã theo bản năng đi về phía phụ nhân kia.
Phía sau nàng, Tư Không Thu Trạm cùng Phong Khinh Tuyệt lập tức chạy theo. Bọn họ chẳng có chút hứng thú nào với hai trùng yêu đang giao tranh kia, đương nhiên sẽ không tham dự vào.
Một trong hai tên Kim Giáp Trùng cao lớn nhìn thấy bọn người Bùi Mạch Ninh tiến về phía phụ nhân xinh đẹp kia thì lập tức khẽ kêu một tiếng, bất đắc dĩ cho tên Kim Giáp Trùng đối thủ chém một nhát, căn bản không thể không phân tâm.
“A…” Phu nhân xinh đẹp sợ hãi kêu thét lên, mồ hôi lạnh liên tục đổ, bụng co rút đau đớn kịch liệt, khiến nàng cực kỳ khó chịu.
“Nào, thở đi! Cố gắng hít vào thở ra! Đừng khẩn trương, hài tử của ngươi có lẽ là muốn ra ngoài gặp nương của rồi!” Bùi Mạch Ninh đỡ lấy bụng của nàng ta. Kinh nghiệm đỡ đẻ gần như bằng không cho nên nàng cũng rất khẩn trương, lo lắng.
Ở Địa Phủ, đã nhìn quen không ít các du hồn, nàng biết rõ đầu thai chuyển thế là việc khó khăn và đáng quý đến thế nào, nói gì thì nói nàng cũng không thể ngồi yên mà bỏ mặc người này, cho nên nhất định phải cố gắng, dù có là ngựa chết nàng cũng chữa cho nó sống lại.
“Các ngươi đừng lo lắng, đi tìm cho ta ít nước! Tốt nhất là nước nóng!” Chưa ăn thịt heo nhưng tốt xấu gì cũng biết heo chạy như thế nào, Bùi Mạch Ninh một bộ mặt lạnh lùng, chỉ huy hai nam nhân không biết phải làm gì ở phía sau.
Hai nam nhân hai mặt nhìn nhau, biết nàng nhàn rỗi lại quyết đi quản việc của người khác rồi, bây giờ cũng chỉ đành nghe theo lời này chạy đi làm việc thôi.
“Đừng khẩn trương, trượng phu của ngươi nhất định là đang rất lo lắng cho ngươi! Để cho hắn đừng phân tâm, ngươi hãy cố chịu đựng một chút.” Thanh âm Bùi Mạch Ninh bình tĩnh phát ra, kéo hai chân nàng ta ra rồi nhìn vào bên trong.
Lập tức, phu nhân xinh đẹp kia “ A!” lên một tiếng, dường như là đã hiểu lời của nàng, cắn cặp môi đỏ, đem những tiếng thét kia ngậm chặt trong miệng.
“Nào, hít sâu, dùng sức! Ta nhìn thấy đầu đứa nhỏ rồi!” Thanh âm của Bùi Mạch Ninh lúc này cũng có chút bất ổn, giữa vầng trán trắng nõn phủ một tầng mồ hôi trong suốt.
Hai nam nhân cũng đúng lúc vừa trở về. Bọn họ mỗi người dùng một chiếc lá sen cực đại đựng nước suối ở bên trong, sau đó lại dùng nội lưng và pháp thuật của mình làm nước nóng lên.
Bên kia thì đang đánh nhau kịch liệt, bên này cũng kịch liệt không kém. Hai nam nhân cũng không khỏi đi qua đi lại, thấy hai nữ nhân đổ mồ hôi như mưa, mới hiểu nữ nhân sinh con là vất vả như thế nào.
“Mạnh lên! Hít sâu, đứa nhỏ sắp ra rồi.” Bùi Mạch Ninh không còn làm chủ được thanh âm của mình nữa, cao giọng nói lớn, tâm tình hết sức kích động. Tự tay nghênh đón một tân sinh mệnh ra đời, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
“A!” Bên kia, phụ thân của đứa nhỏ cũng đã thành công đánh bại đối phương. Tên Kim Giáp Trùng kia ngã lăn xuống đất, thắng bại đã rõ.
“Oa oa…” Bên này, một tiểu sinh mệnh cũng đồng thời cũng ra đời, tay nhuộm đầy máu tươi đang bế đứa be, Bùi Mạch Ninh trong lòng cũng có chút cảm động, nhanh chóng dùng nước ấm lau sạch sẽ những vết máu trên đứa nhỏ.
Đứa nhỏ này có khuôn mặt ôn hòa đầy nếp nhăn, không nghĩ tới yêu giới vốn sống trong hình dáng con người, đến hài tử sinh ra cũng mang dáng dấp con người.
“Phu nhân….”Kim quang chợt lóe, một đại hán thân hình cường tráng vội vã chạy tới chỗ bọn họ.
Hắn vọt thẳng đến chỗ người phụ nhân xinh đẹp kia, vừa kích động vừa lo lắng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của nàng ta, vội vội vàng vàng, quên mất cả chuyện hài tử của bọn họ vừa mới chào đời.
“Kiều ca, ta không sao, cũng may có vị cô nương này tương trợ! Mau nhìn xem đi, con của chúng ta đó!” Phu nhân xinh đẹp mỉm cười, hạnh phúc sung sướng vô cùng.
Lúc này, đại hán Kim Giáp Trùng đây mới hồi phục tinh thần, tiếp nhận đứa nhỏ Bùi Mạch Ninh ẵm tới. Đứa nhỏ đã được nàng quấn cho ít quần áo. Đứa nhỏ nhiều nếp nhăn nhìn thế nào cũng không đẹp măt, nhưng ở trong mắt cha mẹ thì đứa con thế nào cũng vẫn là đẹp nhất.
Đại hán cười tươi rạng rỡ, cao hứng mà cảm kích nói: “Hôm nay may mà có vị cô nương này! Vô cùng cảm tạ cô nương.”
Nghĩ ngợi, hắn lại trừng mắt nhìn tên Kim Giáp Trùng kia, hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải tên vô lại này, phu nhân cũng sẽ không động thai khí mà sinh non! Hừ, giết y cũng chưa hết tội.”
“Được rồi, Kiều ca, chàng đừng oán trách nữa.” Phụ nhân xinh đẹp sau khi sinh đứa nhỏ xong vẫn còn sức lực, khiến Bùi Mạch Ninh cảm thấy xem cũng đã đủ. Quả đúng là Yêu giới, thể lực không giống người bình thường.
Đại hán cười ngây ngô vui vẻ, mắt lại nhìn về phía phu nhân của mình, sau đó a a cười với hài tử, bộ dạng người cha yêu thương con lập tức hiện lên.
Phu nhân Kim Giáp Trùng kia cho dù thể lực có tốt đến như thế nào, cũng chịu không được sau khi sanh xong đứa nhỏ cả người đầy dính ngấy. Đưa Phật phải đưa đến Tây Thiên, Bùi Mạch Ninh dứt khoát giúp đỡ nàng đi đến một bờ suối tắm rửa, bỏ lại ba nam nhân tròn mắt nhìn nhau.
Đợi các nàng ở trở về, xem như cũng đã thành thân quen. Nói may mắn cũng chẳng sai, phụ nhân này cư nhiên lại là biểu tỷ phương xa của Yêu Đế. Lần này đến đây là để thăm Yêu Đế, biết Bùi Mạch Ninh muốn đi tìm Yêu Đế, liền vui vẻ mời bọn họ đồng hành cùng.
Ba người vốn cũng không hiểu nhiều về Yêu giới này, có người dẫn đường thì đương nhiên là vui vẻ nhận lời rồi.
Dọc đường đi, bọn họ tán gẫu được coi như rất hợp ý nhau. Phu nhân Kim Giáp Trùng kia thoạt nhìn ôn hòa vô cùng, nhưng cũng không phải dễ chọc vào. Trên đường có mấy kẻ phàm phu chọc ghẹo hai nữ tử xinh đẹp, mấy nam nhân còn chưa kịp ra tay thì đã bị nàng tát co một cái, bay xa không thấy bóng. Thật là khiến người ta kính sợ!
Cũng không biết lúc trước đáp xuống là địa phương
nào, nếu không phải có phu phụ Kim Giáp Trùng thì có lẽ ba người Bùi Mạch Ninh thật không biết làm cách nào mà thuận lợi tìm được cung điện nơi Yêu Đế ở. Chỗ này nào chỗ nấy cũng cong cong quẹo quẹo, đi qua bao nhiêu địa bàn khác nhau mà cũng chưa đến được chỗ ở của Yêu Đế.
Cho đến khi tới một hồ nuôi cá sấu, bọn họ mới đi chậm lại về phía trước. Lúc bấy giờ bọn họ mới nhìn rõ, hành cung xanh vàng xa hoa rực rỡ. Bùi Mạch Ninh dọc theo đường đi đã sớm nghe nói nữ đế Yêu Giới này phong lưu như thế nào. Nội cung to lớn như vậy, nam yêu chứa chấp bên trong cũng không ít. Chậc chậc, đúng là một nữ đế phong lưu hàng thật giá thật!
Nữ Diêm Vương Nhà Có Thê Tử Lung Linh Nữ Diêm Vương Nhà Có Thê Tử Lung Linh - Bắc Li Dạ