Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: The Saga Of Darren Shan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1451 / 17
Cập nhật: 2017-06-11 10:54:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ôi chậm rãi bước qua đường phố, cứ như đi nhanh sẽ làm mất những điều đang suy tính, nói làm sao để Debbie chấp nhận tôi. Tôi tin chắc cô cũng có những cảm xúc về tôi như tôi cảm thấy về cô. Nhưng bề ngoài của tôi làm cô bối rối. Phải tìm cách để cô nhìn tôi như một người đàn ông trưởng thành chứ không phải một thằng nhóc. Nếu tôi nói ra sự thật thì chuyện gì sẽ xảy ra? Tưởng tượng mình sẽ tiết lộ bằng cách:
- Debbie, hãy đón nhận một chuyện rất bất ngờ. Mình là một ma-cà-rồng.
- Hay lắm, cưng.
- Không kinh ngạc?
- Mình phải kinh ngạc sao?
- Mình uống máu. Lò mò trong đêm tối, tìm những người đang ngủ và mở mạch máu họ ra…
- ồ! Chẳng có ai hoàn hảo cả.
Cuộc đối thoại tưởng tượng làm tôi thoáng cười. Quả thật, tôi không thể đoán được phản ứng của Debbie sẽ thế nào. Trước đây, tôi chưa bao giờ tiết lộ chuyện này với con người. tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Như thế nào và một người bình thường sẽ trả lời ra sao. Tôi biết ma-cà-rồng không là những quái vật sát nhân vô cảm trong sách và phim ảnh, nhưng bằng cách nào tôi có thể thuyết phục được người khác?
Tôi bực tức đá một thùng thư:
- Con người đáng ghét. Ma-cà-rồng đáng ghét! Tất cả chúng ta chỉ là một lũ rùa.
Vừa suy nghĩ vớ vẩn như thế, tôi vừa nhìn quanh và chợt nhận ra là không biết mình đang ở khu nào trong thành phố. Tôi tìm một tên đường quen thuộc để trở về khách sạn, đường phố vắng hoe. Những kẻ sát nhân bí ẩn đã ngừng tay hoặc đã rút lui, mặc dù cảnh sát vẫn còn tuần tra, nhưng những hàng rào phòng thủ đã được dẹp bỏ, người dân có thể thoải mái đi lại. tuy nhiên lệnh giới nghiêm vẫn còn hiệu lực, và hầu hết mọi người đều vui vẻ chấp hành.
Tôi thích thú những con đường tối tăm, tĩnh mịch. Một mình đi xuống những con hẻm ngoằn ngoèo, tưởng như đang xuyên qua đường hầm trong núi Ma-cà-rồng, để trí tưởng tượng trở lại cùng cụ Seba Nile, Vanez Blane, và những ma-cà-rồng khác, không vướng bận tình yêu, trường lớp hay định mệnh đầy những cuộc truy lùng gây cho tôi toàn chuyện khó khăn.
Nghĩ đến núi ma-cà-rồng, tôi lại nghĩ đến ông hoàng già Paris Skyle. Quá bận rộn với trường lớp và Debbie, tôi không còn thời gian để nghĩ ngợi về cái chết của ông. Tôi rất nhớ ma-cà-rồng già đã chỉ dạy cho tôi rất nhiều điều. Chúng tôi cũng đã cùng vui cười thỏa thích cùng nhau. Bước qua bãi rác trong một con hẻm tối thui, tôi nhớ lại mấy năm trước, khi ông cúi quá thấp trên một ngọn nến và bị cháy râu. Ông vừa la hét, vừa dập lửa, vừa nhảy tưng tưng quanh cung ông hoàng, như một anh hề cho đến khi…
Một vật từ sau đập mạnh vào gáy làm tôi lôn nhào xuống đống rác. Tôi thét lên, hai tay ôm chặt gáy, lăn người đề phòng. Đúng lúc đó, một vật thể màu bạc cắm phật xuống nền đất, ngay chỗ đầu tôi mới lăn qua.
Quên cái đầu bị thương, tôi trườn đi bằng hai gối, tìm một thứ có thể tự vệ được. gần đó có một cái nắp thùng rác bằng nhựa. tôi vội lấy, che trước ngực như một tấm khiên, rổi quay lại kẻ tấn công. Hắn đang lao tới tôi với một tốc độ mà không người bình thường có thể có được.
Một vật màu vàng bay bút xuống tấm khiên tạm thời cắt nắp thùng rác ra làm hai mảnh, cùng tiếng cười của một con quỷ hoàn toàn điên loạn.
Kẻ tấn công thận trọng lượn vòng quanh tôi, huênh hoang nói:
- ta sẽ cắt mi thành từng mảnh.
Giọng hắn ta quen quen, nhưng dù cố nhớ, tôi vẫn không thể nhận ra. Tôi cố quan sát bề ngoài của hắn trong khi hắn vẫn đang lượn quanh. Mặc toàn đồ đen, mặt kín kít sau cái mũ đen chùm đầu, hắn to lớn rắn chắc, và tôi có thể thấy đôi mắt đỏ sáng rực lên trên những cái răng đang nhe ra. Hắn không có bàn tay, đàu hai cánh tay được nối với những vật kim loại - một bên vàng, một bên bạc. Mỗi bên có ba cái móc sắt và cong như lưỡi câu.
Ma-cà-chớp lại tấn công – đôi mắt và tóc độ đã phát giác đó là một ma-cà-chớp. Hắn rất lẹ, nhưng tôi đã tránh kịp, những cái móc căm sâu vào bức tường phía sau. Khi hắn rút móc lại, mặt tường thủng một lỗ khá lớn. Lợi dụng không tới một giây hắn rút tay ra khỏi tường, tôi tung chân đá ngay ngực hắn. Nhưng hắn đã đoán biết trước, hạ tay kia xuống, tàn bạo đánh bật ống chân tôi sang một bên.
Rú lên vì đau, tôi ném cả hai mảnh nắp thùng rác vào tên ma-cà-chớp. hắn cười ha hả né tránh. Tôi cố chạy… nhưng không được. cái chân bị thương không ủng hộ tôi. Sau vài lần cô gượng chạy, tôi tuyệt vọng lăn đùng xuống đất.
Xoay người nằm ngửa, tôi trừng trừng nhìn lên tên ma-cà-chớp, với bàn tay bằng những cái móc, đang lừ lừ tiến tới. hai cánh tay hắn vung vẩy, những cái móc ken két rợn người khi chạm vào nhau.
Gã ma-cà-chớp rin rít nói:
- ta sẽ cát mi… từ từ… đau đớn. bắt đầu từ tay. Từng ngón một, rồi bàn tay…
một tiếng nổ trầm đuc, tiếp theo là tiếng rít trong không khí. Một vật bay vút qua, xém trúng đầu ma-cà-chớp. vật đó cắm phập lên tường. đó là một mũi tên ngắn bằng sắt. Nó bật lên tiếng rủa, ngồi thụp xuống, lấp trong bóng tối của lối đi nhỏ.
Những khoảnh khắc chậm chạp trôi qua như nhện bò sống lưng tôi. Tiếng thở giận dữ của ma-cà-chớp, tiếng thở hổn hển của tôi tràn ngập không gian. Không hề thấy bóng dáng hay tiếng động của ng bắn tên. Lê bước giật lùi, mắt vẫn trừng trừng nhìn tôi, ma-cà-chớp nhe răng thề:
- ta sẽ thanh toán mi sau. Mi sẽ chết từ từ, vô cùng đau đớn. ta sẽ căt mi trước, từng ngón một.
nói xong hắn quay người chạy. Mũi tên thứ hai bắn theo, nhưng không trúng. Ma-cà-chớp lao về cuối đường, rồi mất hút vào đêm tối.
Im lặng thật lâu. Rồi có tiếng bước chân. Một người cao trung bình bước ra từ trong bóng tối. người đó mặc bộ đồ đen, một khăn quang dài quấn quanh cổ, tay đeo găng. Tóc bạc – dù chưa già – vẻ nghiêm nghị. Tay người đó cầm một vũ khí hình dạng như khẩu súng, đàu mũi súng ló ra mũi tên bằng sắt.
Ngồi dậy, nắm bóp cho chân phải bớt đau, tôi lên tiếng khi người đó lại gần:
- cảm ơn.
Người đó không trả lời, lẳng lặng tiến tới cuối con đường nhỏ,, quan sát phía ngoài, tìm dấu vết của ma-cà-chớp.
Quay lại, người đàn ông tóc bạc đứng cách tôi vài mét. Tay phải hắn cầm vũ khí, nhưng không chĩa xuống đất mà chĩa thẳng vào tôi.
Cố nở nụ cười hiền lành, tôi nói:
- làm ơn hạ mũi súng xuống được không? Ông mới cứu tôi, lỡ có cướp có bắn chết tôi thì… kì lắm.
không hạ súng xuống mà cũng không trả lời ngay, vẻ không có gì là than thiện, một lát sau người đó hỏi:
- mi có ngạc nhiên nếu ta tha mạng cho mi không?
Giống như tên vừa rồi, giọng hán cũng quen quen, nhưng tôi không nhận ra là ai =.=!
Lo lắng nhìn mũi súng, tôi đáp yếu xìu:
- tôi đoán là…
- mi biết vì sao ta cứu mi không?
- Vì… lòng nhân từ?
- Có thể.
Người đó tiến gần thêm một bước, lúc này mũi súng nhắm thẳng vào tim tôi, nếu bắn, hắn sẽ tạo một lỗ toang hoác trên ngực tôi. Hắn rít lên nói:
- Nhưng cũng có thể ta cứu ngươi vì chính ta.
- Ông là ai?
- Mi không nhận ra ta sao?
Tôi lắc đầu, dù chắc chắn đã nhìn thấy khuôn mặt này, nhưng không nhớ nổi ai.
Người đó thở khì một tiếng:
- lạ thật, ta khong bao giờ nghĩ ngươi có thể quên được ta. Nhưng dù sao cũng đã quá lâu rồi, mà năm tháng đã xử tệ với ta, cũng như với mi vậy. có lẽ mi sẽ nhớ ra cái này.
Hắn đưa tay trái ra. Cái găng tay đã được cắt bỏ miếng da chỗ lòng bàn tay, để lộ ra một chữ thập cắt sâu vào thịt. Nhìn chữ thập hồng hào và mềm mại giữa lòng bàn tay hắn, tôi thấy như trở lại khu nghĩa trang trong đêm đầu tiên tôi trở thành đệ tử ma-cà-rồng, gặp đứa con trai tôi đã cứu mạng, một kẻ đã ganh tị với tôi, kẻ đã tưởng tôi âm mưu với ông Crepsley và phản bội nó.
Tôi nghẹn thở, nhìn từ dấu thập đến khuôn mặt lạnh lùng của nó, hổn hển nói:
- Steve! Steve Leopard!
- Đúng
Steve đã có thời là bạn thân nhất của tôi. Thằng bạn giận tới mất hết lí trí đó đã thề: lớn lên sẽ trở thành một thợ săn ma-cà-rồng, để có thể truy lùng và giết chết tôi!
Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 8 - Đồng Lõa Của Bóng Đêm Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 8 - Đồng Lõa Của Bóng Đêm - Darren O'shaughnessy Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 8 -  Đồng Lõa Của Bóng Đêm