With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: The Saga Of Darren Shan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2095 / 31
Cập nhật: 2017-09-04 05:50:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
ôi cứ đứng ì trên bậc thềm, cảm thấy mình ngu ơi là ngu. Chẳng muốn trở về khách sạn chút nào, vì không muốn Evra nhìn tôi như 1 thằng ngố, tôi lang thang quanh quảng trường để trời đêm lạnh lẽo làm cho cài đầu bã đậu của mình tỉnh táo lại.
Không thể tới ngày mai mới gặp Debbie, tôi đến trước cửa nhà cô bé, nhìn quanh. Biết chắc không ai có thể phát hiện ra tôi, tôi cởi giầy rùi ắt đầu leo lên theo đường ống máng. cử sổ phòng debbie có cửa sổ khoảng chừng 4m, vì vậy lrên tới ngang tầm, tôi móc móng tay vào tường gạch, mon men tới cửa sổ như 1 con thạch sùng
thả người lủng lẳng dưới cửa sổ, tôi chờ Debbie xuất hiện.
Chừng 20 phút sau, đèn trong phòng bật sáng. tôi gõ nhè nhẹ rồi gõ mạnh lên kính cửa. Tiếng bước chân lại gần.
debbie mờ hé màn cửa, bối rối nhìn ra ngoài.Mấy giây sau cô bé nhìn xuống và phát hiện ra tôi.
Tôi mở miệng,uống hai môi rõ ràng để bên trong cô ta hiểu:"Mở cửa ra"
Debbie gật đầu, quỳ xuống đẩy khung cửa kính lên:
- Bạn làm gì vậy? Đag nắm tay vào cái gì thế?
- Mình bay bềnh bồng trong không khí.
-Điên. Ngã xuống là chết
-Yên tâm.Mình là nhà vô địch leo núi mà.
-Bạn chết cóng mất thôi. Giày đâu rồi? Vào trong này lẹ lên...
-Mình không muốn vào, mình chỉ leo lên để....debbie, lời đề nghị vẫn còn già trị chứ?
-Đề nghị gì
- Một nụ hôn
debbie mỉm cười, mắt chớp lia lịa:
-Bạn khùng thật rồi.
-Điên tỉ độ thì đúng hơn
-Tất cả tró nguy hiểm nay chỉ vì.... lời đề nghị đó thôi sao?
Tôi gật. Debbie nhỏ nhẻ:
-Sao không vào bằng cửa chính cho đỡ.... khổ. Nhưng mình nghĩ bạn rất xứng đáng để..., nhưng lẹ lên.Đồng ý?
- Đồng ý.
Debbiecúi đầu ra ngoài cửa sổ, tôi vươn lên, chạm nhẹ môi vào nhau. Có thế thôi mà tim tôi đập hơn trống trận.
Cô bé tủm tỉm hỏi:
-Muốn thưởng không?
-Cóoooo.....
Tôi run cầm cập. Không vì lạnh đâu.Tôi thề với bạn. -Dây. Dây nữa
debbie nhẹ nhàng hôn hai mà tôi. Tôi suýt tuột tay khỏi bờ tường. Hình ảnh tôi phản chíu trên kính cửa trông ngố ơi là ngố!
Cô bé vẫy tay n
-Mai gặp lại, Romeo
-Mai gặp lại,Juliette.
Tấm màng buông xuống, cửa sổ khép lại, tôi từ từ tụt tới đất.Tr6n đường về ôti lâng lâng như bay, và.......gần tới khách sạn tôi mới nhớ tới đôi giày. Vội chạy ngược lại, tìm giày, rũ tuyết. ngồi xuống xỏ giày, lòng vẫn lâng lâng...
Evra chăm chú vào màng hình đến nỗi không nhận ra tôi bước vào phòng. Tôi nói lớn 2 lần " mình về rồi ", nó vẫn không thèm ngứoc lên, chỉ vẫy tay như bảo tôi im lặng. Bực mình tôi gắt:
-Cậu làm sao vậy? Tưởg câu nóng lòng mong mình về để biết mọi chuyện. Được lần sau thì...
- cậu xem tin tức hôm nay chưa?
-Người ta không chiếu thời sự trong rạp chiếu phim từ lâu rôi công tử Evra Von ạ.Nào, bây giờ cậu có muộn câu chuyện của mình hay không.
- Cậu xem cài này đi đã.
-Xem gì?
Vửa hỏi tôi vửa vòng ra sau Evra, liếc nhín màng hìng đang phát phim thơi sự, tôi phì cười
-Tường gì thôi tắt đi. Nghe chuyện tình yêu này.....-daren!
Giọng nó thật khác thưòng, đầy lo lắng: CẬu phải xem tin này
Nó nói chậm rãi, nghiêm túc. Tôi biết nó khng6 đùa
Trên màng hình làc ảnh bên ngoài 1 ngôi nhà cao tầng, rồi ống kính di đbên trong, những bức tường quay cận cảnh Một phóng viên tiếp tục nói về sự việc đang sảy ra.
Tôi hỏi:
-Chuyện gì vậy?
- Dây là nơi ngươi ta phát hiện ra những cài xác
-Xác nào?
-Nhìn kìa
hình ảnh tôi tam trong ngôi nha và hàng chữ trên màn hình cho biết đây là những hình ảnh được ghi sáng nay. Nhiều bác sĩ và cảnh sác đẩy những băng-ca di động. Trên mỗi băng ca di động đều có 1 bao xác người
Tôi hỏi Evra:
-Phải bao đựng xác không?
-Xác đó. Sáu rồi,Cảnh sat vẫn đang lục soát
Tôi thắc mắc -Những vụ này có dính dáng gì tới mình đâu
Nó mở lớn âm thanh bảo
-Nghe đi
Cô phóng viên đnag nhìn thẳng máy wa cho biết nhờ đám trẻ thách đố nahu vào ngôi nhà bỏ hoang nên cảnh sác mới phát hiên ra những cái xác này Một phát thanh viên hỏi về thân nhân của những người chết. Cô phóng viên lắc đầu
-cảnh sát chưa cho biết tên, còn chờ nhân thân của họ đến sát nhân
phát thanh viên hỏi
-chị đã biết nguyê nhân của những cái cết này chưa.
- Chưa cảnh sát chưa tiết lộ ti tức gì. chuúngtôi chỉ biết được cho đến lúc này đã tìm ra sáu xác. Nhưng chúng tôi chưa biết nan nhân là nam hay nữ. có vẻ như đây là nạn nhân của 1 kẻ giết ngươi hàng loạt hoặc của 1 vụ giết ngươi tế thân. hai xác sau cùng chúng tôi chưa biết sao, nhưng 4 xác trước đều có những vết thưong kỳ dị và cùng 1 tình trạng như nhau
- Chị có thể nói rõ hơn?
- Bốn nan nhân đó đều bị thắt cổ. Ngoài ra các xác - tôi phải nhấn mạh đây chỉ là 1 phỏng đoán - các xác chết dường như bị uống đến cạn kiệt máu. nhưng ngay lúc này chưa ai biết rõ chuyên gỉ đã sảy ra ngoài cảnh sát. VÀ tất nhiên....kẻ sát nhân
Evra tắt âm thanh, chỉ để phần hình nó thì thâm -Thấy gì không
-Ồ!Không thể...
Tôi nghẹt thở nghĩ đến ông crepsley.Đêm nào ôngta cũng lẩn lút đi suốt đêm trong thành phố không biết vì lý do gì Tiếng nói của cô phóng viên vang vang trong đầu tôi;"Uống tới cạn kiệt máu"!
-Ông Crepsley!
Tôi lẩm bẩm mắt nhìn trừng trừng vào nhửng hình ảnh không âm thanh không thể thốt lên 1 lời nào nữa.
Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 3 - Địa Đạo Máu Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 3 - Địa Đạo Máu - Darren O'shaughnessy Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 3 - Địa Đạo Máu