Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10780 / 193
Cập nhật: 2015-08-20 17:39:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Thầy Mouchabiere Giám Sát Chúng Tôi
ÁNG NAY Ở TRƯỜNG, KHI CHÚNG TÔI XUỐNG SÂN CHƠI, trước khi cho phép chúng tôi ra khỏi hàng, thầy Nước Lèo, tức là thầy giám thị, nói với chúng tôi:
- Tất cả các em, hãy nhìn thẳng vào mắt thầy đây! Thầy sẽ lên làm việc tại phòng của thầy hiệu trưởng. Vì vậy thầy Mouchabière sẽ giám sát các em. Các em hãy hứa với thầy là sẽ ngoan ngoãn, nghe lời thầy Mouchabière và không được làm cho thầy Mouchabière phải cáu. Các em hiểu chưa?
Rồi thầy Nước Lèo đặt tay lên vai thầy Mouchabière và nói:
- Dũng cảm lên, Mouchabière, chàng trai trẻ!
Rồi thầy đi mất.
Thầy Mouchabière nhìn chúng tôi bằng đôi mắt mở to rồi thầy bảo chúng tôi: "Nghỉ!" bằng một giọng rất nhỏ nhẹ.
Thầy Mouchabière là một thầy giám thị mới, vì thế chúng tôi vẫn chưa có thời gian tìm cho thầy một biệt hiệu quấy quấy. Thầy Mouchabière trẻ hơn thầy Nước Lèo rất nhiều, chúng tôi có cảm giác như thầy mới đến trường làm chưa lâu, và đây là lần đầu tiên thầy giám sát học sinh một mình.
- Bọn mình chơi gì bây giờ? Tôi hỏi.
- Hay là chơi trò máy bay đi? Eudes nói.
Vì chúng tôi chẳng biết chơi trò đó như thế nào, Eudes giải thích: chúng tôi sẽ chia thành hai phe, phe ta và phe địch, và tất cả chúng tôi đều là máy bay. Chúng tôi vừa chạy vừa giang rộng hai cánh tay, miệng kêu "ù...ù..." và chúng tôi phải tìm cách ngáng chân quân địch. Ai bị ngã thì coi như máy bay bị bắn rơi, và đội đó sẽ thua. Chúng tôi nghĩ đó là một trò chơi hay tuyệt, và nhất là trò này chắc sẽ không gây phiền phức gì cho chúng tôi.
- Rồi, Eudes nói, tao sẽ là đội trưởng của phe ta, tao là Đại úy William, giống như trong một bộ phim mà tao đã xem, trong đó chú ấy vừa giết quân địch vừa cười, tèn tén ten, cho đến khi chú ấy đã bị địch bắn trộm một cách hèn nhát, nhưng không sao, người ta đưa chú ấy vào bệnh viện, giống như cái lần tao bị viêm ruột thừa ấy, rồi chú ấy khỏi và chú ấy lại ra trận chiến đấu với những kẻ địch khác, và cuối cùng, chiến tranh đã toàn thắng. Rất tuyệt.
- Tao sẽ là Guynemer, Maixent nói, đó là người khỏe hơn tất cả.
- Còn tao, Clotaire nói, tao sẽ là Michel Tanguy, trong một truyện mà tao đọc được trên tờ báo Phi công lúc ngồi trong lớp học, hay cực kỳ; lúc nào chú ấy cũng gặp tai nạn với những chiếc máy bay, nhưng rồi chú ấy đều thoát vì chú ấy lái cực giỏi. Chú ấy còn có một bộ quân phục cực đẹp.
- Tao sẽ là Buffalo Bill, Geoffroy nói.
- Buffalo Bill không phải là một phi công, đó là một chàng cao bồi, ngốc ạ! Eudes nói.
- Thì sao nào, chả lẽ cao bồi không được quyền trở thành phi công à? Geoffroy đáp. Mà này, thử nhắc lại điều mày vừa nói xem.
- Điều tao vừa nói à? Tao đã nói gì nào? Eudes hỏi.
- Cái câu mà mày bảo tao là đồ ngốc ý, Geoffroy trả lời.
- À! Phải rồi, Eudes nói. Mày là đồ ngốc!
Thế là hai thằng ấy bắt đầu đánh nhau, nhưng thầy Mouchabière đã chạy vội đến và thầy bắt cả hai đứa ra đứng cạnh cột chịu phạt. Lúc đó, Eudes và Geoffroy đang giang rộng cánh tay và vừa đi ra cột phạt vừa kêu "ù...ù..."
- Tao đến nơi trước mày, Buffalo Bill ạ, Eudes hét lên.
Thầy Mouchabière nhìn hai đứa rồi đưa tay lên gãi trán.
- Này bọn mày, tôi nói, nếu bây giờ bọn mình đánh nhau thì rồi lại giống như các giờ ra chơi khác, bọn mình chả có thời gian để chơi gì cả.
- Mày nói đúng, Joachim nói: nào, chia phe ra thôi, quân ta và quân địch, rồi bọn mình bắt đầu chơi nhé.
Nhưng tất nhiên, lần nào cũng vậy: chẳng ai muốn làm quân địch cả.
- Thôi, tốt nhất là tất cả đều là quân ta, Rufus nói.
- Nhưng nếu là quân ta cả thì đánh nhau thế nào được, Clotaire nói.
- Tại sao lại không? Maixent nói. Sẽ có quân ta và quân gần như quân ta. Alceste, Nicolas và Clotaire sẽ là quân gần như quân ta; còn Rufus, Joachim và tao sẽ là quân ta. Thôi, chơi đi nào!
Thế là Rufus, Joachim và Maixent bắt đầu dang tay ra chạy và kêu "ù...ù...", chỉ trừ có Maixent là huýt sáo, bởi vì thằng này chạy rất nhanh, nó nói nó là máy bay phản lực. Clotaire, Alceste và tôi không chịu; chứ còn gì nữa! Tại sao Maixent lúc nào cũng được quyền ra lệnh. Vì chúng tôi đứng yên, Maixent, Rufus và Joachim liền quay lại và đứng vây quanh chúng tôi, tay giang rộng và miệng vẫn kêu "ù...ù..."
- Thế nào, bọn mày, Maixent nói, bọn mày có bay không thì bảo nào?
- Nhưng bọn tao không muốn làm quân gần như quân ta, tôi nói.
- Thôi nào, bọn mày, sắp hết giờ ra chơi rồi, không khéo tại bọn mày mà chúng ta chả chơi được một tí gì đâu đấy!
- Phải, Clotaire nói, chúng tao cũng muốn chơi lắm, nếu như bọn mày đồng ý làm quân gần như quân ta.
- Mày đùa à, Maixent nói.
- Mày sẽ thấy tao có đùa hay không! Clotaire hét lên và bắt đầu đuổi theo Maixent, còn thằng này thì dang rộng hai tay và bắt đầu vừa chạy vừa huýt sáo.
Lúc đó, Clotaire cũng dang tay ra, rồi cậu ấy kêu "ù...ù..." và "ta ra ta ra...", nhưng khó mà đuổi kịp Maixent khi nó là máy bay phản lực, vì nó có đôi chân rất dài và hai đầu gối to đùng bẩn thỉu, Rồi Rufus và Joachim cũng dang tay ra và bọn ấy đuổi theo tôi.
- Guynemer gọi tháp chỉ huy, Guynemer gọi tháp chỉ huy, tôi đã bắt được một tên. Ù...ù...!
- Guynemer, tôi đây! Maixent hét lên khi chạy ngang mặt chúng tôi, theo sau là Clotaire miệng kêu "ta ra ta ra...", song vẫn không thể nào bắt được cậu ấy.
Alceste lúc này vẫn đứng trong góc sân, vừa quay tròn vừa kêu "gừm...gừm...", nó chỉ dang mỗi một tay ra, vì tay kia còn bận ăn bánh mì nhân mứt. Bên cạnh cột, Eudes và Geoffroy cũng dang hai tay, và hai thằng đang tìm cách ngáng chân nhau.
- Mày bị bắn rơi rồi, Clotaire nói với Maixent. Tao đã dùng súng trường bắn trúng mày, ta ra ta ra, và mày phải rơi, giống như trong bộ phim trên vô tuyến tối qua ấy.
- Không, thưa ngài, Maixent nói, ngài đã bắn trượt, nhưng tôi sẽ phóng ra-đa đến ngài!
Rồi Maixent quay người lại, vừa chạy vừa giả làm ra-đa, bỗng binh! Nó đâm sầm vào thầy Mouchabière.
- Cẩn thận nào, thầy Mouchabière nói, tất cả các em, lại đây xem nào.
Chúng tôi tập trung lại, rồi thầy Mouchabière nói với chúng tôi:
- Thầy đã quan sát các em được một lúc: tại sao các em lại làm như vậy?
- Làm gì cơ, thưa thầy? Tôi hỏi.
- Làm như thế này này, thầy Mouchabière nói.
Rồi thầy dang tay và bắt đầu vừa chạy vừa huýt sáo, vừa kêu "ù...ù..." và "ta ra ta ra...", rồi thầy dừng lại ngay trước mặt thầy Nước Lèo và thầy hiệu trưởng lúc này vừa mới bước ra sân và đang nhìn thầy Mouchabière vẻ ngạc nhiên.
- Tôi đã nói với thầy rồi mà, thưa thầy hiệu trưởng, tôi lo lắm, thầy Nước Lèo nói; cậu ấy vẫn chưa đủ kinh nghiệm đâu.
Thầy Hiệu trưởng nắm lấy cánh tay của thầy Mouchabière vẫn đang lơ lửng trên không rồi nói:
- Hạ cánh thôi, chàng trai trẻ, rồi chúng ta sẽ nói chuyện, không có gì đâu.
Giờ ra chơi hôm sau, thầy Nước Lèo lại giám sát chúng tôi. Còn thầy Mouchabière thì nằm nghỉ ngơi trong phòng y tế. Thật là đáng tiếc, vì chúng tôi bắt đầu chơi trò tàu ngầm, mỗi đứa phải giơ một cánh tay lên trời làm kính tiềm vọng, thế là thấy Nước Lèo đã bắt tất cả chúng tôi phải ra đứng phạt ở cột.
Mà chúng tôi còn chưa kịp có thời gian để phóng ngư lôi!
Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 - René Goscinny Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1