The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10780 / 193
Cập nhật: 2015-08-20 17:39:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trò Chơi Vượt Rào
RONG GIỜ RA CHƠI, chúng tôi đang yên ổn chơi trò xe ngựa và thổ dân Da đỏ. Hai thằng Rufus và Eudes làm ngựa, còn Maixent và tôi túm lấy bọn nó bằng cách nắm thắt lưng và chúng tôi là những người đánh xe ngựa. Bọn khác thì đóng vai thổ dân Da đỏ tấn công chúng tôi.
Chúng tôi chơi rất vui, nhất là khi Eudes đã đấm một cú vào mũi Joachim và Joachim bắt đầu gào lên rằng ngựa không được quyền đấm người.
- Tại sao lại không? Rufus hỏi.
- Mày, con ngựa kia, hãy im ngay! Clotaire hét lên; và Rufus tát cho nó một cái.
Rồi tất cả chúng tôi đánh nhau, chúng tôi gào thét, đúng là vui cực kỳ.
Thế rồi thầy Nước Lèo đi tới. Thầy Nước Lèo là thầy giám thị của chúng tôi... Tên thật của thầy là Dubon, thầy có một bộ ria và trước mặt thầy tốt nhất không nên làm trò hề.
- Tất cả các em, nhìn thẳng vào mắt thầy đây, thầy Nước Lèo nói. Tại sao các em cứ luôn nghĩ ra những trò chơi bạo lực và ngu ngốc như vậy? Giờ ra chơi nào cũng thế, giống y như nhau! Sao các em không chơi những trò chơi thông minh, thể thao và thực sự giải trí? Khi thầy bằng tuổi các em, ở trường (hồi đó thầy là một học sinh xuất sắc), thầy và các bạn của thầy luôn được thầy giám thị yêu mến, và bọn thầy cũng vô cùng tôn trọng thầy giám thị. Và dù vậy, bọn thầy cũng vẫn chơi rất vui.
- Chơi gì cơ? Alceste hỏi.
- Chơi gì cơ, ai thế? Thầy Nước Lèo vừa hỏi vừa mở to mắt tròn xoe.
- Thì thầy và các bạn thầy chứ ai nữa ạ, Alceste trả lời, và thầy Nước Lèo thở dài thật to.
- À, thì chơi trò vượt rào chẳng hạn; đó là một trò chơi cực kỳ vui và hoàn toàn không thô bạo chút nào.
- Thế trò đó chơi như thế nào, thưa thầy? Tôi hỏi.
- Để thầy dạy các em, thầy Nước Lèo nói.
Rồi thầy Nước lèo rút một mẩu phấn từ trong túi áo ra và kẻ một đường vạch ở cuối sân; rồi thầy lại vẽ một đường vạch khác ở đầu kia sân.
- Rồi, thầy Nước Lèo nói, bây giờ các em sẽ chia thành hai đội. Nicolas, Alceste, Eudes và Geoffroy, các em ra đứng trên hàng vạch đầu kia. Rufus, Clotaire, Joachim và Maixent, các em sẽ đứng ở hàng vạch phía bên này.
Tất cả chúng tôi đi về phía hàng vạch như thầy bảo, trừ thằng Eudes.
- Thế nào, Eudes, tất cả mọi người đang chờ em đấy.
- Em không muốn ở cùng đội với thằng Geoffroy, Eudes nói; hôm qua nó đã chơi ăn gian và thắng của em hai viên bi.
- Thà mày cứ nói thẳng là không biết chơi còn hơn! Geoffroy gào lên.
- Mày có muốn tao cho một quả đấm vào mũi không? Eudes hỏi.
- Trật tự! thầy Nước Lèo quát lên. Thôi được, nếu vậy, Eudes, em sẽ đổi chỗ cho Clotaire, còn Clotaire thì sẽ chuyển sang đội của Geoffroy.
- Ồ! Không, Joachim hét lên. Nếu Eudes vào đội của em, thì em sẽ không chơi nữa đâu. Lúc nãy chơi trò làm ngựa nó đã đấm vào mũi em, mà lẽ ra nó không có quyền làm thế!
- Nếu thế, Maixent nói, em cũng muốn đổi chỗ cho Geoffroy, như thế Eudes có thể vẫn ở lại chỗ của nó trong đội của Geoffroy, còn Geoffroy lại không nằm trong đội đó nữa, như thế là chẳng còn rắc rối gì nữa.
- Còn tao, tao đi theo mày, Clotaire nói; hai đứa mình sẽ ở cùng đội với nhau!
- Tao cũng thế, Joachim nói; Maixent chạy nhanh lắm, thế nào chúng ta cũng thắng.
- Thế tao còn lại một mình à, Rufus nói, tao cũng theo chúng mày.
Thế là tất cả chúng tôi cùng đứng trên một hàng vạch. Chúng tôi làm thành một đội tuyệt vời, chỉ có điều bên kia chẳng còn đội nào nữa, mà nếu muốn chơi như vậy thì cũng hơi khó.
- Ái chà! Chờ một phút, Eudes hét lên. Nếu Geoffroy muốn ở lại đội này, nó phải trả lại bi cho em, nếu không thì nó phải...
- Trật tự! Thầy Nước Lèo, mặt đỏ gay quát lên. Nicolas, Alceste, Eudes và Geoffroy, đứng ra hàng vạch này! Rufus, Clotaire, Joachim và Maixent, ra hàng vạch bên kia! Và trò nào mở miệng ra nói một tiếng, thầy sẽ phạt ở lại trường ngày thứ Năm! Hiểu chưa?
Chúng tôi nghe theo, vì như tôi đã nói, tốt nhất là không nên làm trò hề trước mặt thầy Nước Lèo.
- Được rồi! Thầy Nước Lèo nói. Bây giờ là cách chơi trò vượt rào: người chơi đầu tiên của đội thứ nhất, tức là Alceste, sẽ tiến lên thách thức người chơi đầu tiên của đội thứ hai, tức là Rufus. Rufus sẽ đuổi theo Alceste và phải cố để bắt Alceste làm tù binh. Thế nhưng người chơi thứ hai của đội thứ nhất, Eudes, sẽ chạy theo người chơi đầu tiên của đội thứ hai, Rufus, và cứ tiếp tục như vậy. Các em đã hiểu chưa?
- Hiểu cái gì cơ, thưa thầy? Clotaire hỏi.
Mặt thầy Nước Lèo còn đỏ hơn lúc trước, và thầy bảo chúng tôi cứ chơi thử đi, như thế chúng tôi sẽ hiểu ra ngay.
- Alceste, bắt đầu đi! Thầy Nước Lèo nói.
- Nhưng em đang ăn dở cái bánh nhân mứt, Alceste nói.
Thầy Nước Lèo đưa bàn tay lên ôm mặt rồi nói:
- Alceste, thầy nói lần cuối, em bắt đầu ngay đi! Nếu không thầy sẽ phạt em ở lại lớp làm bài trong suốt kỳ nghỉ đấy!
Thế là Alceste vừa tiến về phía trước, về phía đội bên kia, vừa ăn nốt chiếc bánh nhân mứt.
- Tốt, Rufus, hãy đuổi theo bạn ấy, thầy Nước Lèo hét lên. Hãy cố gắng bắt bạn làm tù binh bằng cách tóm lấy cánh tay của bạn.
Rufus chạy lại chỗ Alceste và tóm lấy cánh tay nó.
- Thế bây giờ em phải làm gì tiếp, thưa thầy? Rufus hỏi.
- Ơ kìa, Alceste, lẽ ra em phải chạy đi chứ! Thầy Nước Lèo hét lên; giờ thì em bị bắt làm tù binh rồi! Cố lên, quỷ thật!
- Thưa thầy, thưa thầy, bạn Eudes đang định đánh em ạ!
- Mày không chỉ là đứa hay ăn gian, mà còn hay mách lẻo nữa! Eudes gào lên.
Thầy Nước Lèo phải chạy tới tách hai đứa ấy ra và Clotaire cũng chạy theo thầy.
- Em làm cái gì vậy? Thầy Nước Lèo hỏi.
- À, em hiểu trò chơi của thầy rồi; bây giờ em sẽ thách thức Nicolas để bạn ấy đuổi theo em...
Binh! Một quả bóng ném trúng ngay giữa lưng Clotaire.
- Ai vừa ném quả bóng vậy? Thầy Nước Lèo quát lên.
- Em ạ! Joachim nói. Clotaire là tù binh của em.
- Đồ ngốc, Clotaire nói, đấy là trò chơi bóng ngựa! Trò vượt rào không phải như thế. Hơn nữa mày chẳng việc gì phải bắt tao làm tù binh cả, tao và mày ở cùng một đội cơ mà!
- Tao không muốn ở cùng đội với mày! Joachim hét lên.
Thế là Clotaire quay lại để nói cái gì đó với Joachim, và tôi đã tận dụng cơ hội ấy để chạy lại túm lấy cánh tay và bắt cậu ta làm tù binh.
- Hay quá! Rufus nói.
- Này, đồ con ngựa kia, im ngay đi! Clotaire hét lên và không muốn để tôi kéo đi - đúng là nó ăn gian kinh khủng - nên đã tát tôi một cái.
- Rồi, tao đã ăn xong bánh, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu chơi được rồi, Alceste nói.
Nhưng chẳng ai buồn nghe nó nói: tất cả chúng tôi đều đang bận đánh nhau và cười đùa. Rồi chuông vào lớp reo lên.
- Ra xếp hàng ngay! Và đừng để thầy nghe thấy tiếng các em nữa! Thầy Nước Lèo nói, giờ thì đến cả tròng trắng trong mắt thầy cũng đỏ cả lên.
Thật là lạ, tôi có cảm giác giờ ra chơi hôm nay quá là ngắn hơn thường lệ: có lẽ là vì chúng tôi đã chơi vui quá.
Đúng là trò chơi vượt rào rất tuyệt! Nhưng, nói nhỏ thôi nhé, với những trò chơi kiểu như vậy, có lẽ thầy giám thị của thầy Nước Lèo cũng chẳng mấy lúc mà vui vẻ được!...
Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 - René Goscinny Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1