Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: Tyty Lùn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 88 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 498 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:22:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35:Có Phải Muốn...Khác Không?!
ừ lúc đến đây hắn cứ cảm giác có người nhìn mình nhưng nhìn xung quanh thì chẳng thấy gì cả, hắn nghĩ chắc quá đa nghi rồi. Bọn chúng không ngờ tụi hắn lại mạnh đến vậy, tên đứng đầu lúc nãy không xông lên chỉ đứng xem thấy tình hình không xong định lao tới đâm lén hắn. Hắn lúc biết có người đâm lén mình thì tên đó đã tới rất gần, hắn nhếch miệng cười "không biết lượng sức, đồ hèn"
- Phong coi chừng.-cậu thấy hắn đang đứng chịu trận vội la lớn.
- Mẹ nó mầy điên ak.-cậu tức giận thằng này đang làm trò gì vậy.
"Đi theo bảo vệ tụi hắn không để cho ai bị thương nhất là người con trai tên Phong, nếu có chuyện gì sơ suất thì đừng về đây. Nhớ kĩ không để lộ thân phận." nó ra lệnh cho những sát thủ trong đó có Bin người nó tin tưởng nhất. Nhớ rất kỉ lời nó dặn thì ra là tụi Phong thấy tình hình không ổn "chắc chắn đã chiếm một vị trí rất quan trọng với nó nhất định sẽ không có chuyện gì, đỡ một dao cũng chẳng sau, vì khoảng cách quá gần có bay ra cũng không kịp đành liều vậy" Bin vội lao ra
Cơ hội đã đến hắn định ra tay ngay lúc này khi đối thủ không phòng bị thì có hèn hạ thế nào cũng vậy thôi nhưng có một bóng đen lao ngay ra trước mặt hắn.
- Phụt...-cây dao đâm thẳng vào vai bóng đen đó, vội xô tên đó ra dùng một chiêu đánh thẳng xuống cỗ làm tên đánh lén hắn chết tại chỗ.
Những bóng đen khác thấy thủ lĩnh mình lao ra cũng lao ra theo giết hết những tên còn lại không còn một hơi thở.
- Ngươi là ai.-hắn nắm chặt vai tên đó tại sau lại cứu hắn nhưng tên đó khoát tay một cái xung quanh toàn xương mù, tất cả bóng đen biến mất ngay tức khắc không còn một bóng. Cảm giác bị nhìn lúc nãy cũng đã biến mất, nhưng thấy rất quen thì phải.
Bọn chúng khi thấy đại ca mình ngã xuống tất cả hồn vía lên trời không còn sức lực ý chí như lúc đầy nên bị đàn em tụi hắn hạ gụt một cách nhẹ nhàng. Cậu và anh đứng ngơ ngác nhìn hắn, hắn cũng rất bất ngờ tên đó như được đào tạo rất giỏi thì phải.
- Tại sau lại đỡ dao cho mầy không biết có âm mưu gì đây, biết mấy tên đó là ai không thằng kia.-cậu quay sanh hỏi hắn mới bừng tỉnh.
- Hình như là người của bang Black Girl.-hắn nghi hoặc.
- Sau mầy biết.-anh hỏi.
- Nếu như tao không nhìn lầm thì hình như những tên đó có đeo một cái mặt nạ rất đơn giản, tao nghĩ chỉ là cấp dưới, mà lí do và mục đích thì tao không biết.-hắn suy đoán kết luận làm cậu và anh bàng hoàng hơn. (Tyty:bang Black Girl khi làm việc gì đó đều đeo mặt nạ cái thứ nhất là giữ thân phận cái thứ hai tránh hậu quả về sau, Bin cũng không ngoại lệ, bởi vậy suy đoán của hắn rất đúng).
- Nhưng tại sau phải làm vậy không lẽ vì tụi mình đẹp trai.-cậu thắc mắc.
- Ảo tưởng quá không tốt, tao cũng không biết về đã.-hắn nói.
- Ờk về mệt rồi.-cậu nói theo.
- Cũng khá mạnh mà nhiêu đây chẳng nhầm gì, ờk mà nãy đang vui tưởng mầy bị đâm ai ngờ có anh hùng thật thất vọng.-anh đùa với hắn chứ lúc nãy muốn rớt tim ra ngoài.
- Mầu gan lắm tao giết mầy.-hắn nói liếc xéo anh làm như mong hắn chết lắm vậy.
- Toàn trò hạ lưu lũ hèn.-cậu phán.
- Đi về, dừng tại đây còn lí do tại sau tao nhất định sẽ điều tra.-hắn nói lớn vì chuyện như thế này sau bỏ qua được mà tay sai mà giỏi vậy không biết bang chủ đến cỡ nào.
Giao cho Gin dọn dẹp tàn cuộc tụi hắn trở về nhà nghĩ ngơi thật mệt mỏi. Nhưng cũng vui không biết nào mới có lần sau, còn phải thông báo cho tụi nó nữa nhưng cũng xong rồi.
••••••••••••Tại nhà•••••••••••••
Tại nhà chiều nay nó nghĩ ở nhà nên cho người giúp việc về thăm nhà hết rồi chỉ còn nó nhỏ cô ở nhà. Tối rồi cũng chín giờ rồi chứ ít gì vậy mà không có tin gì hết. Nhỏ mệt quá nên ở trên phòng, cô ngồi dưới nhà với nó, nó thấy ngoài cửa có bóng đen lước nhanh vào nhà quỳ xuống trước mặt nó.
- Sau rồi, bị thương.-nó hỏi hình như Bin bị thương.
- Vết thương nhỏ không sau, thấy tên đó đánh lén mà thằng Phong nó đứng yên như trời tròng, sợ có chuyện gì nên liều vậy không ngờ nhưng nhiệm vụ hoàn thành.-Bin nói.
- Quá vất vả rồi, tại tụi tui mà ra.-Cô chạy lạy đỡ Bin ngồi lại ghế.
Nó đi nhanh lên phòng lấy ngay chai thuốc gì đó do nó chế ra chữa vết thương từ vũ khí ra đưa cho Bin.
- Về bôi thuốc vào buổi tối, nghĩ ngơi dưỡng thương đi có chuyện gì sai cấp dưới làm, khổ cho anh rồi.-nó căn dặn Bin bị thương nó không khỏi lo lắng chỉ vô tâm vẻ bên ngoài thôi, tại nó mà Bin mới bị thương nhưng ngược lại tụi hắn an toàn, "có phải muốn giữ lấy một thứ này thì phải mất đi một thứ khác không".
- Anh đã nói là không sau mà em yên tâm đi em sẽ làm tất cả vì em, thôi anh về đây em cũng nghĩ ngơi sớm đi.-Bin nói đi ra xe phóng thẳng về Bar nghĩ ngơi (Tyty:do Bin quản lí Bar nên nhà của Bin chính là Bar EKO).
- Mẹ nó tao giết hết giám làm Bin bị thương.-cô vô cùng tức giận.
- Mầy nghĩ tụi nó còn sống.-nói nói cho cô hiểu vì với tính cách của thằng Bin ai mà đụng đến nó thì chết là cái chắt.
Nhỏ hiểu ý ngồi xuống chuyện cũng xong anh Bin không sau vậy là là tốt rồi nó cũng hiểu ý ngồi xuống.
•••••••••••••Trên xe••••••••••••••
Cậu lấy điện thoại điện ngay cho nhỏ.
- Sau rồi.-nhỏ bắt máy ngay nãy giờ nhỏ đứng ngồi không yên.
- Tụi tui đã ra tay thì có sau, thành công mỹ mãn.-cậu nói cười vui vẻ với nhỏ, vì sự thật là vậy mà.
- Các anh đúng là giỏi vậy nghĩ ngơi đi nha cho khoẻ tôi cúp máy đây.-cậu chưa kịp trả lời nhỏ cúp máy.
Cậu rất hụt hẫn tức giận ra mặt nhỏ thật không xem cậu ra gì. Anh nhìn cậu mà không khỏi phì cười.
- Sau bị gái bỏ rơi rồi chứ gì.-anh ghẹo.
- Mầy muốn gì mặc kệ tao.-cậu cáo giận.
- Ờk kệ mầy...kệ mầy...-anh vừa láy xe cười làm cậu tức muốn xịt khói đầu.
Hắn im lặng nhìn khung cảnh ngoài xe hắn chỉ nghĩ tới nó thôi "em không lo cho tôi sau quá vô tâm" hắn lắc đầu mệt mỏi, cậu và anh nhìn hắn khó hiểu "hắn lại lên cơn rồi". Phóng xe thẳng về nhà!
Nó cũng muốn điện thoại hỏi thăm hắn nhưng biết hắn đã ổn nó cũng yên tâm một phần, cũng không có lí do gì để điện cả nên đành thôi vậy.
•••••••••••••Nhà nó••••••••••••
Nhỏ từ trên lầu chạy xuống vừa chạy vừa la oai oái.
- My ơi tao có tin rồi...My ơi.-nhỏ hét muốn banh nhà chạy xuống làm cô cũng chạy ngay xuống theo.
- Chuyện gì.-nó nói lạnh còn không thèm nhìn nhỏ.
- Tao biết được một tin rất quan trọng.-nhỏ nghinh mặt đắt ý.
- Chuyện quan trọng gì nói tao nghe đi Kiều nà.-cô bày ra bộ mặt năn nỉ ỉ ôi nhỏ, cô thật rất muốn biết nhỏ có tin gì hay.
- Không đâu.-nhỏ làm cho nó và cô thêm tò mò.
- Nói đi mà, năn nỉ ak.-cô càng thảm hơn nhìn nhỏ
- Thôi thấy tụi mầy tội quá tao đành nói vậy, tụi thằng Phong thắng trận rồi tất cả đều an toàn.-nhỏ cười tươi như hoa kể tin vui bất ngờ cho nó và cô nghe.
- Hahaha...tao tưởng chuyện gì trọng đại lắm hahaha...-cô không chịu nổi ôm bụng cười ra nước mắt.
Nó cũng không chịu nổi nữa cũng phải bật cười thành tiếng.
- Chuyện mầy muốn nói là chuyện này.-nó từ từ bình tĩnh lại hỏi nhỏ.
- Ừk chuyện này tụi mầy phản ứng kì vậy.-nhỏ khó hiểu không lẽ nó với cô không quan tâm sau.
- Chuyện này tao biết từ mấy kiếp trước rồi, mầy quên là nó có cho người theo tụi hắn hả.-cô vừa cười vừa hỏi nhỏ.
- Sau nãy mầy không nói.-làm nhỏ quá trời lố ak....huhuhu....!!
- Mầy không nói sau tao biết.-cô giả ngốc nhìn nhỏ.
Nó vừa cười vừa đi lên phòng cũng khoảng mười giờ chứ ít gì, cô lắc đầu nhìn nhỏ.
- Quá hấp tấp tao cứ tưởng chuyện gì kinh thiên động địa lắm chứ.-cô vẫn tiếp.
- Tao cứ tưởng tụi mầy chưa biết ai ngờ hơi bị lố...háhá.-nhỏ cũng thấy vui vui.
- Thôi lên nghĩ sớm đi mai xem chừng lại có chuyện làm.-cô nói nhỏ.
Cô và nhỏ tung tăng lên phòng mạnh ai về phòng nấy. Phòng nó lúc này rất tối âm u ám, nó thích màng đen như vậy tuy lạnh lẽo nhưng rất thoải mái, rất dễ chịu cũng có thể làm bất cứ điều gì không ai có thể biết.
Thế là xong thêm một ngày đầy kịch tính.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#
~ Thế là xong luôn...ra sớm hơn hôm trước.... đọc vui nha mọi người...!!!! (!~!)
Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!! Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!! - Tyty Lùn