My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: JULIE VƯƠNG
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 20 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:32:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Rút Ngắn Khoảng Cách
#Tại phòng hiệu trưởng#
- Em muốn xem tất cả lý lịch của nữ sinh khối 10. - Hắn ngồi đối diện thầy hiệu trưởng, nói với thanh âm trầm khàn.
- Đây. - Hiệu trưởng đặt trước mặt hắn một chồng hồ sơ.
Hắn cầm từng xấp và xem qua, cuối cùng, hắn dừng lại trước một tệp hồ sơ có chữ " Vương Anh Nhi ". Phải, hắn muốn tìm lý lịch của nó, hắn muốn biết người dám chống đối hắn là ai. Khóe miệng khẽ cong lên, hắn cầm tệp hồ sơ, rời khỏi phòng trước con mắt ngạc nhiên của hiệu trưởng. Tuy vậy nhưng ông đâu thể nói gì, ông không muốn trường gặp rắc rối.
#Ra chơi#
Nó đang ngồi trong căn-tin và dùng bữa trưa.
- Nhóc con! - Âm thanh cất lên, nó vừa ngẩng mặt lên thì khuôn mặt đẹp trai được phóng đại của hắn đang hiện diện trước mặt làm tim nó muốn nhảy ra ngoài.
- Gì? - Nó nhướn mày hỏi hắn.
- Muốn chơi không?
- Chơi gì? - Ánh mắt nó dần sáng lên, trước giờ ngoài ăn và chọc phá người khác nó thích nhất là chơi đùa.
- Cho cô chọn.
Nó chống tay vờ suy nghĩ rồi nó nhìn hắn, sau đó, nó cười nhưng gian vô cùng.
- Tôi và anh ngồi trên hai cái ghế, ai dụ người kia đứng lên trước thì thắng. Người thua phải cõng người thắng đi 3 vòng sân trường. Dám chơi không?
Hắn cười rồi nhìn nó, nó bé thế thì nó cõng hắn đi 3 bước cũng không nổi chứ đừng nói là 3 vòng.
- Được thôi! Bắt đầu!
Nó đẩy cái ghế về phía hắn, hắn ngồi xuống rồi lên tiếng.
- Thầy hiệu trưởng đến kìa! - Hắn mở to mắt, chỉ về phía sau nó.
Hắn nghĩ nó là con nít chắc, trò này nó dùng nhiều lắm rồi, không lẽ nó lại bị trò của mình hại chính mình. Khi bắt đầu chơi thì nó đã nắm chắc phần thắng về mình rồi.
- Không cần lừa tôi bằng cái trò trẻ con ấy. Mà để tôi nói cho anh một bí mật nhé!
- Nói đi!
- Cái ghế anh đang ngối ấy, khi nãy tôi dính kẹo cao su vào đấy. Quần anh rất đẹp nhưng tôi đoán anh vứt nó đi là vừa.
Không ngoài những gì nó đoán, vừa nghe xong hắn lập tức đứng nhanh dậy và kiểm tra, chưa để hắn mở miệng, nó đã cướp lời.
- Anh thua rồi!
Bây giờ hắn mới chú ý, hắn bị nó gạt rồi! Lấy tay dập mạnh vào đầu, hắn tưởng sẽ khiến nó mất mặt, không ngờ người mất mặt là hắn. Đã thế, cái sân trường này đâu phải nhỏ, 1 vòng là thảm rồi, đằng này những 3 vòng, cõng nó xong chắc hắn phải truyền nước biển quá!!!
Hắn khuỵu chân xuống, nó nhanh chóng trèo lên, vòng tay ôm cổ hắn, hắn đứng thẳng dậy và bắt đầu bước đi. Và tất nhiên, cả sân trường vây quanh để xem, hắn là hoàng tử còn nó lại là hotgirl, hắn cõng nó không thu hút sự chú ý mới lạ.
Cõng nó hắn mới biết nó nhẹ hơn hắn tưởng, điều đó làm hắn cảm giác như nó vô cùng nhỏ bé, nó làm hắn muốn bảo vệ nó. Hắn rúc mặt mình vào hai cánh tay thon và trắng ngần của nó, hắn ngửi được hương thơm dịu nhẹ tỏa ra từ cơ thể nó, điều đó làm cho con tim vốn luôn lạnh giá của hắn ấm áp hơn. Hắn cảm nhận được đầu nó tựa vào tấm lưng rộng của hắn. Đúng, nó đang tựa đầu vào lưng hắn, trên lưng hắn, không hiểu sao nó lại có cảm giác an toàn, như chẳng có gì chạm được đến nó ngoài hắn.Cơ thể hắn có mùi hương nam tính và mạnh mẽ, điều đó cuốn hút nó.
Những giọt mồ hôi nóng hổi lướt trên mặt hắn, điều đó làm nó lo lắng, có phải hắn mệt lắm không? Lúc đầu nó muốn chơi hắn nhưng giờ thấy hắn như thế tự nhiên nó lại không nỡ. Bàn tay nhỏ không tự chủ lấy khăn tay lau mặt cho hắn, hắn khá bất ngờ, quay đầu lại nhìn nó, hành động đó làm nó hơi đỏ mặt, ấp úng giải thích:
- Ưmm... tôi...tôi...tại...thấy...anh...mệt....nên....
Hắn phì cười, quay đầu nhìn về phía trước, hắn không phải cười nó, hắn cười vì nó quá dễ thương, đã vậy còn đỏ mặt nên càng thêm đáng yêu.
Cuối cùng thì cũng xong, hắn ngồi xuống ghế, mệt chết được! Tuy nó nhẹ nhưng mà đi đến 3 vòng nên hắn không ổn được.
- Á!!! - Hắn đưa tay lên má rồi nhìn sang bên cạnh, nó áp lon sting lạnh vào mặt hắn nên hắn giật mình.
- Uống đi! - Nó ném lon nước vào người hắn rồi ngồi xuống.
- Hôm nay, tôi rất vui, cho nên tôi tên Vương Anh Nhi, làm bạn nhé!!! - Nó chìa tay trước mặt hắn.
Hắn nhìn tay nó rồi chuyển ánh mắt sang nó, khẽ nở một nụ cười nhẹ, hắn nắm tay nó.
- Ok! - Nó và hắn cùng cười và ngồi cạnh nhau đến hết giờ, nó đâu biết hắn đang nghĩ gì? Tuy ngoài mặt hắn nói đồng ý làm bạn nhưng thực ra, hắn nghĩ:'' Nhóc con, bây giờ là bạn nhưng mai sau em sẽ làm người yêu của Trúc Du này "
Từ hôm đó, khoảng cách giữa hắn và nó được rút ngắn lại.
Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!! Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!! - JULIE VƯƠNG