We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ju Xoắn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 478 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:06:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
hiên Di chán nản nằm xuống giường bốc bánh ăn, Phương Thy nhíu mày nhìn Thiên Di
-Bộ dạng này của mày là sao chứ hả? Cả ngày hôm nay đều như vậy, có chuyện gì không nói cho tao được sao?
-Không có gì.-Thiên Di vừa ăn vừa trả lời.
-À, anh Lãnh Phong hẹn tối đi ăn đấy.
-Ừm.
Đúng 6h30, Quốc Anh đã chỉnh tề đến đón 2 người. Mọi người đều đã đến đông đủ. Dùng bữa xong Khánh An liền rủ rê mọi người đi bar, Thiên Di không muốn đi nhưng tâm trạng không tốt nên chả muốn nói gì chỉ im lặng. Đến lúc ra về Nam Khang kêu Quốc Anh đưa Phương Thy về trước, còn Thiên Di cứ để anh lo. Phương Thy thì nằng nặc từ chối nhưng miệng lưỡi Nam Khang xảo quyệt quá khiến cô cũng thua.
-Em không vui sao?-Nam Khang hỏi.
-Không có gì đâu.-Thiên Di mỉm cười đáp
-Anh có mắt mà, cả buổi hôm nay anh đều thấy em rất khó chịu.
-Không có mà.-Thiên Di cãi.
-Là do Gia Phong không có mặt đúng không.
Thiên Di bị trúng tim đen im bặt không trả lời. Nam Khang biết mình nói đúng nên cười trừ, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
-Muốn đi giải sầu không?-Một lúc lâu sau Nam Khang lên tiếng.
-Đi đâu?-Thiên Di thắc mắc.
-Đi rồi sẽ biết.-Nói rồi Nam Khang phóng đi nhanh hơn.
Thiên Di trợn mắt nhìn 2 chiếc xe trước mặt. Là một chiếc moto khá đẹp, màu đen.
-Cái này...Em không biết chạy.-Thiên Di dở khóc dở cười nói.
-Cứ leo lên rồi đi, anh sẽ chỉ em.
Dù nói không biết chạy nhưng Thiên Di vừa leo lên xe đã vặn khoá, rồ ga phóng đi mà không đợi Nam Khang. Nam Khang cười, rõ ràng kêu không biết chạy cơ mà, rồi phóng xe đuổi theo.
Thiên Di phóng thật nhanh, cảm giác rất thích, cứ như mình đang bỏ lại mọi thứ phía sau vậy.
-Aaaaaaaaaaaaaaaa...-Cô hét thật to.
Nam Khang đang phía sau liền phóng lên hỏi.
-Thích không?
Thiên Di gật đầu. Rồi cả 2 cứ phóng như bay trên con đường.
Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự, Thiên Di bước xuống.
-Cảm ơn anh.
-Không có gì. Nếu em buồn cứ nói anh, anh sẽ giúp em giải toả.
Thiên Di cười rồi bước vô.
-Đi đâu về vậy hả?-Vừa bước vô nhà đã thấy Phương Thy ngồi trên ghế đắp mặt nạ, một tay cầm ly nước chanh, một tay cầm chỉnh TV hỏi.
-Đi chơi.-Thiên Di đáp rồi đi lên phòng ngủ.
Phương Thy cũng chả để ý gì tiếp tục coi TV.
Trên phòng Thiên Di.
"Tại sao mình lại phải buồn khi không có hắn ở đây nhỉ? Buồn cười thật đấy. Mình và hắn có là gì đâu cơ chứ" Thiên Di cứ miên man suy nghĩ mà ngủ lúc nào không hay.
Tại chỗ Gia Phong. Cậu đang chăm chú nghe tên đàn em kể lại mọi chuyện. Nghe xong Gia Phong tối sầm mặt. "Con mẹ nó, cô ta dám đi với Nam Khang sao, không phải mình đã bảo cô ta phải tránh xa hắn ta ra rồi còn gì sao? Sao lại không nghe lời chứ. Chết tiệt."
Mấy ngày trôi qua, hôm nay là chủ nhật nên Phương Thy đi chơi cùng Quốc Anh. Còn một mình, Thiên Di nhớ là Gia Phkng sẽ nói hôm nay về thăm ông bà cùng mình nên gọi điện cho Gia Phong.
-Chuyện gì?-Tiếng của Gia Phong ở bên kia vang lên.
-Ừm... Anh đã nói hôm nay sẽ về thăm ông bà cùng tôi.
-Tôi bận rồi, hôm nay cô ở nhà đi, đừng đi đâu hết.-Gia Phong nói rồi cúp máy luôn.
Thiên Di bực bội nhìn điện thoại, gì chứ, tên điên này, dám cấm mình sao, đã vậy đi luôn cho biết. Nói là làm, Thiên Di hậm hực đi lên lầu chuẩn bị.
Khi đang ngồi dùng bữa trưa cùng ông bà, ba mẹ của Thiên Thảo và Thiên Thảo bỗng Gia Phong ở đâu xuất hiện.
-Cháu chào ông bà, cháu chà 2 bác.
Thiên Di trợn mắt nhìn Gia Phong, gì đây? Sao lễ phép vậy hả?
-Mọi người cho phép cháu đưa Thiên Di đi ạ.-Nói rồi chưa ai kịp đồng ý Gia Phong đã kéo Thiên Di đi.
-Này,
buông ra coi. Làm gì vậy hả?-Thiên Di vừa đi vừa hét.
-Tôi đã kêu cô ở nhà tại sao lại đi chứ, hả?
-Anh là cái gì mà cấm tôi chứ, tôi có quyền tự do cơ mà?
-Là do tôi sợ cô sẽ đi với Nam Khang đấy? Tại sao cô không bao giờ nghe lời tôi vậy hả? Cô có biết rằng hắn rất nguy hiểm không?
-Tôi...-Thiên Di chưa nói hết câu đôi môi đã bị Gia Phong cướp lấy, Thiên Di há miệng ra định cắn Gia Phong thì lưỡi Gia Phong liền tiến vào trong dây dưa 1 lúc mới thôi.
-Anh...anh làm gì vậy hả? Muốn chết không?
Gia Phong đưa 1 ngón tay lên chặn miệng Thiên Di lại. Thật sự trong mấy ngày qua hắn rất nhớ Thiên Di.
-Chúng ta hẹn hò đi.
Thiên Di trừng mắt nhìn Gia Phong, ăn nói kiểu gì vậy? Hôm nay hắn động kinh à?
-Không nói gì là đồng ý, đúng chứ? Bây giờ thì về nhà đi, tối tôi sẽ về.-Gia Phong mỉm cười nói rồi quay đầu đi trước.
Tại nhà Nam Khang.
-Điều tra được chưa?-Nam Khang hỏi người đàn ông trước mặt.
-Dạ, thân phận cô gái này được che giấu rất kĩ, chúng tôi không thể tìm hiểu ra.-Người đàn ông cung kính nói.
-Mẹ kiếp.-Nam Khang đáp ly rượu xuống đất quát làm người đàn ông giật mình.-Lui ra đi.
-Vâng.
người đàn ông đóng cửa vài, sắc mặt Nam Khang trầm xuống.
-Đằng sau chuyện này chắc chắn có bí mật gì đó. Cậu nhất định phải tìm ra. Thiên Di nữa, cô ấy phải là của cậu.
Nhỏ Ngốc ! Anh Yêu Em Nhỏ Ngốc ! Anh Yêu Em - Ju Xoắn