An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: Ju Xoắn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 478 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:06:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
au khi về tới biệt thự, Thiên Di và Phương Thi ngồi trên phòng Thiên Di nói chuyện.
-Rốt cuộc mọi chuyện là sao hả Ailee?
-Tao đã kêu ở đây gọi tao là Thiên Di mà.-Thiên Di gắt
-Được rồi, được rồi, mọi chuyện là sao?
-Mama và papa bắt tao về đây. Gì mà đám cưới, gì mà đính hôn từ nhỏ cơ chứ, sao tao không biết gì? Rồi bắt tao không được nói ra thân phận của tao nữa chứ, cả tên thật cũng không được khai ra nữa, đến cả màu mắt cũng phải đổi nè, mày nhìn đi.-Thiên Di vừa nói vừa đua ra đôi mắt đeo lens màu đen của mình.
-Papa mày không chỉ là ông trùm đá quý mà còn là ông trùm mafia có tiếng trên thế giới nên có rất nhiều kẻ thù, nếu như mọi người biết mày là con gái ông ấy thì mày sẽ gặp nguy hiểm, việc che giấu thân phận mày là điều hiển nhiên mà.
-Haizzz, biết là vậy nhưng mà...
-Nhưng nhị gì nữa, tao đi tắm, giờ người tao rất khó chịu.
-Ừ.-Thiên Di nói xong thì đi xuống nhà coi TV.
Trong nhà tăm, Phương Thy đứng dựa vào cửa suy nghĩ "Nó vẫn chưa biết, vậy là được rồi, tuyệt đối không được để nó biết."
Sau khi cả 2 đã tắm xong một lúc lâu, trời đã nhá nhem tối thì Gia Phong mới trở về. Trên người toàn là máu.
-Gia Phong, có chuyện gì vậy? Sao trên người toàn là máu vậy?-Thiên Di vội chạy lại hỏi.
Phương Thy đứng đơ ra nhìn người con trai trước mắt mình. Quả thật là vẫn như xưa, nhìn vẫn đáng sợ như vậy, à không không, phải nói là còn đáng sợ hơn xưa.
-Không sao, không phải máu của tôi.-Gia Phong nhìn Thiên Di trả lời.
-Vậy sao? Vậy là tốt rồi. À, đây là bạn tôi, Phương Thy, Phương Thy đây là Gia Phong.
Gia Phong nghe cái tên thì nhíu mày ngâng đầu lên. Gia Phong trợn mắt ngạc nhiên nhìn Phương Thy.
-Sao lại là em?
-Em là bạn Thiên Di.-Phương Thy mỉm cười
-Hai người quen nhau sao?-Thiên Di ngu ngơ hỏi.
-Ngốc, nghe cách nói chuyện là biết quen nhau từ trước rồi.-Phương Thy cốc đầu Thiên Di nói.
-Vậy anh ta biết mày tên Phương Thy?
-Đúng.
-Tao tưởng ai cũng chỉ biết mày là diễn viên ca sĩ TRẺ TUỔI, XINH ĐẸP, TÀI NĂNG, XUẤT SẮC Kim Soo Min thôi chứ.-Thiên Di mỉa mai.
-Tốt, mày đã nhớ được những thứ tao dạy rồi.-Phương Thy mỉm cười.
-Phương Thy, lên phòng anh một chút. Cô đi chuẩn bị đi, tắm xong tôi sẽ đưa hai người đi ăn.-Gia Phong mở miệng.
Tại phòng Gia Phong.
-Em về làm gì?
-Thiên Di gọi em về.-Phương Thy thản nhiên ngồi phịch xuống chiếc ghế sô pha bên cạnh.
-Anh không tin.
-Thôi được rồi, chẳng có gì qua mắt được anh cả.
-Nói.
-Em nhớ anh...-Phương Thy nhẹ nhàng nói ra với khuôn mặt thẹn thùng-Quốc Anh.
-Quốc Anh của em mấy bữa nay đang tán tỉnh Thiên Di của anh đấy.
-Của anh? Anh vừa nói của anh sao? Trời ơi, Thiên Di của anh hồi nào vậy?-Phương Thy trố mắt nhìn Gia Phong.
-Hừm...-Gia Phong biết mình vừa nói ra điều không nên nói liền đứng hắng giọng.-Anh có chuyện muốn hỏi.
-Anh hỏi đi.
-Thiên Di...là cô ấy phải không?
-Gì cơ, khụ khụ.-Phương Thy vì lời nói của Gia Phong mà sặc nước bọt cuẩ chính mình.
-Anh hỏi phải không?
-Không, chỉ là trong một lần lưu diễn ở Anh em gặp Thiên Di, do thấy Thiên Di rất giống nên mới kết bạn thôi.
-Vậy sao? Rất giống, chỉ là đôi mắt và tính cách hơi khác thôi.
-Đúng, anh mau đi tắm đi, anh nhìn bộ dạng của anh kìa. Thật là dơ, anh mới đánh nhau sao? Có chuyện gì vậy?
-Chuyện của bọn anh thôi, không sao. Vậy anh đi tắm đây.
-ừ...mà...
-Chuyện gì?
-Anh nên từ bỏ đi, đừng tìm cô ấy nữa, cô ấy chết rồi.-Chết cũng phải thấy xác.-Gia Phong nói rồi bỏ vào phòng tắm.
Phương Thy thấy vậy cũng đi về phòng mình. Gia Phong là vậy, rất cứng đầu, chuyện gì đã quyết thì không thể ngăn cản được.
Sau khi tắm xong Gia Phong đưa Thiên Di và Phương Thy đi ăn.
-Muốn ăn gì?
-Đồ Việt Nam/Đồ Hàn Quốc.-Thiên Di và Phương Thy nói cùng một lúc.
-Đồ Việt Nam-Thiên Di hét
-Hàn Quốc...Anh Phong.-Phương quay sang Gia Phong nũng nịu.
-Gia Phong nhìn Thiên Di và Phương Thy qua kính chiếu hậu, khuôn mặt Thiên Di thì hầm hầm, Phương Thy thì thật dễ thương.
-Việt Nam vậy.-Gia Phong nói.
-Anh thiên vị.-Phương Thy khó chịu nói.
-Đi ăn hoặc xuống xe, tùy em.
-Cho em xuống, Quốc Anh đang ở đâu? Em đi tìm anh ấy.-Phương Thy quát.
Gia Phong bèn tấp xe vào lề đường.
-Quốc Anh ở đâu?
-Chỗ cũ.
Gia Phong vừa nói thì đã thấy Phương Thy leo lên một chiếc tãi gần đo. Tốc độ rất nhanh. Chỗ cũ mà anh nói là bar Sky, một quán bar sang trọng, noi mà bọn anh thường hay tụ tập vui chơi.
-Phương Thy quen Quốc Anh sao?-Thiên Di chồm lên trước hỏi.
-Muốn nghe thì lên đây ngồi.-Gia Phong liếc qua ghế phụ lái.
Thiên Di vội vàng leo lên trên chứ không phải xuống xe rồi mở cửa lên như người khác.
-Là người yêu, 3 năm rồi.
-Wow!!! 3 năm rồi cơ đấy, vậy mà tôi không biết gì.
Gia Phong chỉ mỉm cười mà không nói gì nữa. Đưa Thiên Di đến một quán hủ tiếu nhỏ. Gia Phong gọi 2 tô rồi cả 2 cùng ngồi ăn.
_____________________________________________________________________
Bar Sky.
-Phương Thy, lâu rồi mới thấy đến đó nha.-Người quẩn lý vừa nhìn thấy Phương Thy liền chạy ra.
-Quốc Anh đang ở đâu vậy chị?
-Quốc Anh hả? Vip 133 nha em, ngoài Lãnh Phong, Quốc Anh, Khánh An ra thì hình như còn vài cô em trong đó nữa.
-Phương Thy nghe đến đây thì phát điên lên. Bực bội bước đến phòng vip 133.
-Rầm.-Cánh cửa được Phương Thy "ưu ái" tặn ột cước. Nhìn cảnh tượng trước mắt thật muốn độn thổ mà. Mỗi tên 2 em, 2 em cơ đấy. Trời ạ, trời ạ, Quốc Anh, anh xong đời với tôi.
Lãnh Phong và Khánh An nghe tiếng đạp cửa quay lại nhìn, liền thấy một cô gái xinh đẹp bốc lửa hừng hực. Cả 2 liền im thin thít mà nhìn Quốc Anh vẫn đang hôn cô em nào đó.
-Quốc Anh.-Phương Thy gọi nhưng Quốc Anh cũng chẳng để ý.
-Quốc Anh, có người tìm mày kìa.-Khánh Anh vội cao giọng nhắc nhở. Lúc này Quốc Anh mới quay ra bực bội chửi.
-CMN, đang có chuyện mà tìm gì không biết.-Quốc Anh quay ra liền thấy Phương Thy đứng trước cửa.
-Vui không?- Phương Thy chậm rãi hổi.
-Phương...Phương Thy, em sao lại về?-Quốc Anh nuốt khan hỏi.
-Tôi về làm hỏng chuyện tốt của anh sao? Vậy...xin lỗi.-Phương Thy nói rồi quay mặt bỏ đi.
-Phương Thy, Phương Thy à, anh xin lỗi.-Quốc anh đuổi thao nhưng Phương Thy đã vào thang máy. Cậy chạy cầu thang bộ xuống thì Phương Thhy đã bước vào tãi rồi.
Nhỏ Ngốc ! Anh Yêu Em Nhỏ Ngốc ! Anh Yêu Em - Ju Xoắn