Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 399 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 683 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 04:16:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Ta Chỉ Biết Một Việc
im An Thành phi cao phi thấp, chợt trước chợt sau, lúc trái lúc phải,loanh quanh tại nội thành Thiên Định thành trong khoảng 2 phút đồng hồ mới tìm đến 1 đình viện cực kỳ thông thường.
Đây cũng không phải vì hắn phát hiện ra Mạnh Kỳ, mà là kinh nghiệm nhiều năm từng trải qua,hắn luôn cho rằng có người theo dõi nên cải biến phương hướng liên tục.
Mạnh Kỳ nhẹ nhàng hạ xuống trên mái ngói, không phát ra chút tiếng động,nhẹ nhàng như 1 sợi lông chim chạm đất sau đó nhìn Kim An Thành cực kỳ quen thuộc đi vào trong đình viện, đến 1 gian sương phòng mà gõ cửa theo một quy luật nào đó.
"Thằng nhãi này thế mà gian xảo, suýt nữa là mất dấu hắn."Mạnh Kỳ ẩn mình trong bóng râm mái hiên mà thầm nghĩ.
Đây là lần đầu tiên hắn theo dõi người khác, nếu không phải Thần Hành Bách Biến có chút thành tựu, cước bộ tinh diệu, lúc thì ngó trước, khi thì nhìn sau thì sợ rằng đã bị phát hiện hoặc vì lo lắng bị phát hiện mà mất dấu khi đối diện với thói quen" cắt đuôi" của Kim An Thành.Cũng vì như thế, 1 chuyến đi này vậy mà khiến Mạnh Kỳ 1 thân mồ hôi nhễ nhại có thể so với nửa ngày luyện công.
"Chỗ này nhà cửa bình thường, khẳng định là không phải phủ đệ của Phí Chính Thanh, Kim An Thành rốt cuộc là muốn tìm ai..."Mạnh Kỳ cau mày suy nghĩ,với tư cách là người nằm trong top 10 tổng bộ đầu quyền thế nhất Thiên Định thành, tòa đình viện " tồi tàn" này không có khả năng là nhà của Phí Chính Thanh,"Chẵng lẽ những lời Kim An Thành vừa nãy nói có chỗ nói dối?"
Thùng thùng thùng, thùng thùng thùng, sau một hồi Kim An Thành gõ có tiết tấu, cửa phòng yên lặng không một tiếng động mở ra, hắn liền lắc mình lủi vào trong, theo thói quen tiện tay đóng cửa lại.
Thấy thế, Mạnh kỳ chậm rãi xuôi theo cột xà từ mái hiên nhảy xuống, như lá cây phiêu linh trong đêm tối không chút tiếng động.
Hai chân vừa chạm mặt đất, Mạnh Kỳ bộ pháp triển khai, thân như khói nhẹ, hai ba bước liền trốn đến cửa sổ bên ngoài gian sương phòng kia.
An tâm nghe ngóng, khi phát hiện bên trong không có động tĩnh thì Mạnh Kỳ lặng lẽ đứng dậy, ngón tay thấm chút nước bọt hướng cửa sổ giấy màu trắng đâm tới.
Sau thanh âm nhẹ nhàng như có như không, cửa sổ giấy nhiều thêm 1 cái lỗ thủng, Mạnh Kỳ nheo 1 mắt tiến tới nhìn vào trong phòng.
Không người!
Bên trong là một gian phòng có đầy đủ bàn tủ giường như hầu hết gian phòng bình thường, nhưng không có ai!
Kim An Thành vừa mới đi vào cũng không thấy!
Mạnh Kỳ căng thẳng, lại một lần nữa quan sát, xác nhận bên trong thật sự không có người liền đẩy cửa sổ ra rồi nhảy vào trong.
Chân vừa chạm đất, Mạnh Kỳ bỗng nhớ tới 1 vấn đề, nếu như bên trong không có người thì ai đã mở cửa cho Kim An Thành?
Ba Ba Ba, tiếng vỗ tay bên cạnh giường vang lên,Mạnh Kỳ giới đao quét ngang,không chút kinh hoảng nhìn tới.
Chỉ thấy cái rương cạnh giường bị người đẩy sang1 bên, lộ ra một đại động đen kịt.Người vỗ tay chính là gã trung niên nam tử có khuôn mặt ngựa,râu dài đang đứng cạnh Kim An Thành.
Quả nhiên là thế, xem ra mục đích của Kim An Thành đúng là dùng nơi này để đi đến trạch viện phụ cận,tòa phủ đệ rộng lớn bên cạnh mới là nơi mà hắn muốn đến... Mạnh Kỳ đại khái hiểu được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Kim An Thành thổi sáng mồi lửa trong tay,nở nụ cười hung ác khiến bứu thịt trên trán run loạn nói:"Nhờ kinh nghiệm giang hồ của lão tử phong phú, tại bên trong địa đạo ngồi chờ một chốc, bằng không cũng không đợi được Thân Hầu tiên sinh ngươi rồi."
Tại lúc này, có lẽ là thấy được ánh lửa khiến các sương phòng bên ngoài lục tục có tiếng mở cửa, tiếng nói chuyện rì rầm nhanh chóng đem sương phòng này bao vây, biểu hiện rất có tổ chức.
"Vị này chính là?"Mạnh Kỳ cũng không liếc nhìn Kim An Thành mà cười đùa xoay mặt nạ đầu khỉ về phía trung niên nam tử có khuôn mặt ngựa râu dài.
"Thân Hầu tiên sinh, cố làm ra vẻ không phải là thói quen tốt,Thập Nhị thú các ngươi còn có thể không nhận ra Phí mỗ?"Trung niên nam tử thanh âm hào sảng nhưng lại có chút kỳ lạ chói tai.
"Nguyên lai là Phí tổng bộ đầu, ta chỉ kỳ quái là ngươi thế nào xuất hiện tại đây lúc nửa đêm, chẳng lẽ một mình ngắm trăng?"
Mạnh Kỳ mang mặt nạ khỉ cười khiến người khác nhìn ko ra biểu tình nói.
Phí Chính Thanh cười nói:"Không hổ là Thập Nhị thú quỷ dị thần bí nhất trên giang hồ, Thân Hầu tiên sinh thật là điềm tĩnh, nếu đổi lại là ta, sợ rằng đã tìm cơ hội chạy trốn ngay lúc này."
"Nói đến cũng thật tình cờ, đêm nay Phí mỗ đúng lúc có việc tại thân, dự định theo địa đạo ra ngoài lại không ngờ gặp được Thân Hầu tiên sinh."
Trong khi nói chuyện, Kim An Thành đi đến 1 phương hướng khác, chuẩn bị giáp công Mạnh Kỳ, miệng nịnh hót nói:"Nhờ có tổng bộ đầu mưu tính sâu xa mà thiết lập quy củ ra vào địa đạo, bằng không đúng là bắt không được Thân Hầu tiên sinh."
"Ha ha, cũng là ngươi kiến sâu rộng, kinh nghiệm phong phú."Phí Chính Thanh trong tay xuất hiện 1 đôi Phán quan bút, thuận miệng tán dương Kim An Thành một câu."Thân Hầu tiên sinh, sao không bó tay chịu trói?Lấy thực lực của ngươi, thành chủ tất có tâm trọng dụng nhân tài."
Mạnh Kỳ cười 1 tiếng nói:"Kỳ thực không quản các ngươi có bao nhiêu chu đáphuskinh nghiệm giang hồ phong phú bao nhiêu, ta chỉ biết một điều."
"Cái gì?" Đối mặt với sự trấn định của Thân Hầu, Phí Chính Thanh sắc mặt ngưng trọng.
"Ta chỉ biết, các ngươi đánh không lại ta."
Lời còn chưa dứt, Mạnh Kỳ quỷ mị đánh về phía Phí Chính Thanh, dưới chân bộ pháp biến hóa liên tục khiến người khác nhìn không ra thân ảnh, giới đao trong tay hư trảm nhằm vào cổ Phí Chính Thanh.
Đối diện với thân pháp như vậy, Phí Chính Thanh thầm khen một câu danh bất hư truyền,nghiêng người né tránh,phán quan bút nhanh chóng đánh vào đại huyệt trên đầu Mạnh Kỳ.
Cùng lúc đó, Kim An Thành từ cạnh sườn đánh tới, hai tay xòe ra mười ngón như ưng trảo, chụp vào huyệt đạo trên lưng Mạnh Kỳ.
Biết rõ ngươi có Hoành Luyện công phu, nhưng đánh vào huyệt đạo vừa vặn khắc chế ngươi!
Mạnh Kỳ thân không dao động, chân bất động, trảm giới đao vốn chém tới trước đột nhiên theo cạnh sườn vung lên nhằm hướng ngực bụng Kim An Thành, đồng thời hơi hơi nghiêng đầu, toàn lực vận chuyển kim chung tráo,trên da nổi lên một tầng nhàn nhạt ám kim sắc giống như La hán trong chùa miếu.
Hành động hơi nghiêng đầu này khiến Phán quan bút của Phí Chí Thanh không thể đánh trúng huyệt thái dương Mạnh Kỳ, mà trực tiếp điểm vào huyệt đạo trên lỗ tai hắn.
Dù có Hoành Luyện công phu, yếu huyệt bị điểm trúng đều bị vô lực, trừ phi tu luyện 40 năm Thuần Dương đồng tử công Bi Khổ thần tăng!
Ngòi bút thép điểm trúng cạnh bên tai Mạnh Kỳ, phát ra một tiếng Đinh giòn vang, tựa như bắn trúng Kim thân phật tượng.
Ám kim nội liễm, hỏa quang chiếu rọi làm nổi bật lên khuôn mặt vừa kinh vừa sợ đặc biệt khó coi của Phí Chính Thanh.
Giới đao hướng Kim An Thành, lúc chợt phía trước, khi chợt phía sau theo góc độ khó mà tưởng tượng thu hồi đánh bay Phán quan bút của Phí Chính Thanh, ban nãy không ngờ lại là hư chiêu!
Một chiêu đắc thủ, Mạnh Kỳ như mãnh hổ hạ sơn, ánh đao như đan,đem Kim An Thành cùng Phí Chính Thanh nãy giờ không phá không được phòng ngự của bản thân toàn bộ bắt giữ, phong tỏa huyệt đạo.
Sau khi luyện thành Kim Chung Tráo đệ tứ Quan, ngoại trừ 2 mắt, điểm yếu dưới rốn cộng thêm mấy yếu huyệt như Thái Dương, Thiên Trung thì những chỗ khác trên thân thể Mạnh Kỳ đều được khai khiếu cấp tiêu chuẩn, chỉ có những binh khí sắc nhọn mới có thể phá vỡ hoặc xuyên qua huyệt đạo.
"Ta nói rồi, các ngươi đánh không lại ta."Phía sau mặt nạ, Mạnh Kỳ cười lộ ra hàng răng trắng.
Phí Chính Thanh với tư cách là một cao thủ thành danh đã lâu,một đôi phán quan bút vang danh nam bắc, ít có đối thủ, tự nhận mình nằm trong nhóm người đứng đầu dưới cảnh giới tông sư.Nhưng hôm nay,khi đối diện với Thân Hầu trong" thập nhị thú", hắn có một loại sợ hãi khó nói nên lời, đối phương rõ ràng chưa tới cảnh giới tông sư, thực lực vì sao có thể đáng sợ như thế? Hắn rốt cuộc luyện được Hoành Luyện công phu gì?
Một trận chiến này khiến cho lòng tự tin hắn bị đả kích nghiêm trọng.
"Phí mỗ quả thực đã đánh giá thấp thực lực của Thân Hầu tiên sinh". Vốn là người lão luyện, hắn nhanh chóng ổn định được cảm xúc nói:" Trước khi Thập nhị Tướng thần các ngươi xuất thủ nhận nhiệm vụ,Thiên Định thành đã thu thập tài liệu có liên quan mà đánh giá thực lực của các ngươi.Ai ngờ Thân Hầu tiên sinh ngươi chưa bao giờ xuất ra toàn lực, ha ha, nguyên lai ngươi am hiểu nhất không phải là đao pháp."
"Ai nói cho các ngươi là ta am hiểu nhất là đao pháp?" Mạnh Kỳ mỉm cười hỏi.
Phí Chính Thanh nghe ra ý trêu chọc, thở dài nói:" Là do chúng ta phán đoán sai lầm,Thân Hầu tiên sinh ngươi am hiểu nhất nguyên lai là Hoành Luyện công phu, không biết có quan hệ như thế nào với Pháp Huyền tông Bi Khổ thần tăng.
" Ta rất bội phục Phí tổng bộ đầu ngươi a." Mạnh Kỳ đột nhiên cảm khái nói:"Nếu đổi lại là ta bị người bắt được sợ rằng không trấn định nổi mà nói đông nói tây, còn có thể bình thản hỏi thăm lai lịch xuất thân của ta nữa.
Phí Chính Thanh cười khổ nói:" Ta xuất thân bộ khoái nên có thói quen hay đặt nghi vấn rồi, hơn nữa ta bết Thân Hầu tiên sinh tới là muốn nghe tin tức về việc Đoàn công tử mất tích, không phải đến để giết người, Phí mỗ chỉ cần thành thật trả lời thì sẽ không nguy hiểm đến tánh mạng."
"Đúng vậy, Thân Hầu tiên sinh, ta nghe nói" Thập Nhị Thần Tướng " các ngươi có câu nói là'Không cần phải sát nhân ngoài nhiệm vụ, thật quá lãng phí tinh lực'."Kim An Thành phụ họa nói, hắn sợ mình liên tục nói dối khiến cùng đối nghịch sẽ chọc giận Thân Hầu.
Mạnh Kỳ như cười như không nói:"Cũng không nhất định, ta sát nhân xem tâm tình, đêm nay Minh Nguyệt treo cao, ánh trăng phủ khắp nơi chính là sát nhân Chi Dạ. Nếu như các ngươi khiến ta không hài lòng thì đêm nay chính là ngày giỗ của các ngươi, cũng là ngày giỗ của cả nhà các ngươi."
Hắn vẫn luôn muốn nói những lời ngoan thoại này, trước đây khi xem tiểu thuyết đã cảm thấy lời thoại của nhân vật phản diện đặc biệt hàm chứa cảm xúc.
Là tổng bộ đầu Thiên Định Thành, Phí Chính Thanh dễ dàng kiềm chế nội tâm sợ hãi, sắc mặt không đổi nói:" Phí mỗ không biết không nói, nếu biết sẽ nói hết toàn bộ."
"Ta muốn biết, Kim lâu chủ vì sao đêm khuya tới đây báo tin, chẳng lẽ hắn nói dối ta?"Mạnh Kỳ thấp giọng hỏi.Bởi vì bên trong chưa có mệnh lệnh nên đám người vây quanh bên ngoài đình viện vẫn bảo trì tình trạng không xông vào.
Kim An Thành trầm giọng nói:" Phí tổng bộ đầu dặn dò nếu có người tìm hiểu việc này nhất định phải lập tức bẩm báo hắn, chẳng qua, chẳng qua có một vài chỗ là ta nói dối."
Hắn chủ động thẳng thắn nói ra.
Mạnh kỳ suy nghĩ một chút, mang Phí Chính Thanh sang 1 bên nói:" Nhỏ giọng trả lời ta việc Kim An Thành nói dối ta ở chuyện nào, sau đó ta hỏi tội hắn, nếu như không đồng nhất, hắc hăc..."
Phí Chính Thanh hạ giọng nói:" Hắn chỉ có 1 việc nói dối, đó chính là trong gian phòng có đầu mối lưu lại."
"Đáy bàn có 1 mảnh lá cây Long Hòe Thụ, loại cây này chỉ có trong Đại Bi tự phí đông thành, chính là do người thần bí không cẩn thận bị dính ở trên người mang đến."
"Cho nên ta suốt đêm điều nhân thủ lục soát Đại Bi Tự, không ngờ vẫn chậm 1 bước không bắt được nghi phạm,chỉ tìm được 1 số manh mối, tất cả đều hướng về dư nghiệt Tuyết Thần cung."
"Chúng ta hoài nghi Đoàn công tử mất tích chính là do bọn hắn làm, bởi vì Đoàn công tử vẫn luôn cảm thấy hứng thú với bảo tàng Tuyết Thần cung, nỗ lực tìm kiếm đầu mối chưa từng ngừng nghỉ."
Mạnh Kỳ lẳng lặng nghe, nội tâm không ngừng lặp lại mấy chữ bảo tàng Tuyết Thần cung.
Phí Chính Thanh chợt cười cười:"Vì không đả thảo kinh xà,ta để An Thành che giấu chân tướng, nhưng Nhàn Ẩn tiên sinh hẳn là biết rõ những việc này."
Mạnh Kỳ hơi nheo lại mắt,Đoàn Hướng nhất định biết rõ việc này? Vì sao trong tài liệu ko có đề cập?
Nhất Thế Tôn Sư Nhất Thế Tôn Sư - Mực Thích Lặn Nước