Never judge a book by its movie.

J.W. Eagan

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 175 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 444 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:38:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25: Chủ Mẫu Huấn Thị
hiến quản gia, sao lại trùng hợp như vậy? tỷ muội Chúng ta nhiều như thế mà toàn bộ đều không có rút trúng, ngược lại thẻ cuối cùng lại chính là thẻ tre đỏ?” Trong lặng ngắt như tờ, Liên Ngọc Điệp tiến lên một bước nói, trong lời nói hàm chứa xúc động phẫn nộ cùng bất tín nhiệm không nên lời.
Đúng đúng, Thất Nhàn liên tục gật đầu. Nói cho cùng, đây tuyệt đối là âm mưu thật lớn.
Chiến Nhược Thủy liếc nhìn Liên Ngọc Điệp: “Ý của liên phu nhân là, đây là Nhược Thủy hành động cố ý hay là gia quyết sách sai lầm?”
Ngăn chặn Liên Ngọc Điệp thoáng cái nói không ra lời.
Lãnh Tiêm Vũ tiếp lời: “Chiến quản gia nghĩ nhiều rồi. Tỷ muội chúng ta chính là muốn xem thẻ tre đỏ cuối cùng mà thôi. Như vậy, Cơ phu nhân lên làm chủ mẫu mới có thể càng thêm có sức thuyết phục. Nhiêu muội muội, ngươi nói có đúng không?” Lãnh Tiêm Vũ hướng phía Thất Nhàn hỏi.
“Lãnh tỷ tỷ nói rất đúng.” Thất nhàn như con cừu nhỏ, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu.
Lãnh Tiêm Vũ mở miệng một tiếng Cơ phu nhân, hai tiếng Nhiêu muội muội, rất rõ ràng không thừa nhận kết quả tuyển chọn lần này đi!
Rất tốt! Hiện tại hai nàng tuy động cơ bất đồng, nhưng tóm lại kết quả muốn là giống nhau. Nên cần phải hợp tác.
Lúc này, một bên các nữ nhân giống như được chỉ đường dẫn lối, đều kêu la lấy ra thẻ tre đỏ.
Chiến Nhược Thủy mỉm cười, nhìn về phía Thất Nhàn, nói: “Nếu như thế, vậy thì mời chủ mẫu lấy ra thẻ tre cuối cùng.”
Một bên nô bộc bê thùng gỗ tiến lên. Thất nhàn không tin, nàng mới không tin thẻ cuối cùng này thật là thẻ tre đỏ! Đưa tay, cho vào thùng gỗ lấy ra một cái túi nhỏ buộc kín cuối cùng.
Thất nhàn đang muốn lấy ra thẻ tre trong túi ra thì nghe chiến Nhược Thủy nói một tiếng: “Khoan!”
Thất nhàn ngẩng đầu. Quả nhiên có gì mờ ám?
Chiến Nhược Thủy nghiêm mặt nói: “Chủ mẫu, vì bảo vệ công bằng, việc mở túi giao cho Nhược Thủy hoàn thành. Túi của các phu nhân khác cũng là như thế.”
Giao cho hắn mở túi? Cái này mới thật là có vấn đề a!
Thất nhàn không vui đưa túi ra, quy củ như vậy vẫn không thể không kiêng nể mà vi phạm.
Chiến Nhược Thủy chậm rãi, không nhanh không chậm mở túi ra. Cả viện hai mươi bốn ánh mắt chăm chú nhìn thẳng, khẩn trương vạn phần.
“Kết quả ra sao?” thanh âm đạm mạc của Chiến Sanh Ca truyền tới.
“Gia!” Một đám nữ nhân rối rít làm lễ.
Chiến Sanh Ca gật đầu, đi qua mọi người, ngồi lên ghế trên.
“Bẩm gia, Nhị thập ngũ Cơ phu nhân rút trúng thẻ tre đỏ!” Chiến Nhược Thủy tiến lên một bước, đưa lên một thẻ tre đỏ tinh tế
Thất nhàn khóe miệng co quắp a. Cảm giác của nàng đúng, nàng rõ ràng xác thực xác thực, hoàn toàn bị Hồ Ly chiến Nhược Thủy này tính kế rồi.
Vừa vặn lúc Chiến Sanh Ca vào nhà, chiến Nhược Thủy thừa dịp mọi người dời đi sự chú ý, nhanh chóng đem thẻ tre trong túi hoán đổi. Tuy chiến Nhược Thủy tốc độ rất nhanh, chỉ ở trong nháy mắt là xong việc, nhưng Thất Nhàn một mực chú ý Chiến Nhược Thủy bên này, nên nhãn lực cũng không phải bị che mũ.
Nàng rõ ràng thấy được thẻ tre trong túi là màu trắng bị đổi với thẻ màu đỏ giấu trong tay áo của chiến Nhược Thủy!
Rất tốt! Nàng Cơ Thất Nhàn rốt cuộc đã làm cái gì thực có lỗi với Chiến gia chủ tớ hai người, cư nhiên bị đẩy lên vị trí chết tiệt nọ? Mặc dù nói nàng chỉnh ngã một cái tiểu thiếp của Chiến đại gia hắn, nhưng cũng không cần dùng chiêu nham hiểm như thế để đối phó nàng a!
Chiến Sanh Ca quét mắt một vòng xem thẻ tre đỏ, nhàn nhạt nói: “Ừ.”
Nhìn xem đi, chủ tớ hai người này kẻ xướng người hoạ, làm bộ y như thật
Thất nhàn tiến lên một bước, bộ dạng suy yếu: “Gia, tiện thiếp tự nhận không có năng lực đảm đương trách nhiệm chủ mẫu. Xin gia suy nghĩ lại một lần nữa.”
Chiến sanh ca liếc nhìn nàng một cái: “Ngươi có hay không năng lực, gia tự nhiên biết rõ.”
Biết rõ? Hắn thật sự biết rõ? Thất nhàn rất là hoài nghi.
Lại nghe Chiến Sanh Ca lại nói: ” Kết quả tuyển chọn, đâu phải trò đùa, không được sửa đổi. Nàng được, là nàng may mắn!”
Thất nhàn không nói gì. Nam nhân này nói cái gì đó? Nàng được mẫu vị là vận may của nàng? Nam nhân này có mắt hay không a? Không có nhìn thấy ánh mắt giết người của cả viện nữ nhân hướng nàng quăng tới sao?
Muốn nàng nói, muốn nàng leo lên vị trí kia mới thực là sự bất hạnh nhất trong nỗi bất hạnh nha!
Lập tức, lại muốn từ chối: “Gia…”
Không đợi nàng nói hết ý nguyện của mình, Chiến Sanh Ca ngược lại đã mở miệng: “Nhược Thủy, ban gia ấn cho chủ mẫu.”
“Dạ, gia!” Chiến Nhược Thủy lên tiếng.
Tùy thị tiến lên đưa lên một cái gói bọc lụa đỏ. Chiến Nhược Thủy nhận lấy, đưa cho Thất Nhàn.
Thất nhàn khóe mắt càng không ngừng nháy, chủ tớ hai người này đây là bức nàng sao? Hoàn toàn không đem ý nguyện của người trong cuộc là nàng đây để vào mắt sao! Trong nội viện này nhiều nữ nhân một lòng muốn gia ấn này như vậy, vì cái gì lại cố ý chọn trúng nàng?
Nàng hoàn toàn có thể cảm nhận tầm mắt cực nóng của các nữ nhân xuyên qua nàng, rơi vào cái gọi bọc lụa đỏ.
“Chủ mẫu, xin tiếp ấn!” Chiến Nhược Thủy thấy thất nhàn không có phản ứng liền nhắc nhở.
Nàng không tiếp, không tiếp, sẽ không tiếp! Xem hắn làm thế nào?
“Tiếp!” Chiến sanh ca thanh âm nặng nề truyền tới, không giận mà uy, thanh âm không có tâm tình lại khiến Thất Nhàn cảm nhận được áp lực sâu nặng cùng tức giận.
Thất nhàn tinh tế tự định giá, hiện tại nếu không nhận, thì chính là không đem Chiến đại gia hắn để vào mắt, phỏng chừng sẽ bị cái nam nhân thất thường này xé xác; nếu nhận, nàng sau này sẽ là bia ngắm sống của hậu viện, đại khái sẽ bị đám nữ nhân này ngược chết. Như thế nào cũng là giao dịch không có lời!
Lập tức bĩu môi, chuyện phiền phức quá! Hắn là đương gia, hắn chính là đại gia, trước mắt ứng phó đã rồi nói sau, chuyện sau này rồi sau này sẽ nói.
Thất nhàn không tình nguyện đưa tay, tiếp nhận gia ấn.
Chiến Nhược Thủy ngay sau đó đưa lên một quyển sách đóng chỉ dày cộp: “Chủ mẫu, đây là gia quy hậu viện. Chủ mẫu có thể theo gia quy quản lý hậu viện. Đương nhiên, chủ mẫu cũng có quyền thay đổi gia quy hậu viện.”
Thất nhàn liếc gia quy một cái, lập tức hắc tuyến đầy đầu. Quả nhiên là đại gia tộc, chỉ một cái hậu viện gia quy lại có thể đem so với tư pháp mà nói chuyện. Ở đâu ra nhiều quy củ như vậy?
Đưa tay, đem gia quy nhận lấy.
“Xin chủ mẫu dạy bảo!” Chiến Nhược Thủy lại nói.
Thất nhàn toát mồ hôi, cái này vẫn chưa xong sao? Cuối cùng còn muốn tổ chức một màn diễn thuyết nhậm chức chủ mẫu hả?
Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ muốn nàng nói với một đám nữ nhân, nói nàng có thể lên làm chủ mẫu đầu tiên là muốn cảm tạ Chiến gia chủ tớ thủ đoạn đùa giỡn, lại cảm tạ các nữ nhân hậu viện đã rút hết thẻ trắng, từ nay về sau muốn đồng tâm hiệp lực, thật hòa hảo cùng chung sức xây dựng chiến gia hậu viện hay sao? (TT: ha ha bài diễn thuyết có một không hai)
Nghĩ tới đây, da mặt Thất Nhàn càng không ngừng co rút.
“Tiện thiếp năng lực có hạn, không có gì để nói.” Thất nhàn nói nhỏ.
“Huấn thị!” Chiến đại gia mở miệng tôn quý, cũng là mệnh lệnh không được xía vào.
Thất nhàn bĩu môi, muốn nàng huấn thị, đúng không? Được! Nàng còn sợ hắn hay sao. Nàng không quấy nước ao không được.
Lập tức, thất nhàn xoay người, đưa mắt về phía một phòng nữ nhân ánh mắt ghen ghét, sợ hãi nói: “Các vị tỷ tỷ, muội muội làm chủ mẫu thật sự là trong lòng không yên tâm. Muội muội tuổi nhỏ, tự nhận không đảm đương nổi. mẫu gia ấn này xin các vị tỷ tỷ có lòng có lực cầm đi.”
Một phòng người đồng loạt nhìn về phía nàng, tâm tư khác nhau.
Trong lúc nhất thời, không có người nói chuyện. Thất nhàn cảm giác được từ sau ót áp lực gió lạnh từ Chiến đại gia bắn phá.
Lãnh Tiêm Vũ liếc mắt nhìn Chiến Sanh Ca, lại chuyển hướng Thất Nhàn, lãnh đạm nói: “Muội muội ý muốn nói gì? mẫu gia ấn này há là có thể tùy tiện đùa giỡn. Muội muội làm như vậy chẳng phải là xem nhẹ chúng ta, xem nhẹ gia?”
Nói thật đúng, nàng chính là xem nhẹ bọn họ thì thế nào? Thất nhàn ngấm ngầm bĩu môi. Rõ ràng mắt nhìn gia ấn như người chết đói thấy thức ăn, nhưng lại còn muốn làm ra cái bộ dạng chối đây đẩy, thực sự là đủ giả dối!
Nàng đã nói đến nước này, vẫn còn không muốn. Vậy cũng đừng trách nàng chiếm gia ấn này như người không đại tiện mà chiếm khư khư nhà xí. (TT: ặc so sánh kiểu gì…….)
Lập tức, thất nhàn lại mở miệng: “Đã như vậy, muội muội đành tạm thời giữ gia ấn này vậy. Nhưng là, việc hậu viện, muội muội tuyệt đối quản không được.” Dừng một chút, nàng nhìn hướng Lãnh Tiêm Vũ cùng Liên Ngọc Điệp, “Trước kia vẫn là Lãnh tỷ tỷ cùng Liên tỷ tỷ trông coi, từ nay về sau chuyện hậu viện này vẫn là phiền toái hai vị tỷ tỷ. Trước kia như thế nào, bây giờ vẫn sẽ như thế. Các tỷ tỷ ý như thế nào?”
Vậy mà làm cho nàng đảm đương vị chí chủ mẫu, nàng sẽ đem quyền lực đẩy đi ra. Để cho nam nhân kia minh bạch nàng không phải có tố chất làm chủ mẫu, có chủ mẫu cùng không có chủ mẫu cũng là như nhau. Huống hồ đang đối mặt cả hậu viện nữ nhân, nàng đem quyền lực phóng thích, tuyệt đối là nước đi giữ mình tốt nhất.
Lãnh Tiêm Vũ nhìn Thất Nhàn một cách sâu sắc, làm như muốn xem xuyên thấu nội tâm Thất Nhàn. nàng Có thể nhìn thấu nhưng chỉ là một ít bộ dạng bề ngoài nhu nhược dễ bắt nạt của Thất Nhàn
Lập tức, Lãnh Tiêm Vũ nói: ” Chủ mẫu muội muội đã nói như thế, vậy các tỷ tỷ cung kính không bằng tuân mệnh.”
Chủ mẫu muội muội? Thất nhàn nhíu mày. Lãnh Tiêm Vũ đến bây giờ mới lần đầu tiên kêu tiếng chủ mẫu, nhưng lại tại chính lúc mình đem quyền lực trao cho nàng. Chủ mẫu thì là chủ mẫu a, lại còn cố ý chua thêm cái muội muội đằng sau. Xem ra nữ nhân này như thế nào cũng muốn so với mình cao hơn một cái thì mới cam tâm.
Nhàn Thê Đương Gia Nhàn Thê Đương Gia - Tây Lâu Tiểu Nam