The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: Dan Brown
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Origin (2017)
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 118
Cập nhật: 2024-02-07 10:23:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38
Ông chủ của mình đã bị ám sát.
Cơ trưởng Josh Siegel cảm nhận rõ hai bàn tay mình run rẩy trên cần lái khi anh cho chiếc Gulfstream G550 của Edmond Kirsch chạy về phía đường băng chính tại Sân bay Bilbao.
Mình không còn điều kiện để bay, anh nghĩ, biết rõ cơ phó của mình cũng bối rối không kém.
Siegel đã lái máy bay riêng cho Edmond Kirsch suốt nhiều năm và vụ sát hại Edmond đầy hãi hùng ập đến như một cú sốc ghê gớm.
Một tiếng trước, Siegel và cơ phó của anh còn ngồi trong sảnh chờ sân bay xem truyền hình trực tiếp từ Bảo tàng Guggenheim.
“Kịch bản đặc trưng của Edmond,” Siegel nói vui, thấy rất ấn tượng trước khả năng lôi kéo một đám đông lớn của ông chủ mình. Khi anh xem chương trình của Kirsch, anh thấy mình, cùng với những khán giả khác trong sảnh chờ, nhổm về phía trước, càng lúc càng tò mò, cho tới khi, thoắt cái, buổi tối trở nên hãi hùng.
Sau đó, Siegel và cơ phó của mình ngồi chết trân, theo dõi truyền hình đưa tin và băn khoăn không biết họ nên làm gì tiếp theo.
Điện thoại Siegel đổ chuông mười phút sau đó, người gọi là trợ lý riêng của Edmond, Winston. Siegel chưa bao giờ gặp anh chàng này, và mặc dù cái tay người Anh ấy có vẻ hơi giống một con vịt bầu kỳ cục nhưng Siegel đã quen với việc điều phối các chuyến bay cùng anh ta.
“Nếu anh không xem truyền hình,” Winston nói, “anh nên bật lên đi.”
“Chúng tôi xem rồi,” Siegel nói. “Cả hai chúng tôi đều bàng hoàng.”
“Chúng tôi cần các anh đưa máy bay trở về Barcelona,” Winston nói, giọng nhanh nhẹn một cách kỳ lạ nếu xét đến những gì vừa diễn ra. “Các anh hãy chuẩn bị cất cánh, và tôi sẽ liên lạc lại ngay. Làm ơn không cất cánh cho tới khi chúng ta nói chuyện.”
Siegel không rõ những chỉ dẫn của Winston có đúng với mong muốn của Edmond không, nhưng lúc này, anh rất biết ơn nếu có bất kỳ chỉ dẫn nào.
Theo mệnh lệnh từ Winston, Siegel và cơ phó làm thủ tục kê khai chuyến bay của họ về Barcelona với số lượng hành khách bằng không - một chuyến bay “rỗng”, như cách vẫn được biết đến đầy nuối tiếc trong ngành - và sau đó đẩy máy bay ra khỏi hầm chứa và bắt đầu kiểm tra các hạng mục phải thực hiện trước chuyến bay.
Ba mươi phút trôi qua thì Winston gọi lại. “Các anh sẵn sàng cất cánh chưa?”
“Chúng tôi sẵn sàng.”
“Tốt lắm. Tôi cho rằng các anh sẽ sử dụng đường băng hướng đông như thường lệ chứ?”
“Đúng vậy.” Có lúc Siegel thấy Winston chu đáo một cách thái quá và nắm thông tin tường tận một cách đáng ngại.
“Xin hãy liên lạc với đài kiểm soát và yêu cầu thông đường để cất cánh. Lăn bánh ra đầu kia của sân bay, nhưng không vào đường băng.”
“Tôi cần dừng lại trên đường lăn à?”
“Đúng vậy, chỉ một phút thôi. Hãy báo cho tôi khi các anh tới đó.”
Siegel và cơ phó nhìn nhau ngạc nhiên. Yêu cầu của Winston chẳng có lý tí nào.
Có thể đài kiểm soát sẽ có ý kiến gì đó về chuyện này.
Tuy nhiên, Siegel lái máy bay đi theo rất nhiều đoạn dốc và đường dẫn về phía đầu đường băng ở rìa phía tây sân bay. Giờ anh đang lăn bánh mấy trăm mét cuối cùng của đoạn đường lăn, nơi mặt đường ngoặt chín mươi độ sang phải và nhập vào đầu đường băng phía đông.
“Winston?” Siegel nói, mắt nhìn hàng rào an ninh mắt cáo rất cao bao quanh đường chu vi địa giới sân bay. “Chúng tôi đã đến cuối đường lăn rồi.”
“Xin hãy ngừng ở đó,” Winston nói. “Tôi sẽ liên lạc lại.”
Tôi không thể ngừng ở đây! Siegel nghĩ, tự hỏi không biết Winston đang làm chuyện quái quỷ gì. Rất may, máy quay hậu cảnh chiếc Gulfstream không hiển thị máy bay nào phía sau anh, cho nên ít nhất Siegel không cản trở giao thông. Những ngọn đèn duy nhất đều là đèn trên đài kiểm soát - một quầng sáng nhờ nhờ ở đầu kia đường băng, cách xa hơn ba kilomet.
Sáu mươi giây trôi qua.
“Đây là kiểm soát không lưu,” một giọng nói léo nhéo vang lên trong tai nghe của anh. “EC346, các anh đã được dọn đường để cất cánh trên đường băng số một. Tôi nhắc lại, các anh đã được dọn đường.”
Siegel không muốn điều gì hơn là cất cánh, nhưng anh vẫn đợi lệnh từ trợ lý của Edmond.
“Cảm ơn đài kiểm soát,” anh nói. “Chúng tôi cần ngừng ở đây một phút nữa. Chúng tôi vừa có một đèn cảnh báo mà chúng tôi đang kiểm tra.”
“Rõ rồi. Xin cứ gọi khi sẵn sàng.”
Nguồn Cội Nguồn Cội - Dan Brown Nguồn Cội