A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59
1 GIỜ 50 ĐÊM
EAGER BEAVER
RENO, NEVADA
Olivia và Kimmy đến nơi, gã béo ở của chỉ vào Kimmy nói:
- Cô về sớm. Cô phải làm bù nhiều giờ đấy.
Kimmy chìa cánh tay quấn băng đeo.
- Tôi bị thương.
- Sao, cô không cởi đồ ra được vì thế à?
- Anh nói thật chứ?
- Đây… - hắn chỉ vào mặt mình. - Mặt tôi khi nói thật nhìn thế này đây. Nhiều tên nổi hứng lên nhờ cái kiểu ấy đấy.
- Bó bột ấy à?
- Tất nhiên. Cũng giống những tên khoái người bị cưa chân tay.
- Tôi không bị cưa cái gì hết.
- Này, đàn ông tìm hứng ở cảm giác mạnh, cô hiểu tôi nói gì không? - Gã béo xoa tay. - Tôi còn biết một thằng khoái lạc vì chân bẩn nữa. Chân bẩn.
- Hay lắm.
- Thế bạn cô là ai vậy?
- Không ai cả.
Hắn nhún vai.
- Có cớm từ New Jersey hỏi thăm cô đấy!
- Tôi biết. Chuyện đó êm rồi.
- Tôi muốn cô vào làm tiếp. Cứ băng bó như vậy.
Kimmy nhìn Olivia.
- Mình có thể quan sát tốt hơn từ trên đó, cậu biết đấy. Như thế mình sẽ không bị người ta chú ý.
Olivia gật đầu.
- Tuỳ ý cậu, - nàng nói.
Kimmy biến mất trong phòng phía sau. Olivia ngồi xuống bàn. Nàng không nhìn hay để ý đám đông. Nàng cũng không nhìn vào mặt các vũ nữ tìm con gái mình. Đầu nàng ong ong. Một nỗi buồn, nỗi buồn trĩu nặng, làm nàng rũ xuống.
Bỏ chuyện này đi, nàng nghĩ. Đi khỏi đây.
Nàng đang mang thai. Chồng nàng đang nằm trong bệnh viện. Cuộc đời của nàng bây giờ nằm ở đó. Chuyện này đã là quá khứ rồi. Lẽ ra nàng nên để nó yên.
Nhưng nàng không làm vậy.
Olivia lại nghĩ đến những người bị ngược đãi luôn chọn con đường tự huỷ hoại. Đơn giản là họ không thể tự ngăn mình lại. Họ tiếp tục bất kể hậu quả, bất kể hiểm nguy. Hay có lẽ, như trường hợp của nàng, họ tiếp tục vì lý do ngược lại - vì không cần biết cuộc đời đã cố gắng vùi dập họ thế nào, họ không thể buông rơi niềm hy vọng.
- Không phải vẫn có khả năng đêm nay nàng sẽ được xum họp với đứa bé nàng đã đem cho làm con nuôi bao nhiêu năm trước?
Người hầu bàn đi lại bên bàn nàng.
- Cô có phải là Candace Potter không?
Không một chút do dự.
- Phải, tôi đây.
- Tôi có lời nhắn cho cô.
Cô ta đưa cho Olivia một mẩu giấy. Lời nhắn ngắn và đơn giản.
Bây giờ đến phòng B ở phía sau. Đợi mười phút.
Có cảm giác như nàng đang đi cà kheo. Đầu óc nàng quay cuồng. Bao tử quặn thắt. Nàng va vào một người đang đi ra và nói "Xin lỗi" và anh ta đáp "Hê, cô em, rất vui lòng".
Đám đàn ông đi cùng với anh ta cười rú lên. Olivia vẫn đi tiếp. Nàng nhìn thấy khu vực phía sau, tìm thấy cánh cửa với chữ B ở trên, chính căn phòng nàng đã vào vài tiếng trước.
Nàng mở cửa và bước vào. Điện thoại nàng reo lên.
Nàng giơ máy lên và trả lời.
- Đừng gác máy.
Đó là Matt.
- Em đang ở trong hộp đêm à?
- Vâng.
- Rời khỏi đó đi. Anh nghĩ anh biết chuyện gì đang xảy ra.
- Shh… shh.
- Cái gì?
Olivia đang khóc.
- Em yêu anh. Matt.
- Olivia, dù cho em đang nghĩ gì, xin em, cứ…
- Em yêu anh hơn bất kỳ thứ gì khác trên đời này.
- Hãy nghe anh. Đi khỏi…
Nàng dập điện thoại và tắt nguồn. Nàng đối diện với cánh cửa. Năm phút trôi qua. Nàng vẫn đứng yên, không di chuyển, không nhúc nhích, không nhìn xung quanh. Có tiếng gõ cửa.
- Mời vào - nàng nói.
Và cánh của mở ra.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội