Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 55
ùi hoa khô tràn ngập căn nhà di động của Kimmy. Suốt một thập kỷ qua, lần nào ngửi thấy mùi hoa khô Olivia cũng bị đưa trở lại với ký ức về căn nhà di động bên ngoài Vegas. Nơi ở mới của Kimmy cũng có cái mùi ấy. Olivia có thể thấy mình như đang trượt ngược dòng chảy thời gian.
Nếu có đường ray xe lửa bên cạnh, khu vực này hẳn là nằm sai phía của nó. Gỗ ván thì đang chuẩn bị bung ra. Các cửa sổ mất cánh được che lại bằng ván ép. Chiếc xe gỉ sét của nàng co ro như con thú bị bỏ rơi. Lối đậu xe trải cát loang lổ vết dầu. Nhưng trừ cái mùi đã nói đó, bên trong sạch sẽ và, nói như các tạp chí, bày biện vừa mắt. Không có đồ đắt tiền nào, dĩ nhiên. Nhưng có những dấu ấn nho nhỏ.
Những chiếc gối đệm xinh xắn. Những pho tượng sứ nhỏ.
Nói tóm lại, đây đích thực là một căn nhà.
Kimmy lấy hai chiếc ly và một chai rượu. Họ ngồi trên trường kỷ, và Kimmy rót rượu. Máy điều hoà quay ro ro.
Kimmy đặt ly qua một bên. Nàng đưa hai tay ra, dịu dàng đặt lên má Olivia.
- Mình không tin được cậu đang ở đây - Kimmy nhẹ nhàng nói.
Rồi Olivia kể cho nàng nghe toàn câu chuyện.
Cũng phải mất một lúc. Nàng bắt đầu từ chỗ bị ốm ở hộp đêm, trở về can nhà lưu động sớm, xác chết của Cassandra, Clyde tấn công nàng. Kimmy lắng nghe, tuyệt đối chăm chú. Nàng không nói lấy một lời. Thỉnh thoảng nàng bật khóc. Nàng rùng mình. Nhưng nàng không hề cắt ngang.
Khi Olivia nhắc đến lời nhắn trên mạng về con gái mình, nàng thấy người Kimmy cứng lại.
- Gì vậy?
- Mình đã gặp nó, - Kimmy đáp.
Olivia cảm thấy gan ruột đảo lộn.
- Con gái mình à?
- Nó đến đây - Kimmy nói - tới nhà mình.
- Khi nào?
- Hai tháng trước.
- Mình không hiểu. Nó đến đây? Tại sao?
- Nó nói nó đang tìm kiếm mẹ ruột của mình. Cậu biết đấy, vì tò mò. Theo kiểu của bọn trẻ. Mình hết sức nhẹ nhàng nói cho nó biết là cậu chết rồi, nhưng nó đã biết chuyện đó. Nói nó muốn tìm ra Clyde và trả thù cho cậu, đại loại thế.
- Làm sao nó lại biết về Clyde?
- Nó nói - để mình nhớ xem - là đầu tiên nó tìm đến tay cảnh sát đã xử lý vụ án mạng của cậu.
- Max Darrow à?
- Phải, mình nghĩ đúng là tên đó. Nó đến chỗ lão ta. Lão ta cho nó biết là lão ta nghĩ Clyde đã giết cậu, nhưng không ai biết Clyde giờ ở đâu. - Kimmy lắc đầu - Suốt bấy nhiêu năm. Thằng chó đẻ ấy đã chết suốt bấy nhiêu năm à?
- Phải, - Olivia đáp.
- Hệt như nghe tin Sa tan đã chết vậy, cậu biết chứ?
Nàng biết.
- Con gái mình tên gì?
- Nó không cho mình biết.
- Nhìn nó có vẻ bị ốm không?
- Ốm à? Ờ, đợi chút, hiểu rồi. Vì cái lời nhắn trên mạng ấy. Không, nhìn nó khỏe mạnh lắm. - Rồi Kimmy mỉm cười. - Nó xinh đẹp lắm. Không rực rỡ. Nhưng rất có khí phách. Hệt như cậu. Mình cho nó bức ảnh đó. Cậu biết đấy bức ảnh hồi chúng mình diễn cái màn Sayers-Pic ấy. Cậu nhớ chứ?
- Có. Có mình nhớ.
Kimmy lắc đầu.
- Mình không tin nổi cậu đang ở đây.
- Giống một giấc mơ hay gì đó. Mình sợ cậu sẽ tan biến đi và mình lại thức dậy ở cái lỗ gián này mà không có cậu.
- Mình đây mà - Olivia nói.
- Và cậu đã kết hôn. Còn có thai. - Kimmy lại lắc đầu và nở nụ cười tươi rói - Mình thật không tin được.
- Kimmy, cậu có biết tên nào là Charles Talley không?
- Cậu muốn nói Chally à? Thằng điên cục súc ấy. Bây giờ hắn ta làm việc ở hộp đêm.
- Cậu gặp hắn lần cuối khi nào?
- Ồ, mình không biết. Ít nhất là vài tuần rồi. - Nàng chau mày - Sao thế? Thằng con hoang ấy liên quan gì đến chuyện này?
Olivia im lặng.
- Chuyện gì vậy, Candi?
- Họ chết hết rồi.
- Charles Talley và Max Darrow. Họ đều dính líu sao đó vào chuyện này. Mình không biết. Chuyện con gái mình trở lại đã báo cho họ biết điều gì đó. Có lẽ họ đã viết lời nhắn đó để tìm ra mình. - Olivia chau mày. Nói đến đây nàng thấy như có gì đó không ổn, nhưng tạm thời nàng chỉ gạt nó qua một bên. - Darrow đòi tiền. Mình đưa hắn năm mươi ngàn. Charles Talley cũng dính dáng vào nữa.
- Cậu nói mình không hiểu gì cả.
- Theo hẹn thì mình phải gặp một người đêm nay, Olivia nói. Họ phải cho mình gặp con gái. Có điều giờ đây cả Darrow lẫn Chally đều đã chết. Và có người vẫn đi tìm cuốn băng nào đó.
Một lần nữa, mặt Kimmy sa sầm.
- Cuộn băng à?
- Lúc Clyde đánh mình, hắn cứ hỏi mãi: "Cuộn băng ở đâu?", rồi hôm nay…
- Khoan đã, - Kimmy giơ tay lên. - Clyde hỏi cậu câu đó à?
- Phải.
- Đó là lý do hắn giết Cassandra? Để tìm ra cuộn băng?
Kimmy bắt đầu cắn móng tay.
- Kimmy?
Nhưng người bạn cũ của nàng chỉ đứng dậy và đi tới cái tủ ở góc phòng.
- Chuyện gì vậy?
- Mình biết tại sao Clyde muốn cuộn băng, - Kimmy đáp giọng nàng đột nhiên trở nên bình thản. Nàng kéo cánh của tủ. - Và mình biết nó ở chỗ nào.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội