God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54
hi máy bay hạ cánh, Cal Dollinger nắm quyền điều động. Yates đã quen với chuyện đó. Phần lớn mọi người vẫn nhầm lẫn rằng Dollinger là cơ bắp và Yates là bộ óc. Thật ra sự hợp tác giữa họ mang tính chính trị nhiều hơn, trong đó Adam Yates là ngài ứng cử viên luôn giữ mình sạch sẽ, còn Dollinger ở hậu trường và sẵn sàng chơi bẩn.
- Được rồi, - Dollinger nói - Gọi đi.
Yates gọi cho Ted Stevens, nhân viên được giao nhiệm vụ theo dõi Olivia Hunter.
- Này, Ted, anh vẫn theo cô ta chứ?
- Tôi vẫn đang làm đây.
- Cô ta đâu rồi?
- Sếp sẽ không tin nổi chuyện này đâu. Cô Hunter ra khỏi máy bay liền đi thẳng đến một động thoát y tên là Eager Beaver.
- Cô ta vẫn còn ở đó à?
- Không, cô ta đi với một vũ nữ da đen. Tôi đã theo chúng đến chỗ một khu chó ỉa ở phía Tây thành phố.
Stevens cho anh ta địa chỉ. Yates nhắc lại với Dollinger.
- Vậy là Olivia Hunter vẫn ở căn nhà lưu động của con vũ nữ, - Yates nói.
- Phải.
- Còn ai ở với chúng nó nữa không?
- Không, chỉ hai đứa thôi.
Yates quay sang Dollinger. Họ đã bàn bạc trước cách xử lý vụ này, cách gạt Stevens khỏi vụ án và dàn dựng chuyện sắp xảy ra.
- Tốt lắm, cám ơn Ted, anh đi được rồi đấy. Gặp tôi ở văn phòng Reno sau mười phút nữa.
- Có người đến chụp chúng à?
- Không nhất thiết - Yates đáp.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Olivia Hunter từng làm ở hộp đêm của Comb-Over. Hôm qua chúng tôi đã làm cho cô ta trở cờ.
- Cô ta biết nhiều lắm à?
- Cô ta biết vừa đủ - Yates nói.
- Vậy cô ta đang làm gì với mụ da đen?
- À, cô ta hứa sẽ cố thuyết phục một người tên Kimmy Dale, một vũ nữ da đen làm ở Eager Beaver, trở cờ theo cô ta. Hunter nói là Dale biết cả đống chuyện. Vậy nên chúng tôi thả dây cho cô ta, xem cô ta có giữ lời không.
- Bây giờ xem ra có vẻ có đấy.
- Phải.
- Vậy là khỏe cho chúng ta rồi.
Yates nhìn Dollinger:
- Khi nào Comb-Over còn chưa phát hiện ra, phải, tôi nghĩ khỏe cho bên mình lắm. Tôi sẽ gặp anh ở văn phòng mười phút nữa, Ted. Chúng ta sẽ nói chuyện thêm.
Yates nhấn nút kết thúc. Hai người đã ở trong tiền sảnh, đang tiến về lối ra. Anh ta và Dollinger bước đi vai kề vai như từ hồi tiểu học đến giờ. Họ sống trong cùng một dãy nhà ở Henderson, bên rìa Las Vegas. Hai người vợ là bạn cùng phòng ở đại học và đến giờ vẫn không rời nhau một bước. Con trai cả của Dollinger là bạn thân của Anne, con gái Yates. Sáng nào nó cũng lái xe chở con bé đến trường.
- Phải còn cách nào khác chứ, - Yates nói.
- Không còn đâu.
- Chúng ta đang vượt qua ranh giới, Cal.
- Chúng ta đã từng vượt qua ranh giới rồi.
- Không phải như thế này.
- Đúng, không phải như thế này, - Cal đồng ý. - Chúng ta có gia đình.
- Tôi biết.
- Anh phải giải một bài toán. Một bên, anh có một người. Candace Potter, cựu vũ nữ thoát y, có khi còn là một con điếm nghiện ngập, dính líu với hạng cặn bã như Clyde Rangor và Emma Lemay. Đó là một vế của phương trình, phải không?
Yates gật đầu, biết rõ chuyện sắp dẫn tới đâu.
- Bên vế kia là hai gia đình. Hai người chồng, hai người vợ, ba đứa con anh, hai đứa con tôi. Anh với tôi, chúng ta có lẽ không lương thiện đến mức đó. Nhưng gia đình chúng ta thì có. Vậy thì chúng ta chấm dứt cuộc đời một con điếm giải nghệ - có thể là hai nếu tôi không kéo được nó ra khỏi con Kimmy Dale kia - hay để cho bảy cuộc đời, những cuộc đời xứng đáng, bị huỷ diệt.
Yates vẫn cúi đầu.
- Bên ta hai bên nó, - Dollinger nói - Trong trường hợp này, thậm chí sự lựa chọn còn không ngang nhau nữa.
- Tôi phải đi với anh.
- Không. Chúng ta cần anh có mặt ở văn phòng với Ted. Anh sẽ tạo ra kịch bản về vụ án mạng. Khi xác Hunter được tìm ra, chuyện sẽ tự nhiên giống như một đòn của giới anh chị để bịt miệng người khai báo.
Họ bước ra ngoài. Lúc này màn đêm đã buông xuống.
- Tôi xin lỗi - Yates nói.
- Anh đã kéo tôi khỏi nhiều đám cháy, Adam.
- Phải còn cách nào khác chứ? - Adam nhắc lại. - Hãy nói với tôi là còn cách khác.
- Về văn phòng đi, - Dollinger nói - Tôi sẽ gọi cho anh khi xong việc.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội