Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
att?
Anh nhìn chằm chằm vào ảnh Charles Talley.
Cũng vẫn cái nụ cười đểu biết tuốt khốn kiếp mà anh từng nhìn thấy trong tấm ảnh trên điện thoại. Matt lại có cảm giác đang rơi xuống, nhưng anh cố giữ bình tĩnh.
Cingle hỏi:
- Anh biết hắn, phải không?
- Tôi cần cô giúp tôi một việc, - anh nói.
- Tôi không làm giúp. Đây là nghề của tôi. Anh đang bị tính phí, anh biết đấy.
- Càng tốt. - Anh ngước nhìn Cingle, tôi muốn cô tìm cho tôi tất cả những gì có thể về Charles Talley. Tôi nói là tất cả.
- Vậy tôi đang đi tìm cái gì?
Hỏi hay đấy. Matt tự hỏi làm sao để chơi trò này.
- Cứ nói thật đi - Cingle nói.
Matt lấy điện thoại ra. Anh ngần ngại, nhưng thật tình, giữ bí mật nữa thì có ích gì? Anh mở điện thoại, dò chức năng camera, và nhấn nút lùi lại cho đến khi xuất hiện tấm ảnh Charles Talley, được chụp trong trong căn phòng khách sạn. Cùng là một người, không nghí ngờ gì nửa. Anh nhìn nó chằm chằm.
- Matt?
Giọng anh chậm rãi, thận trọng:
- Hôm qua, tôi nhận được một cuộc gọi từ camera phone của Olivia. - Anh đưa nó cho nàng. - Nó gửi kèm cái này.
Cingle với lấy chiếc điện thoại. Mắt nàng chạm vào màn hình. Matt thấy đôi mắt nàng mở to ra vì kinh ngạc. Chúng đảo qua đảo lại giữa ảnh căn cước tù nhân và màn hình. Sau cùng nàng ngước lên nhìn anh.
- Chuyện quái quỷ gì vậy?
- Nhấn nút forward đi, - anh nói.
- Cái bên phải này hả?
- Đúng. Nó sẽ cho cô xem đoạn phim được gửi ngay sau bức ảnh.
Khuôn mặt của Cingle toát lên sự tập trung cao độ.
Khi đoạn phim hết, nàng hỏi:
- Nếu tôi nhấn nút replay, nó có chiếu lại không?
Cingle nhấn nút. Nàng xem đoạn phim ngắn hai lần nữa. Khi xong xuôi, Cingle cẩn trọng đặt máy lên mặt bàn.
- Anh có cách giải thích nào cho chuyện này không? - Nàng hỏi.
- Không.
Cingle ngẫm nghĩ:
- Tôi mới gặp Olivia có một lần.
- Tôi biết.
- Tôi không thể khẳng định đó có đúng là chị ấy không.
- Tôi cho là đúng.
- Cho là đúng à?
- Không nhìn được rõ mặt mà.
Cingle cắn môi dưới. Nàng với tay ra sau, kéo chiếc túi bắt đầu lục tung lên.
- Gì thế? - Anh hỏi.
- Anh không phải người duy nhất hiểu biết về kỹ thuật, - Cingle nói.
Nàng lấy ra một chiếc máy vi tính cầm tay nhỏ, không lớn hơn điện thoại của Matt mấy.
- Palm Pilot hả?
- Máy vi tính bỏ túi cao cấp - nàng chỉnh.
Cingle rút ra một sợi dây dẫn. Nàng cắm một đầu vào chiếc điện thoại, đầu kia vào máy vi tính bỏ túi. - Anh không phiền nếu tôi tải bức ảnh và đoạn phim chứ?
- Sao vậy?
- Tôi sẽ đem về văn phòng. Bên tôi có đủ loại phần mềm để phóng to hình ảnh từng phần một, làm rõ lên, phân tích chắc chắn hơn.
- Giữ chuyện này giữa hai chúng ta thôi.
- Hiểu mà.
Hai phút sau, hình ảnh đã được tải xong. Cingle trả điện thoại lại cho Matt.
- Còn chuyện này nữa.
- Tôi nghe đây.
- Tìm hiểu mọi chuyện về anh bạn Charles Talley chưa chắc đã ra cái chúng ta cần. - Nàng ngả về phía trước - Chúng ta cần phải phác hoạ những vạch nối. Phải tìm được sự liên hệ giữa Talley và…
- Olivia. - Anh kết thúc hộ nàng.
- Phải.
- Cô muốn điều tra vợ tôi.
Nàng ngồi xuống, lại bắt tréo chân.
- Nếu đây chỉ là một vụ ngoại tình bình thường, thì có lẽ không cần thiết phải làm vậy. Tôi muốn nói, có thể họ chỉ mới gặp nhau. Có thể họ dính nhau ở quán rượu. Tôi không biết được. Nhưng Talley đang theo dõi anh. Hắn còn gửi ảnh cho anh, ném thẳng vào mặt anh.
- Nghĩa là sao?
- Nghĩa là ở đây còn có cái gì đó nữa. - Cingle đáp.
- Cho tôi hỏi anh một câu và đừng tự ái, được không?
- Được rồi.
Nàng ngọ nguậy trên ghế. Mọi cử động của nàng, không biết có chủ đích hay không, nhìn đều thấy có dụng ý.
- Anh thật sự biết gì về Olivia? Ý tôi là về xuất thân của chị ấy.
- Tôi biết tất cả mọi chuyện - quê cô ấy, trường cô ấy học…
- Còn gia đình?
- Mẹ cô ấy bỏ đi khi cô ấy còn trong nôi. Cha chết khi cô ấy 21 tuổi.
- Anh em?
- Không có ai.
- Vậy là cha chị ấy nuôi con một mình?
- Về cơ bản là như thế. Thì sao?
Cingle tiếp tục.
- Chị ấy lớn lên ở đâu?
- Northways, bang Virginia.
Cingle viết.
- Chị ấy vào đại học ở đó à?
Matt gật đầu:
- Cô ấy học Đại học Virginia.
- Còn gì nữa không?
- Cô hỏi còn gì nữa không nghĩa là sao? Còn có gì khác nữa nào? Cô ấy làm việc cho DataBetter tám năm nay. Thích màu lam. Cô ấy có mắt màu lục. Đọc sách nhiều hơn bất cứ ai tôi biết. Cái thú vui áy náy lương tâm của cô ấy là coi mấy phim vớ vẩn của Hallmark. Và - nói ra sợ cô thấy ngớ ngẩn - khi tôi thức dậy và Olivia nằm cạnh tôi, tôi biết, biết, là đời này không có đàn ông nào may mắn hơn tôi. Cô đang viết cái đó hả?
Cửa văn phòng anh bật mở. Hai người cùng quay về hướng đó. Giữa Đời đi vào,
- Ồ, xin lỗi, tôi không cố ý cắt ngang chuyện.
- Không, không sao đâu, - Matt đáp.
Giữa Đời nhìn đồng hồ, khoe khoang nó một cách lộ liễu:
- Tôi thật sự cần xem lại vụ Sternman với anh.
Matt gật đầu.
- Tôi cũng đang định gọi ông.
Hai người cùng nhìn Cingle. Nàng đứng dậy. Giữa Đời sửa cà vạt và vuốt lại tóc một cách vô thức.
- Ike Kier, - ông ta nói, chìa tay ra.
- Vâng, - Cingle đáp, cố giữ không đảo mắt. - Rất vui được gặp.
Nàng nhìn Matt.
- Chúng ta sẽ nói chuyện sau.
- Cám ơn cô.
Nàng nhìn anh một giây lâu hơn cần thiết rồi lướt về phía cửa. Giữa Đời né sang nhường đường. Khi nàng đã đi khỏi, Giữa Đời ngồi xuống, huýt sáo và hỏi:
- Cô em nào đấy?
- Cingle Shaker. Cô ta làm cho MVD.
- Cậu nói cô ta làm ở chỗ kín 1 à?
Giữa Đời cười phá lên với câu đùa của mình. Thấy Matt không phụ hoạ, ông ta hãm nó lại thành tiếng ho, rồi bắt chân chữ ngũ. Mái tóc xám của ông ta rẽ ngôi gọn ghẽ. Tóc xám nhìn rất hợp với luật sư - nhất là khi tóc còn dày. Nó khiến họ có sức nặng hơn trước mặt đoàn bồi thẩm.
Matt mở ngăn kéo và lấy hồ sơ Sternman ra. Hai người dành ba tiếng đồng hồ để bàn về vụ án, về thủ tục tiền xét xử về mức án bên công tố có thể trao đổi. Khi cuộc tranh luận sắp lên đến cao trào thì điện thoại của Matt lại reo.
Anh nhìn số máy gọi. Trên màn hình hiển thị chữ:
- Không xác định. - Matt đưa máy lên tai.
- Chào. - Tiếng một gã đàn ông thì thầm. - Đoán coi bây giờ tao đang làm gì vợ mày?
--------------------------------
1 Tác giả chơi chữ, dùng một từ tiếng lóng vừa chỉ thám tử tư, vừa chỉ bộ phận sinh dục.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội