Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Tinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 576 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:22:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49
hương 49
Khi Thượng Quan Nghiêu đến cô nhi viện, viện trưởng nói Lăng Thủy Nguyệt đã rời khỏi.
Thì ra mấy ngày qua,cô luôn ở cô nhi viện làm công việc, mỗi ngày giúp các cô bé giặt quần áo nấu cơm, còn giúp chuẩn bị và gom góp quỹ nhi đồng, để cho các cô bé này có thể đến trường.
Biết được tin tức Lăng thủy nguyệt, hắn kích động đến sắp khóc, nhưng mà cẩn thận hỏi qua thăm thì viện trưởng không biết cuối cùng cô ở nơi nào.
Hắn ở cô nhi viện hai ngày nhưng Lăng Thủy Nguyệt không có xuất hiện qua, viện trưởng nói cô rất có có thể đến nơi khác làm nghĩa công, dù sao người giúp đỡ như vậy, cũng không chỉ ở cô nhi viện.
Trong lúc Tiêu Tĩnh gọi thiệt nhiều cuộc điện thoại cho hắn,mời hắn mau chóng quay về công ty chủ trì đại cục,nhưng Thượng Quan Nghiêu làm gì còn tâm tình để làm việc, hắn mỗi ngày ở nhiều nơi khác nhau tìm kiếm bóng dáng của Lăng Thủy Nguyệt.
Hắn bởi vì mấy ngày qua không ăn cơm đúng giờ giấc, hơn nữa trong lòng vẫn nhớ đến cô, thể xác và tinh thần có mệt mỏi thần chí có chút mơ màng, chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày nặng, rất muốn ngủ.
Ngay sau đó, xe hắn không biết đụng vào cái gì, trong đầu cuối cùng hiện lên hình ảnh lại là…..
…………
“Lăng tiểu thư, thật ra lúc trước cô đã cho tôi rất nhiều tiền, cho nên cô không cần cảm thấy có lỗi, cô cho chăm sóc vườn hoa này nhiều năm như vậy,còn không biết tính cô ra sao à?”
Khuôn mặt ngăm đen của  A Nguyên lộ ra nụ cười chân chất,“Tôi biết gần đây cô có chút túng quẫn, không sao, tất cả mọi người đều là bạn bè, tôi nhất định sẽ giúp cô.”
Lăng Thủy Nguyệt vẫn là muốn xin lỗi,“Chờ tôi dư dả một chút, nhất định sẽ lập tức đưa thêm cho cậu.”
“Đừng nói như vậy, dù sao bình thường cũng chỉ đến tưới nước, bón phân, hơn nữa nơi này cũng gần nhà của tôi, thật sự một chút cũng không phiền, nhưng thật ra lăng tiểu thư cô mỗi tuần đều bớt thời giờ tới nơi này, thật sự rất có tâm.”
“Tôi cũng vậy chịu nhờ vã từ người bạn, bởi vì bạn tôi…… Hắn mất trí nhớ, rất nhiều việc cũng không nhớ rõ, tôi không thể trơ mắt nhìn thấy vườn hoa này không ai chăm sóc, nói như thế nào đây cũng là tâm quyết của anh ấy.”
Hai người lại nói chuyện phiếm trong chốc lát, chờ A Nguyên rời đi,Lăng Thủy Nguyệt một mình đứng ở một  mình trong biển hoa, lẳng lặng nhìn nhìn tâm quyết trong năm năm của Thượng Quan Nghiêu, hiện giờ những thực vật này đã càng ngày càng tươi tốt.
Chẳng qua…… Hiện tại cô phải đi tìm việc vào, cô bây giờ không có một đồng, sau này làm sao có thể nhờ A Nguyên giúp đỡ.
Cô đang tính toán trong lòng,thì nghe được phía sau truyền đến tiếng bước chân rất nhẹ,cô còn chưa kịp xoay người nhìn về phía người tới, đã bị người đó từ phía sau ôm chặt lấy.
“Thủy Nguyệt, đừng quay đầu lại, hãy nghe anh nói……”
Là giọng của Thượng Quan Nghiêu,cả người cô chấn động, không thể tin được hắn lại có cách tìm được cô, nhưng mùi vị quen thuộc của hắn, còn có tiếng nói mang theo từ tính, làm cho cô không thể không tin tưởng.
Nhưng mà hắn tại sao xuất hiện ở trong này?
Lồng ngực cường tráng của hắn dán lên lưng cô, cảm nhận được tiếng tim đập lẫn nhau, hoa cỏ nở rộ trong phòng thủy tinh, giờ phút không khí đang đông lại.
Người hầu của đại ma vương Người hầu của đại ma vương - Minh Tinh