Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 32
úng, nếu đây là mục đích duy nhất em duy trì suốt bốn năm nay, như vậy xin hỏi, em cảm thấy em có tư cách kia sao? Xin hỏi tối hôm nay, chỉ mới là tình huống hắn chưa nhận ra em, Hàn Bối Bối mà tôi có thể thấy, có tư cách kia sao?”
Hắn cưỡng bách cô nhìn hắn, hắn cưỡng bách không cho phép cô trốn tránh… Mặc dù điều này đối với một cô gái mới 19 tuổi thì có chút tàn nhẫn! Nhưng là không có biện pháp!
Dù sao hắn là vì muốn tốt cho cô, hắn không muốn cô bị tổn thương lần nữa, nếu như vẫn chưa chuẩn bị một cách hoàn hảo, hắn…tuyệt đối sẽ không buông tay, tuyệt đối sẽ không để cô dính vào!
“……..Mang thiếu…..Mang thiếu tôi….”
“Hàn Bối Bối, hiện tại nơi đây không phải nơi cho em chơi đùa! Phản ứng của em hôm nay thật khiến tôi có hơi thất vọng! Bất quá không có quan hệ! Em trở về! Chuyện còn lại, chúng tôi sẽ giải quyết, về phần em, chờ đến lúc thật sự xác định đã có phần bản lĩnh kia, chân chính trở về đối mặt hắn!”
“Không cần! Tôi không cần!”
Nghe Dạ Huyền Mang muốn cô trở về Pháp, cô không ngừng lắc đầu!
Nếu trở lại, nếu lại không nhìn thấy hắn… làm sao trở về, làm sao cam tâm? Chịu đựng tưởng nhớ, cứ chịu đựng toàn bộ như vậy suốt bốn năm!
Hoàn hảo chưa gặp mặt, hoàn hảo vẫn có khoảng cách, có thể đem nỗi nhớ nhung dâng trào toàn bộ đè xuống, nhưng bây giờ…sau khi thật sự gặp mặt, sau khi thật sự gặp được thân ảnh của hắn, nỗi nhớ áp chế suốt bốn năm kia, làm thế nào để khắc chế? Làm thế nào để áp chế đi?
“Chớ hoảng loạn, hai con đường!”
“…..Cái gì?”
“Hoặc là trở về Pháp, hoặc là khiến cho Hàn Bối Bối hôm nay hốt hoảng vì hắn chết đi! Bắt đầu từ ngày mai, mới là tranh đấu thật sự, thậm chí em sẽ có vô số các loại tình huống đối mặt hắn! Nếu như em dùng trạng thái của hôm nay đi đối mặt, như vậy em sống bên tôi bốn năm, vô nghĩa, hiểu chưa?”
“…..Mang thiếu!”
Nhìn Dạ Huyền Mang, sợ hãi trong lòng, từ từ giảm xuống, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm! Thật ra thì người này đối với cô rất tốt… Bây giờ, cô có thể trực tiếp cảm nhận được sự quan tâm của hắn!
“Đã nói với em nhiều lần rồi, đừng có dùng loại ánh mắt ghê tởm này nhìn tôi, còn có…. Quyết định đi, trở về Pháp, hay là ở lại!”
Phức tạp nhìn cô một chút, Dạ Huyền Mang buông lỏng Hàn Bối Bối bị hắn đè trên cửa ra, đem cô nhẹ nhàng đẩy ra sau, hắn đi ra khỏi gian phòng của cô!
Trong nháy mắt thay cô đóng lại cánh cửa kia, hắn không nhịn được nhẹ nhàng thở ra một hơi!
Lần này thử dò xét cô, quả thật nằm trong dự liệu của hắn… nào ngờ dù đã qua bốn năm, địa vị của người đàn ông kia ở trong lòng của cô, vẫn luôn không thay đổi!
….Cũng được, đứa nhỏ này cho tới bây giờ đều không phải thuộc về hắn, thời điểm nên buông tay, tự nhiên hắn sẽ thả tay…
Nói không rõ một cỗ trống rỗng trong lòng mình rốt cuộc từ nơi nào đến, hắn buông lỏng tay nắm cửa, ảm đạm đi về gian phòng của mình!
Lần dò xét thử này… kỳ thực hắn rất rõ ràng, không chỉ là cho Hàn Bối Bối một cơ hội, càng thêm là vì cho mình một cơ hội…
Cũng là lần thử dò xét này, hắn minh bạch mọi thứ, mình thua, thua thất bại thảm hại như vậy… Hắn chưa bao giờ có được Hàn Bối Bối, cho nên dù đã bồi bạn bốn năm, cũng tuyệt đối không có cách nào để có!
Thời điểm trở về phòng, nằm trên giường lớn, trong đầu, thoáng qua bốn năm này, mỗi một chuyện Hàn Bối Bối ở cạnh hắn, từng nụ cười…Không thể không thừa nhận, bởi vì có cô ở đây, tỷ lệ muốn gặp cô ấy giảm rất nhiều, không thể không thừa nhận…. đứa nhỏ này trong lòng của hắn, cũng không phải không có chút địa vị gì, cũng không phải vẫn luôn là thế thân…
Nhưng vậy thì thế nào? Cuối cùng mục đích ban đầu tiếp xúc cô cũng không đơn thuần, cuối cùng thời điểm bắt đầu, dẫn cô ở bên người. chỉ là bởi vì cô giống như….
Cho nên đã sớm thua…. Đã sớm mất đi tư cách tranh đoạt trái tim cô! Nếu như vậy thì coi như xong… liền cố gắng khiến cô hạnh phúc thôi…
Biết tối hôm nay, đối với cô có chút quá đáng…. Nhưng vô luận là thế nào, cũng là vì tốt cho cô! Đều là vì cô…
Rốt cuộc trở về hay ở lại, cũng đã hiểu rõ ràng không phải sao? Ở lại… sẽ có hậu quả gì, cô nhất định phải suy nghĩ kĩ!
Bối Bối! Bốn năm, có phải hay không đã thật sự chấm dứt, phải đem em trả về rồi sao?
Dạ Huyền Mang nằm trên giường, cuối cùng có chút không khống chế được tâm tình của mình, hung hăng nắm chặt khăn trải giường, để cho tất cả tâm tình của mình đổ xuống…
Kỳ thực bốn năm….thật không thể nào một chút cũng không quan tâm, thật không thể nào một chút cũng không để ở trong lòng…
KBS tổ chức hội triển lãm, bởi vì vợ của Nam Cung Thần đang giải phẫu cấy da, cho nên vốn là do vợ Nam Cung Thần xuất hiện, đưa SHAN ra biểu diễn….nhưng bây giờ vắng mặt! Cũng chính bởi vì như vậy, ở buổi triển lãm ngày hôm ấy, Nam Cung Thần mới nói cho người của Ngũ Mang Tinh, từ lúc bắt đầu….hắn căn bản không có nghĩ qua để cho vợ mình xuất hiện!
Biểu diễn SHAN cũng chỉ bất quá là một cái cớ, chỉ là vì muốn mượn SHAN dẫn người của Hắc K ra ngoài mà thôi, cho nên hắn làm sao có thể để cho lão bà của hắn mạo hiểm? Cho nên từ lúc bắt đầu, cũng đã nghĩ xong, muốn mang SHAN, trong tất cả những người phụ nữ… đã chọn Hồng Yêu người của Ngũ Mang Tinh! (mồ hôi chết—–lại là một ông chủ phúc hắc a—)
“Đáng chết….Nam Cung Thần! Chuyện này quá đột ngột!”
Ngồi trong phòng họp của KBS, sau khi Tề Thiên Ngạo nghe Nam Cung Thần tự thuật, nổi giận vỗ bàn một cái! Đây coi là cái gì? Chơi bọn họ?
“Tôi biết có điểm quá đáng, nhưng mà tôi biết, loại chuyện như vậy, thật ra đối với Ngũ Mang Tinh các người mà nói, cũng không phải là chuyện khó, không phải sao? Từng người các ngươi đều có tuyệt kỹ! Hơn nữa nếu Hồng Yêu đáp ứng, án hợp tác 5 tỷ lần này, tôi sẽ thêm vào thành 8 tỷ!”
Nam Cung Thần đẹp trai lại lãnh khốc, đối mặt với từng ‘nhân vật nguy hiểm’, trên mặt lại không lộ ra bất kỳ tia sợ hãi nào! Có thì chỉ có tự tin, chỉ có tràn đầy tự tin!
Mà Hồng Yêu vẫn đang ngồi một bên, sau khi nghe Nam Cung Thần nói câu này, chẳng qua là nhàn nhạt cười!
“A, Nam tổng thật thích nói đùa, hơn nữa không phải đã quá mức cất nhắc Hồng Yêu tôi sao? Dạng biến đổi này nói cho Hồng Yêu, thân thể của tôi có giá cao gần 3 tỷ sao?
“Tùy cô!”
“Xin lỗi, Nam tổng, loại chuyên như vậy, nằm ngoài kế hoạch của tất cả mọi người, hơn nữa lần này ngài thật có điểm quá đáng, như vậy là có ý gì? Giống như đang đùa bỡn chúng tôi, dù thêm vào 3 tỷ, tôi cũng sẽ không vì vậy mà làm thế thân cho lão bà của ngài, giúp một tay biểu diễn SHAN!”
Hồng Yêu hung hăng trợn mắt nhìn trở về, cử động rõ ràng như vậy, làm cho Ngũ Mang Tinh rất vẻ vang —- mọi người nghe xong Hồng Yêu nói, liền rối rít cho cô thần sắc tán thưởng!
“Phải không? Nếu như vậy, lần hợp tác này, thật đúng là có chút tiếc nuối, chẳng qua nếu đã không muốn, tôi cũng không miễn cưỡng, tôi sẽ tìm người khác để thay thế, chẳng qua nếu như chỉ là loại phụ nữ bình thường, chỉ sợ công việc bảo vệ của các vị, càng gia tăng không ít, cứ như vậy đi, phiền toái các vị đến lúc đó bảo đảm an toàn cho SHAN!
Hồ ly… Nam Cung Thần này rõ ràng cũng là một con hồ ly giảo hoạt!
Ngắn ngủn mấy chữ, đã đem tất cả lợi hại làm rõ!
Hơn nữa Hồng Yêu vì lời nói nghĩa khí kia lại không thể tùy tiện cúi đầu — dù sao cũng không có đường lui!
Mà Hàn Bối Bối lần này đi theo bọn họ, nhìn mỗi người… nhất là Dạ Huyền Mang, cô lại đột nhiên cắn răng mở miệng!
“Chờ một chút, Nam Tổng, tôi muốn hỏi, nếu như đáp ứng biểu diễn SHAN, như vậy không phải là sẽ ăn mặc vô cùng xinh đẹp? Sẽ trở thành tiêu điểm của tối hôm nay?
“E hèm, dĩ nhiên! Người nào đảm nhiệm SHOW GIRL hôm nay, như vậy người đó chính là nhân vật chính, chỉ là tôi cũng không thể không nói rõ sẽ gặp nguy hiểm!”
Cũng bởi vì sẽ gặp nguy hiểm, mới không để Hàm Nhi ra sân…hơn nữa Hàm Nhi cho tới bây giờ vẫn không chịu tha thứ cho hắn, nhức đầu…!
“…..OK, không sao, nguy hiểm hay không nguy hiểm, tôi cũng không để ý! Nếu như sư phụ của tôi không muốn, tôi tới, như thế nào?”
Quyết định! Cô thật sự quyết định!
Trải qua một phen bị Dạ Huyền Mang đả kích ngày hôm qua, cô cũng nghiêm túc cẩn thận suy nghĩ rất nhiều chuyện! Xác thực…. cô không thể không thừa nhận Dạ Huyền Mang nói không sai chút nào!
Trở về Pháp sao? Xin lỗi… thật không cam lòng!
Như vây liền lưu lại! Nếu lưu lại….giống như hắn nói, không thể ngây thơ nữa, không thể hốt hoảng nữa!
Cũng chính bởi vậy, nếu như lần này… cô dùng thân phận SHOW GIRL biểu diễn SHAN, cũng không chỉ làm cho mọi người một việc tốt đẹp, hơn nữa…. sẽ đánh động người kia, là hắn chứ?
“…….Hồng Hồ….”
“Bối…”
“Hư!”
Tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi đồng thời nhìn Hàn Bối Bối, Dạ Huyền Mang lại đột nhiên hạ giọng hướng mọi người ý bảo, mọi người không cần lên tiếng!
Hơn nữa đồng tời nhìn Hàn Bối Bối tựa hồ hạ quyết tâm, trong con ngươi của hắn, cuối cùng cũng dâng lên thần sắc tán thưởng!
Người này…. Thật không thể coi thường, hơn nữa rất hiểu cần phải như thế nào lợi dụng từng hoàn cảnh bên cạnh! Cũng thật không hổ là người được Hồng Yêu dạy dỗ 4 năm!
Một buổi tối….. cô lại chân chính triệt để thay đổi. So với 4 năm sống ở Pháp còn nhiều hơn!
Lần này cô chân chính ý thức được, mình là một người phụ nữ…. là muốn dùng thận phận của một người phụ nữ trở về bên cạnh hắn sao?
“Nam tổng, có thể không? Mặc dù thân thể của tôi không tốt như của sư phụ tôi, nhưng tôi biết tôi phù hợp với yêu cầu của ngài!”
Bóp bóp nắm tay, Hàn Bối Bối đứng dậy, bước đi với điệu bộ trên sân khấu tới trước mặt Nam Cung Thần! Trong đôi mắt kia, vừa ánh lên một phần như thế nào khát vọng?
Nam Cung Thần đại khái chính là bị ánh mắt như vậy làm cho rung động, cho nên…
Ừ, tạo hình rất quái lạ, thậm chí là người phụ nữ rất xấu xí, thế nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại gật đầu một cái!
Một thoáng kia hắn gật đầu, cả người Hàn Bối Bối cơ hồ nhảy lên! Hơn nữa liền lập tức có người tới, dẫn cô đi tạo hình!
Cũng là trong khoảnh khắc đó, rõ ràng, Nam Cung Thần thấy trên mặt mọi người Ngũ Mang Tinh một tia ảo não – mọi người dĩ nhiên đều hiểu rốt cuộc chuyện gì xảy ra!
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng