Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 272: Tâm Vì Cô…. Vỡ!
hôi, những gì tôi nên nói cũng đã nói rồi, cũng đã cố gắng hết sức, cho nên xin lỗi, thật sự không có biện pháp, tốt nhất cậu nên nghỉ ngơi một chút, tôi đi trước!”
Đứng dậy, Nhiếp Sâm vỗ vỗ bả vai Phong Thiên Dực, cuối cùng cũng không nói gì, trực tiếp rời khỏi Phong gia!
Sau khi ra khỏi Phong gia…. Mới cảm thấy, không khí bên ngoài, cỡ nào tốt đẹp!
Sống bên cạnh Phong Thiên Dục…. cảm thấy áp suất khí bị ép quá rồi! Quá kinh khủng!
Bất quá xem ra Phong thiếu đối với đứa trẻ được nhận nuôi này, là quan tâm thật sự, đối với một đứa trẻ được nhận nuôi, có thể làm đến mức này, cũng có thể coi là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi!
……Đứa trẻ kia, thật hạnh phúc!
Bên trong nhà! Ly trà do Vương tẩu pha cho mình cùng Nhiếp Sâm bị Phong Thiên Dục hất đổ trên mặt đất!
Cái ly trên mặt đất, vỡ thành rất nhiều mảnh!
Mà cái ly bị ném vỡ vụn kia, cũng giống như tâm hắn, vỡ thành rất nhiều mảnh sao?
Hắn… tan nát cõi lòng đến thế sao?
Đúng vậy, đã sớm vỡ….vì cô mà vỡ!
Theo lời của Nhiếp Sâm, tính đến tình huống xấu nhất…. cho nên dù mình không muốn nghĩ đến, nhưng mỗi lần cũng không khỏi tự chủ mà nghĩ đến một chút!
Bối Bối…. Bối Bối có thể không trở về?
“…….Thiếu gia!”
“Vương tẩu! Không có chuyện gì, phòng khách giao cho chị, dọn dẹp một chút đi!”
“Vâng, thiếu gia! Chẳng qua là cậu…. Cậu đã nhiều ngày không hảo hảo nghỉ ngơi, cũng nên đi nghỉ ngơi một chút đi, tắm rửa, ngủ một giấc, có thể… có thể tiểu thư sẽ trở lại!”
Nhìn Phong Thiên Dục gần đây bị hành hạ như vậy, trong tâm Vương tẩu một hồi đau lòng!
Dù sao thiếu gia lớn như vậy, vẫn luôn sống an nhàn sung sướng, chưa từng gặp qua tình huống như lần này!
Cũng không biết… cũng không biết thân thể của hắn có chịu đựng được hay không!
“…..Vương tẩu, chị đi làm việc của chị đi!”
Lời của Vương tẩu, hắn rất rõ ràng, chỉ là một lời an ủi mà thôi!
Nhưng hắn không phải trẻ con, những lời này căn bản không lừa được hắn a!
Nếu như có thể trở lại, cô đã sớm xuất hiện……
“Vâng, thiếu gia….”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng