Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 247: Hồng Yêu Ngực Đẹp!
BD, thiên tài! Người phụ nữ này nếu như làm nhân tình, tuyệt đối có thể được liệt vào bậc thiên tài!
Chỉ có điều cô không biết, đây vốn dĩ là thủ pháp mà Hồng Yêu quen dùng..... mà với Dạ Huyền Mang thì không nên dùng thủ pháp thường dùng!
Lúc ngã vào ngực Dạ Huyền Mang, trong giây phút ngắn ngủi đó, không rõ từ khi nào, tay cô nàng đã thò vào trong túi áo của Dạ Huyền Mang..... Cũng bởi vì động tác này của Hồng Yêu, cho nên những người thân quen, trong nháy mắt đều nở nụ cười.
...... Chỉ có một mình Bối Bối là không hiểu, bọn họ rốt cuộc đang cười cái gì?
“Bụp!”
“..... A! Đáng ghét, Mang thiếu, nói bao nhiêu lần rồi, không được đối xử với người ta thô lỗ như thế!”
Hồng Yêu, vào lần thứ 120 thực hiện hành vi ăn cắp từ trên người của Dạ Huyền Mang không thành công, sau khi bị ngã trên mặt đất, cả gương mặt trong nhất thời lộ ra vẻ cực kỳ ai oán! Đáng giận..... nghĩ đến Hồng Yêu cô thông minh tháo vát ngời ngời, thế nhưng hết lần này đến lần khác đều thất bại thảm hại dưới tay của Dạ Huyền Mang?
“Ha ha, Hồng Yêu, đừng làm rộn, nghiêm túc một chút, đừng làm hư cô nhóc! Mèo con, lại đây!”
Vừa nói, Dạ Huyền Mang vừa kéo Hàn Bối Bối đang có chút ngây ngốc tới, cái tay còn lại hướng về phía Hồng Yêu vừa bị chính mình đẩy ngã trên mặt đất, kéo cô đứng lên!
“..... Ông chú, tôi không phải là mèo con, tên tôi là Hàn Bối Bối!”
“Tôi cũng không phải ông chú, tôi thường được gọi là Mang thiếu!”
“Được rồi! Mang Thiếu...... Chú thắng!”
“Ngoan lắm, Bối Bối!”
Ngôn từ trong lúc đó, tuy rằng có hơi cứng nhắc, nhưng cả hai cũng đã tôn trọng lẫn nhau mà sửa lại xưng hô!
Nhưng kỳ thật trong lòng của Dạ Huyền Mang, không thể không coi trọng Hàn Bối Bối, đứa nhóc này..... Trong lúc cô hôn mê, hắn đã tra cứu tất cả tài liệu, rõ ràng mới 15 tuổi.....
Một đứa nhóc ở tuổi này, gặp phải tình huống đại loại như thế, ắt hẳn sẽ bị dọa đến tè ra quần, nhưng cô lại thong dong bình thản như thế! Ha ha, liệu đây có phải lại là một điều nữa chứng tỏ cô nhóc có duyên với Ngũ Mang Tinh không?
“Mang thiếu, cô nhóc này?”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng