An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 236: Hắn Quyết Định.... Mang Cô Đi!
ã đàn ông một tay vừa ôm Hàn Bối Bối bước đi, tay còn lại vừa nhàn nhã đút vào trong túi.
Lúc ôm cô, mới phát hiện mặc dù cô phát triển rất tốt, nhưng thể trọng, nếu nói thẳng ra, vẫn là chưa tương xứng...... Quá nhẹ.....
Hửm? Rất nhẹ sao...... Trong Ngũ Mang Tinh, gần đây vừa đúng lúc Hồng Yêu muốn thu nhận đệ tử....
“Này, này, này, mặc dù chú đã cứu tôi, tôi rất cảm kích, nhưng dù thế nào đi nữa, cảm phiền chú bây giờ buông tôi ra, OK?”
“Không buông!”
Khóe môi tà mị nở nụ cười, vẫn vô cùng rực rỡ như trước, khiến người ta cảm thấy chói mắt, cảm thấy dễ nhìn, nhưng lại không hề khiến người ta ganh tị chán ghét! Ít nhất thì Hàn Bối Bối cảm thấy, dáng vẻ hắn như vậy, thời điểm cười lên, bộ dáng thật sự rất đẹp mắt!
“...... Biến thái!”
“Ồ? Biến thái? Bất quá có lẽ tôi còn muốn làm chuyện biến thái hơn nữa!”
Vừa nói, hắn vừa tính toán thời gian một chút, có lẽ không sai biệt lắm, phi cơ tới đón hắn trở về, lý ra đã đến rồi mới phải! Hơn nữa cũng đã hẹn cùng một khu vực mà!
“...... Chú muốn làm gì?”
“Hi, mèo con, em muốn đi Pháp không?”
“Pháp? Đâu có liên quan gì đến chuyện của tôi?”
Làm ơn đi, hiện tại nước Pháp, nước Anh nào đó, cô thật sự một chút cũng không muốn nghe đến, hơn nữa, một chút hứng thú cũng không hề có, hiện tại, tâm nguyện lớn nhất của cô, chính là muốn quay về! Về nhà..... Trở về ngôi nhà của cô!
“A, ở Pháp có lẽ có người rất muốn thấy em đó!”
“...... Ông chú biến thái! Buông tay, không buông tay tôi kêu lên đó!”
Người đàn ông này, ngay từ đầu đã gây cho cô cảm giác thần thần bí bí, ít nhất là khiến người ta cảm thấy cực kỳ không an toàn! Cho nên mặc kệ như thế nào, cứ dựa theo bản năng cảnh giác, vẫn là không muốn có quan hệ với người như vậy!
“Ha ha, không còn kịp rồi!”
Hắn tiếp tục cười cười, từ trên trời lúc này đã bắt đầu truyền đến tiếng phi cơ, tựa hồ ngay đến con ngươi hổ phách kia cũng tràn ngập ý cười!
Trước khi phi cơ tới, có lẽ hắn còn do dự việc muốn hay không muốn mang cô đi, nhưng bây giờ phi cơ đã đến, tâm trí hắn lại đột nhiên trở nên an định!
Hắn quyết định! Hắn sẽ mang cô đi!
Khó khăn lắm hắn mới gặp được một con mèo con thú vị như vậy, như thế nào có thể buông tay? Làm sao có thể buông tay đây?
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng