The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 233: Bò Đến Trước Mặt Cô Đi
au đó còn trực tiếp dùng đôi chân dài của hắn đem Cương sẹo áp sát vào tường, một chút cũng không khách khí cho hắn vài cú đá liên hoàn, một chút cũng không thương xót.....
Quá đẹp!
Lay động lòng người! Hả lòng hả dạ!
Động tác võ thuật quả thực hoàn mỹ đến tận cùng!
Hàn Bối Bối luống cuống dùng áo khoác của hắn che kín người, kế đó từ trên chiếu bạc ngồi dậy, nhìn thấy cảnh này, cô cơ hồ há hốc mồm sững sờ!
Tàn bạo! Tàn bạo muốn chết!
“Dừng tay..... Dừng tay..... Van xin anh thả tôi ra, làm ơn thả tôi ra!”
“Thả mày? Hử? Vừa rồi cô ấy bảo mày dừng tay, bảo mày thả cô ấy, mày thả cô ấy sao?”
Gã thanh niên nở một nụ cười tà mị, đưa tay vén mấy sợi tóc đang rũ xuống mí mắt! Khí tức tỏa ra lúc giơ tay nhấc chân, quả thực khiến người ta điên cuồng!
“.... Thực xin lỗi..... Thực xin lỗi..... “
“Tiếng xin lỗi không phải nói với tao, nói với cô ấy đi!”
Sau khi buông chân ra khỏi người Cương sẹo lúc này đang xụi lơ trên mặt đất, hắn lại tà mị cười cười!
“Đi! Bò đến trước mặt cô ấy nói xin lỗi!”
“......”
Bởi vì được buông lỏng, nên đôi mắt của Cương sẹo vừa nãy còn xụi lơ trên mặt đất liền lộ ra vẻ hung tợn, hơn nữa còn nhanh chóng ra hiệu cho bọn tay chân của mình!
Mấy tên đàn em trong Xuân quán, khi nhận được mệnh lệnh của Cương sẹo, đương nhiên lập tức rút súng ra!
Gã thanh niên áo đen, ánh mắt động cũng không động, chẳng qua là nghiêm túc vễnh tai nghe ngóng!
Kế đó, không ai có thể nhìn thấy rõ hắn ra tay thế nào, lách mình phi người trong đám thủ hạ, sau đó chỉ thấy cả bọn nhốn nháo lăn ra, hơn nữa toàn bộ đều lăn đến trước mặt Cương sẹo!
Mấy tên đàn em có súng..... Súng cũng đã sớm nằm trên mặt đất!
Hơn nữa trên cổ tay..... Đều như nhau, tất cả đều chảy máu, rõ ràng là bị người ta đánh bị thương!
“Hô ~~ Cương sẹo, kỳ thật vừa rồi rất muốn bỏ qua cho mày, nhưng là do mày không biết nghe lời!”
Gã thanh niên nhấc chân, trông cực kỳ nhẹ nhõm thoải mái, nhưng kỳ thực một chút cũng không nhân nhượng đạp cho Cương sẹo một cước, Cương sẹo cũng vì vậy mà từ trong miệng nôn ra máu!
”.... Khụ khụ khụ..... ”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng