Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 231: Để Cô Phá Trinh?
ôi nhổ vào! Mụ đàn bà đê tiện, còn đám các người nữa, rốt cuộc muốn làm gì. Tôi và các người không quen không biết, bắt tôi làm gì? Thức thời mau thả tôi đi!”
“Ha ha ha, có khí phách! Quả thực rất gan dạ, thú vị lắm!”
Cương Thiếu vẫn nhìn chằm chằm Hàn Bối Bối, nhìn cô giương nanh múa vuốt, sau đó đột nhiên đẩy chị Ngọc trong ngực ra, vừa vỗ tay, vừa đi về phía Hàn Bối Bối!
Sau khi đi đến trước mặt Hàn Bối Bối, lúc cô còn chưa kịp suy tính phải làm gì, hắn đột nhiên một phen nắm chặt cằm cô, gắt gao nhìn cô chằm chằm!
“Cô gái nhỏ! Xem ra em còn chưa tỉnh táo? Đã bị anh trai chị gái bán cho tôi, em cảm thấy em còn tư cách gì ở trước mặt tôi mà ngông cuồng? Còn nhớ bọn chúng không? Uhm? Em dũng cảm hơn so với cô chị của em đấy, ha ha, tôi thích!”
“...... Phi!”
Ghê tởm! Nhìn cái tên mặt sẹo này, Hàn Bối Bối khinh bỉ trực tiếp phun nước bọt vào mặt hắn!
Một màn này làm mọi người líu lưỡi, đồng thời cũng làm cho người đàn ông vẫn ngồi trong góc kia, trên mặt thoáng hiện lên nét cười!
Hoang dã! Quả thật là một con mèo nhỏ đáng yêu tràn đầy hoang dã!
“Anh mới thật sự là ghê tởm, thứ nhất, vui lòng hiểu rõ giùm cho, tôi hoàn toàn không có anh chị nào hết, cho nên đương nhiên không có chuyện tôi bị bán vào đây; thứ hai, tôi cũng không muốn ngông cuồng, nhưng ở cùng một chỗ với những người nhân phẩm kém như mấy người, tôi cho rằng không ngông cuồng không được! Thứ ba, tôi thế này, tuy rằng kẻ thích tôi rất nhiều, nhưng cũng xin thưa, những người đó hoàn toàn không hề kém anh một chút nào! Anh còn chẳng có tư cách để thích tôi, nếu biết điều thì mau thả tôi ra!”
..... Mẹ kiếp, cô bất quá chỉ là do tâm trạng không tốt, nên mới ra ngoài loanh qua loanh quanh một chút thôi, không ngờ lại bị bắt.....
A, không đúng, không phải bị bắt, hình như cô gặp...... gặp phải hai anh em nhà họ Diệp chết tiệt kia!
Từ từ! Đợi đã nào! Người này vừa nói cô bị anh trai chị gái bán...... Không phải là hai anh em khốn kiếp kia chứ?
Nghĩ đến Diệp gia...... Nghĩ đến hai anh em khốn kiếp kia...... Trong con ngươi vốn đã bừng bừng lửa giận, giờ phút này càng thêm vẻ lạnh lùng bi phẫn, khiến người ta không khỏi kinh hãi.
“Ha ha ha, thú vi, cực kỳ thú vị! Rất có ý tứ, vốn còn muốn bán em cho khách trong Xuân quán phá trinh, nhưng hiện tại tôi nghĩ là không cần, lần đầu tiên này để cho tôi, hôm nay vừa hay bên trong Xuân Quán đông khách như vậy, hưng phấn của mọi người đều bị em làm hỏng, cho em bồi thường như vậy là hợp lý quá rồi!”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng