Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 76: Sẽ Không Thích Người Nữa!
ỳ thật Hàn Bối Bối đang chuẩn bị phản kháng, nhưng cô lại cũng rất rõ ràng, có thể có được cơ hội để hắn đưa cô đi cũng không nhiều, như vậy lần này...... Coi như xong, cũng không có gì phải cự tuyệt!
Chẳng qua là sau khi lên xe thể thao của hắn, cô vẫn không giống như thường ngày, trực tiếp leo lên ghế lái phụ mà là bò đến chỗ ngồi phía sau xe!
Mặc dù không cự tuyệt hắn đưa cô đi, nhưng không có nghĩa là cái gì cô cũng không cự tuyệt, một động tác như vậy cũng đã xem như chứng minh tốt nhất!
Phong Thiên Dục buồn cười nhìn cô một chút, cũng không ép buộc cô nhất định phải ngồi ở vị trí kế bên hắn, trực tiếp lái xe rời đi!
Mặc dù lên xe của hắn, nhưng cuối cùng hắn không bắt ép được cô, bởi vì cô không chịu đến bệnh viện, cho nên hắn trực tiếp lái xe đưa cô tới cửa trường học!
“Bối Bối, nghe lời một chút, đừng gây khó khăn cho ta nữa được không?”
“......”
Lúc xuống xe, hắn cũng cùng theo xuống một lúc, hơn nữa thời điểm cô muốn rời đi, hắn kéo cô lại, gần như dùng giọng điệu thương lượng nói với cô, quả thực làm cho cô một câu cũng nói không được!
“Bối Bối, ta sẽ không ngăn cản con yêu, nhưng phải đợi 2, 3 năm nữa được không? Bắt đầu từ bây giờ, bên cạnh con, ta cho phép...... Cho phép xuất hiện con trai, bây giờ có thể làm bạn, chờ đến sau khi trưởng thành có thể làm bạn trai!”
“...... A!”
Cô vốn vẫn cúi thấp đầu, đột nhiên ngẩng lên, dùng ánh mắt hết sức châm chọc nhìn hắn, hơn nữa bên trong còn nhiều thêm một tia xa lạ, khiến cho Phong Thiên Dục rất không thích ứng!
“Bối Bối......”
“Đừng nói nữa! Ta sẽ theo ý người muốn, yên tâm, ta sẽ không lại trở thành gánh nặng của người, sẽ không không biết trời cao đất rộng tiếp tục thích người, người cũng biết đúng không? Kỳ thật người căn bản đã sớm biết ta thích người, nhưng trong mắt của người, yêu thích này, tình cảm này căn bản chỉ như những trò trẻ con mà thôi! Được rồi, như vậy ta cũng coi những thứ kia là ngây thơ, đơn giản là nhất thời mơ hồ đối với người mà thôi! Ta sẽ cố gắng khiến cho nó dừng lại, ta sẽ nỗ lực không tiếp tục giống như trước kia, tạo thành phiền phức cho người nữa, như vậy người hài lòng chứ? Như vậy người có phải có thể yên tâm hay không?”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng