Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 68: Cũng Chỉ Có Nhớ Anh...... Nhớ Anh!
uên đi, em có tâm là đủ rồi, Thiến Hoa, ngại quá, hôm nay đã làm em ủy khuất, anh dạy dỗ nó không tốt!”
Phong Thiên Dục nhìn chiếc váy khiêu vũ và búp bê SD bị Hàn Bối Bối vứt trên bàn trà, trên mặt hiện lên một chút cười khổ!
“Không có gì, Phong, chuyện này không thể trách anh, đứa nhỏ không thích mà thôi”
Vừa nói, Diêm Thiến Hoa vừa dính chặt vào Phong Thiên Dục, thân thiết tựa đầu vào trên bả vai của hắn, mà trên mặt tựa hồ mang theo một tia hạnh phúc!
“Ừ, như vậy những thứ này...... Em xử lý đi, không phải là sở trường của anh!”
“Ừ, được, ngày mai em liền gửi những thứ này cho hội Chữ Thập Đỏ, quyên tặng cho những đứa trẻ cần chúng!”
“Tốt!”
Nhàn nhạt đáp lại một câu, kế tiếp Phong Thiên Dục cũng không nói gì nữa, trong hơi thở đều là mùi nước hoa trên người Diêm Thiến Hoa, rất thanh nhã, đều không phải khó ngửi, nhưng không biết vì sao lại không thích!
Hơn nữa toàn bộ suy nghĩ dường như dần dần bay xa...... cái tát lúc nãy, chính hắn cũng biết rốt cuộc mạnh cỡ nào, bởi vì sau khi đánh xong, lòng bàn tay hắn đến giờ vẫn đau âm ỷ huống chi là gương mặt của cô.
Đáng chết...... vừa nãy nên khống chế lực đạo một chút, không nên dùng nhiều khí lực như vậy...... hình như cô bị chảy máu, bất kệ như thế nào cũng phải bảo Vương tẩu mau lấy đá chườm lạnh mới được
“Phong...... Đã nhiều năm như vậy...... Rốt cuộc đã trở lại, rốt cuộc trở lại bên cạnh anh rồi!”
“Phong, anh biết không? Mặc dù những năm qua em ở nước ngoài, nhưng dường như việc duy nhất mỗi ngày em đều làm mỗi ngày, cũng chỉ có nhớ anh, nhớ anh!”
“...... Sao?”
Phong Thiên Dục một mức nghĩ nên xử lý chuyện của Hàn Bối Bối như thế nào, sau khi Diêm Thiến Hoa đã nói rất nhiều, hắn rốt cuộc cũng tìm về tâm trí của mình, nhưng lại không biết rốt cuộc cô nói những gì!
“Phong, chúng ta quen biết nhau từ nhỏ, hiện tại nghĩ lại, thật sự cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, như thế nào trong nháy mắt chúng ta đã trưởng thành!”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng