Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 54: Dự Định Mặc Kệ Cô?
ất kể như thế nào, cô cũng cảm thấy lần dạy dỗ này thực đủ thả lỏng! Nhưng cũng vì buông lỏng như vậy nên khiến Hàn Bối cảm thấy bất an.
Nếu như hắn có thể mắng cô rống cô, nếu như hắn có thể bắt cô lại, đặt ở trên đùi nhăn mày cau mặt hung hăng đánh cô một trận, như vậy trong lòng của cô sẽ dễ chịu hơn một chút, sẽ cảm thấy hắn thật sự quan tâm, rất quan tâm đến cô, sẽ cảm thấy có cảm giác an toàn...... Nhưng hết lần này tới lần khác cũng không có, sau đó lại thái độ lãnh đạm với cô...... Xem như chuyện này dường như chưa hề phát sinh, càng làm cho cô có cảm giác không an toàn!
Nên làm gì bây giờ? Nên làm gì bây giờ? Hắn thực sự có ý định mặc kệ cô sao?
Nên làm gì bây giờ? Nên làm gì bây giờ? Dục rốt cuộc nghĩ như thế nào? Cô muốn biết, cô thật sự muốn biết! Nhưng vì sao khó khăn như vậy... Thật khó a, thật sự rất khó khăn!
5000 chữ kiểm điểm, gần như một chữ vẫn chưa viết, mà cô cũng bị nhốt trong thư phòng rồi, chính là mặc kệ cô có bị nhốt trong thư phòng hay không, cô không quan tâm, cô quan tâm là một ngày nay hắn vẫn chưa hề xuất hiện, cũng không đến xem cô nha!
“Vương tẩu! Vương tẩu!”
“...... Hả? Tới đây, tới đây, tiểu thư!”
Vương tẩu nghe được tiếng kêu của cô trong thư phòng, vội vàng chạy tới, thiếu gia đã căn dặn, cô muốn cái gì, đều làm theo ý cô, nhưng duy nhất một chuyện chính là không thể để cô ra ngoài. 2 ngày sau mới được bước chân ra ngoài với điều kiện phải viết xong kiểm điểm!
“Vương tẩu! Cháu....”
“...... Chớ hại tôi, tiểu thư, tôi không thể thả cô ra ngoài được, cô cũng biết tôi không có cái quyền ấy.”
Bởi vì sợ nhìn thấy biểu tình ủy khuất của cô, Vương tẩu phải kiềm chế lắm mới không mở cửa thư phòng ra, cứ như vậy nói chuyện cùng cô,
“Ai muốn bác thả cháu ra ngoài đâu, cháu chỉ là có chuyện muốn hỏi bác thôi!”
“Chuyện gì?”
“...... Cái đó...... Hắn vẫn còn tức giận sao?”
“Tôi cũng không biết, tiểu thư, rốt cuộc cô đã làm gì? Chưa từng thấy thiếu gia như vậy bao giờ, giống như bị cô làm cho phát bực!”
“Ha ha, không sao...... Không sao, Vương tẩu, hắn đang ở nhà sao?”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng