We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 14: Không Muốn Trên Giường Của Anh Lại Có Những Người Phụ Nữ Khác
ư, cái gì cũng đừng nói, yên tâm, em hiểu quy tắc trò chơi của anh, em sẽ không làm cho anh khó xử, dù sao em cũng muốn sau này trên giường của anh, sẽ không xuất hiện những người phụ nữ khác!”
Cát Văn Huệ đột nhiên giống như một con rắn nước, đi vòng qua trước mặt hắn, hai tay ôm thật chặt cái eo không một chút thịt dư thừa của hắn, mà đôi môi khêu gợi của cô cũng đã dán lên môi hắn như chuồn chuồn lướt nước, không xâm nhập, trước khi hắn đẩy cô ra thì cô đã buông hắn ra!
Bởi vì cô rất rõ ràng, chỉ có cách làm như thế, mới có thể khiến cho hắn có một tia hứng thú, mà không phải chán ghét!
“Được rồi, việc em nên làm cũng đều làm xong, cà vạt bị lệch em cũng giúp ngươi sửa sang lại rồi, hiện tại anh đi làm đi, em sẽ không quấy rầy đến anh, em sẽ đến công ty sau!”
“Ừ!”
Hắn nhìn Cát Văn Huệ một chút, mặc dù giờ phút này cô ta không mảnh vải che thân, nhưng hắn ngược lại không có quá nhiều sắc dục cần phát tiết, chẳng qua là nhàn nhạt liếc mắt nhìn, rồi sau đó từ từ lướt qua người cô, quả thật một chút cũng không lưu luyến!
Cát Văn Huệ nhìn bóng lưng hắn rời đi, si ngốc ngẩn người một hồi, trên mặt toàn bộ đều là nụ cười hạnh phúc!
Đi tới bên cạnh hắn rồi sao! Dùng nhiều năm cố gắng như vậy, rốt cuộc đi tới bên cạnh hắn, không biết có thể hay không thuận lợi đi vào trong lòng của hắn? (Phong: hơ, ở đó mà mơ đi *lắc lắc mông*)
Khóe môi nở rộ ra chính là một nụ cười hoàn mỹ không tỳ vết, tựu như hình ảnh của cô trên màn ảnh lớn, tinh xảo tuyệt luân!
——————————
Sau khi Hàn Bối Bối từ trong nhà đi ra, nhìn đồng hồ trên tay một chút, cảm thấy thời gian vẫn còn vô cùng dư thừa cho nên trực tiếp đi bộ. Dĩ nhiên không phải là ngốc đến mức quyết định đi bộ tới trường học, mà là đi đến nhà của Hiểu Hiểu, sau đó cùng Hiểu Hiểu ngồi xe buýt! Như vậy sẽ khiến cô cảm thấy tương đối có ý nghĩa!
Hơn nữa tối hôm qua Hiểu Hiểu làm thêm đến rất khuya mới trở về, sáng nay hẳn là ngủ dậy rất trễ? Hắc hắc, cô vừa vặn thuận tiện qua gọi cô ấy rời giường!
Trong lòng mặc dù vẫn nhớ người kia, nhưng bước chân không chịu bất kỳ một tia ảnh hưởng nào, vẫn nhẹ nhàng như vậy, làm cho người ta cảm thấy cô giống như một con chim nhỏ vui vẻ!
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng