The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 4: Thật Là Đau! Thật Sự Rất Đau!
ản kiểm điểm...... Bản kiểm điểm......”
Phiền não gãi loạn mái tóc dài xinh đẹp như tảo biển, chính cô cũng đã chán ghét tới cực điểm rồi! Mái tóc xinh đẹp dưới sự hành hạ của cô đã bắt đầu rối tung rối mù
~~“A a a
Hướng về phía tờ giấy trắng ngẩn người một lát, cô rốt cuộc không nhịn được, len lén mở cửa thư phòng ra, chuẩn bị chạy về phòng mình nghỉ ngơi! Dù sao bài tập đã làm xong, bản kiểm điểm...... Chờ sau đi!
Bất quá trước khi ngủ, nên tìm cho mình chút gì ăn mới được, không thể bạc đãi bản thân!
Lén lén lút lút từ thư phòng đi tới phòng bếp dưới lầu! Ai, bi ai a, rõ ràng là trong nhà mình, thế nhưng lúc này lại giống như kẻ trộm, loại cảm giác này thật không tốt một chút nào!
Sau khi đến phòng bếp, cô mới phát hiện đèn chỉ thị của lò giữ nhiệt thức ăn giống như vẫn luôn sáng! Hơn nữa cô còn mơ hồ ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, là cơm chân vịt hoa quế cô thích ăn!!
Vui mừng mở lò giữ nhiệt ra, ánh sáng từ cửa sổ lớn phía trên chiếu xuống, cô rất rõ ràng nhìn thấy trong lò giữ nhiệt quả nhiên là cơm chân vịt hoa quế, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tràn ngập vui mừng!
Không thể chờ đợi được trực tiếp lấy tay đưa vào trong lò, len lén lấy một miếng cơm chân vịt bỏ vào trong miệng!
Kích động có thừa, mùi thơm từ trong miệng tràn ra, cho nên cô không nhịn được lần nữa cho tay vào trong lò giữ nhiệt!
Bởi vì nóng lòng, bởi vì không bật đèn, bởi vì không rút phích điện, cho nên thời điểm lần thứ hai đưa tay vào, cô không cẩn thận chạm tay vào mặt lò......
“A ~~ thật là nóng...... Thật là nóng......”
Lò giữ nhiệt đã cắm được một khoảng thời gian rồi, cho dù ở trạng thái giữ ấm cũng sẽ làm cho người ta bị phỏng tay. Cô dù sao cũng là một đứa bé, da trên tay còn non, bỏng qua không tới ba giây, trên tay cô lập tức nổi lên một vết nước phồng!
Nước mắt rào rào rơi xuống, nhưng mà bởi vì tới phòng bếp tới ăn trộm đồ, cho nên cô không dám lớn tiếng! Không thể làm gì khác hơn là che miệng trộm khóc! Thật là đau ~~ thật sự rất đau.
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng