Nghị lực và sự kiên nhẫn cần có cho bất kỳ ai, ở bất kỳ vị trí nào.

Theodore F. Merseles

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 48: Không Cho Phép Bán Đứng Mình!
ược!” Sau khi nghe Tô Hiểu Hiểu đáp ứng, Hàn Bối Bối lập tức nở nụ cười. Thành thật mà nói, chỗ làm thêm của Tô Hiểu Hiểu khiến cho cô cảm thấy rất tò mò, rất có tính khiêu chiến nha! Hắc hắc, lớn như vậy rồi, cô căn bản chưa bao giờ đến những nơi như vậy, lần này chính là lần đầu tiên a! Mặc dù cô cũng hiểu, nếu như để hắn phát hiện ra, cái mông nhỏ của cô khó mà giữ được! Hừ, nhưng quản nhiều làm gì, chỉ cần có thể thu hút sự chú ý của hắn là đủ rồi! Bởi vì chỉ cần được như vậy, cô không tiếc bất cứ giá nào!
Phòng thay đồ.
Tô Hiểu Hiểu mang theo Hàn Bối Bối đến chỗ làm, từ cửa sau đi vào rồi trực tiếp tiến vào phòng thay đồ. Bởi vì ở quán bar cô có hai bộ đồng phục, cho nên cô rất hào phóng đưa cho Hàn Bối Bối một bộ, rồi chính mình cũng nhanh chóng thay đổi quần áo. Mặc dù nơi này thông thường không nhận người vị thành niên, nhưng bởi vì cô chỉ làm vài tiếng đồng hồ, tiền lương không cao lắm, chỉ là kiếm thêm một chút tiền tiêu vặt mà thôi.
Quan trọng nhất là, dáng người của Tô Hiểu Hiểu rất yêu mị, hơn nữa còn dễ dàng hấp dẫn khách hàng đến, chỉ cần đã từng là khách của cô ai cũng sẽ quay lại. Khách quen của cô tương đối nhiều, đây cũng là nguyên nhân mà quán bar này phá lệ thu dụng cô. Đối với quán bar này, cô coi như rất đặc biệt, cho nên dù cô có dẫn người tới chơi, ông chủ cũng sẽ không nói gì!
Mà Hàn Bối Bối ở một bên, nhìn cô đã nhanh nhẹn thay xong đồng phục làm việc vừa mê người vừa đáng yêu. Tô Hiểu Hiểu, rõ ràng mới 15 tuổi, nhưng dáng người đã tiền đột hậu kiều [1]
cô thật rất ghen tỵ!
[1]: ý nói “trước công sau thủ”, mình ko tìm được cụm từ nào để diễn đạt lại cả
“Bối Bối? Còn chưa thay đồ sao? Nhanh lên một chút, mình không có thời gian phụng bồi cậu đâu!”
“….Ách, được!”
Chờ Hàn Bối Bối thay đổi xong y phục, Tô Hiểu Hiểu dẫn cô đến một góc nhỏ, kéo cô ngồi xuống.
“Cậu mặc đồng phục làm việc, nếu như trong quán rượu có một số khách hàng côn đồ, vô lại, bình thường cũng không dám động tay động chân với cậu đâu, bởi vì quán bar của chúng ta cưc kỳ nề nếp nha. Ha ha, tóm lại, cậu phải nhớ, nếu người lạ mời cậu uống rượu, hay cho dù là đồ uống thông thường cũng không thể nhận, hiểu chưa?”
“Được rồi, được rồi, mình làm sao có thể không hiểu, những thứ này trên ti vi không phải đều xem qua rồi sao? Chẳng qua là vừa mới đến, có chút không thích ứng được, cho nên mới có chút mơ mơ hồ hồ mà thôi. Bây giờ cậu mau đi lo công việc đi, minh có thể tự chiếu cố tốt bản thân!”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng