Until I feared I would lose it, I never loved to read. One does not love breathing.

Harper Lee

 
 
 
 
 
Tác giả: HienPhan2805
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:37:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
35 - Xui Xẻo Đeo Bám
inh ngẩn người. Là hai người cố tình, là cố tình!
Không để mình khóc, cô lườm hai người kia bằng con mắt sắc lạnh. Huy và Hiêdn rùng mình. Anh đánh mắt lên cao, gặp ánh mắt Linh sắc lẹm kinh khủng, hàn khí theo đó bay ra.
Anh mở to mắt ngạc nhiên. Chẳng lẽ... thái độ đó của Hiền. Muốn chọc tức Linh?
...
Quay lại với Tuệ và Phú.
Tuệ
- Họ đã lần đến đây hẳn biết chuyện ngày mai.
- Nhưng sao họ biết được?
- Mày nghĩ sao?
- Á... Hay là do hôm trước. Bữa tiệc!
- Đúng rồi! Hôm đó... anh nhà báo, cả một số nhà chức trách đã được nói chuyện với nó trước giờ vào. Hẳn một trong số đó đaz cài máy nghe lén vào!
- Vậy giờ sao?
- Psss...
Tuệ lấy trong tủ ra một chiếc laptop màu đen của VAIO.
Cô loay hoay làm gì đó, sau đó bắt đầu ra lệnh cho Phú đi lấy máy nghe trộm. "Quá tinh vi..."
Tuệ nghĩ. Người đó đã cài máy nghe lén trên váy nó, loại thêm 1 trong 24h.
Phú vừa lấy về một đống chip nhỏ, trong số đó có 5 con rơi ở phòng cô.
- Ê hết chưa cu?!
Phú gắt lên. Linh đứng sau gườm gườm.
- Chị biết ai?
- Ơ.... hả!
- Chị nói đi.
- À, ừm là...
- Im!
Phú gắt lên. Cô nhíu mày nhìn anh khó hiểu.
- Bé con, em không cần biết. Tin anh.
- Vậy thôi.
Sau đó Linh cứ im im. Hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Tuệ và Phú đành làm bác sĩ bó tayy
Sáng hôm sau. 7h30
Ba người họ đang chờ ở sân bay. Tuệ và Phú cứ đi kè kè sát Linh khiến cô khó hiểu. Hẳn là phải có lí do.
Ánh mắt Linh chợt dừng lại khi thấy khuôn mặt quen thuộc đang nở nụ cười quỷ dị.
Cô kéo hai anh chị chạy đi, chạy thục mạng, chạy đến va li suýt gẫy bánh. (Sky: vốn từ hạn chế, không còn cách nào để so sánh:33)
Tuệ chới với
- Linh! Chuyện gì thế!
Phú gọi thêm
- Em gặp ai hả?
- Họ.
Linh dừng lại đột ngột, nhìn bóng đen đằng sau đang đuổi theo. Rõ dần, rõ dần, nổi bật giữa đám người, ba mẹ cô-ông Quang và bà Bắc đuổi theo. Đi theo là hai tên áo đen trông rất bặm trợn. Tuệ và Phú nhìn theo. Hai con mắt mở to kinh hãi. linh nhìn đồng hồ.
"7h43"
Hai phút nữa lên máy bay.
Cô đẩy anh chị ra sau, kéo va li bước lên trước.
- Linh, em định làm g...
Phú đang nói thì Tuệ chặn lại.
- Con bé biết mình phải làm gì.
- Uhm.
Linh bước lên.
Hai bàn tay cong lại.
- Chết đi...
Cô nhào tới, xoay mộtvofng trên trời rồi đá thẳng vào mặt hai tên đó, không nhẹ, chúng lăn ra đất bât tirnh. Linh dùng tay, đánh vào gáy ba mẹ, họ bất tỉnh.
Cô kéo va li đi trước.
- Đi hay ở lại?
- Đi đi.
Hai người kia đơ một hồi rồi mới sực tỉnh, vội chạy theo cô.
5 tiếng ngồi trên máy bay trôi qua thật dài...
Mọi người cứ liên tục xin chữ kí và chụp hình chung với 3 người bọn họ. Đơn giản vì ba anh chị ấy quá trời đẹp, còn cô thì nổi tiếng khỏi nói!
Linh bực bội, quát lớn:
- Ngồi im chút giùm tôi được không!!!
- Này, cô tưởng cô là ai mà được lớn tiếng thế hả?!
Một giọng thanh mảnh, có chút chanh chua vang lên.
Câm lặng.
Cô ta được dịp làm tới, kênh kiệu bước lên hàng ghế trên túm tóc Linh giật ngược.
- Mẹ con vênh này, lơ tao à!
Linh nhíu mày, mở mắt lườm con nhỏ đó.
Một bạn nữ, khuôn mặt khá xinh, tóc đen dài mượt, nhìn mặt, chắc là con lai. Cô ngỡ ngàng.
"Là... cậu sao?"
Nhỏ vênh vênh.
- Mày dám khinh tao à! Muốn chết phải không!
Cả máy bay im lặng. Họ đã biêt trước cái kết của cô gái này. Nhưng không dám nhắc, đơn giản vì cô ta có thể đuổi việc họ.
- Tao là Tokiyama Asomito! Con gái chủ tịch tập đoàn Katorri thứ 5 thế giới! Mày có thể chết dưới tay tao!
Tuệ và Phú đã nán lại lúc nãy vì nhịn, nhỏ lại càng làm tới, hai người định nói thì
- Cherry...
Âm thanh trong veo với sự lãnh đạm vang lên.
- Hả...
Nhỏ điếng người.
- Tôi là Cherry, chủ tịch hội đồng quản trị của TOP, vấn đề gì, nói!
- Mày!
- Sao, nói.
- Mày!
- Tôi có tên, không phải mày!
- ĐM! Lần này tao tha, lần sau mày chết!
Nhỏ nhếch môi khinh bỉ.
Không hề nhớ gì về người trước mặt. Nhỏ quên mất người bạn thân 8 năm trước.
Nhỏ quên mất lời hẹn ước của 8 năm trước.
Nhỏ thật phũ.
Linh buồn bã cùi đầu.
Tuệ lo lắng hỏi
- Em ổn chứ?
- Ổn chị.
- Con bé láo xược đó là ai chứ!
Phú gắt gỏng.
- Tokiyama Asomito...
- Thì sao chứ!
- Tokia...
- Gì... cơ?
Phú đanh mặt. Tuệ cũng vậy.
- Khi em còn ở Nhật, anh chị còn nhớ chứ? Con bé Tokia mà em chơi thân ấy, tên thật là Tokiyama Asomito nhà ở Tokyo khu Beika.
- Vậy, con bé, sao không nhớ?
- Đừng hỏi em.
Linh nói, vuốt lại tóc, đeo earphone vào, nhắm hờ mắt.
"Thịch"
Tim Linh giật mạnh.
"Khỉ thật."
Cô chửi thầm.
Nhìn em gái, Phú hốt hoảng
- Linh, em ổn chứ?
- D... dạ.
Tuệ nhíu mày, đang định nói thì Phú gắt.
- Anh bảo em không được suy nghĩ gì về hắn mà! Nghĩ về hắn chỉ làm em tổn thương, chỉ làm em bệnh nặng thêm thôi!
- Thôi Phú...
Tuệ gạt tay cậu ra, xoa xoa lưng Linh, cô dễ chịu hẳn.
- Dù sao, con bé không có lỗi. Là do hắn. Là do những người xung quanh nó, kể cả chúng ta. Gây quá nhiều áp lực cho con bé.
- Uhm...
Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Linh, Phú thề không trả thù được cho em gái thì cậu không phải là anh trai của cô!
"Không sớm không muộn, lại lên cơn giữa lúc này chứ!"
Tokiyama ngồi cách đó 2 hàng ghế, nhớ lại khuôn mặt của Linh. Giống, quả thật rất giống. Khuôn mặt đẹp trên từng milimet, đôi mắt tím độc nhất ấy, cả... hình xăm cá heo trên cổ. Có người thứ hai như vậy sao?
- Mizu, là cậu, thật ư...? Xin lỗi, tớ, tớ quá đáng rồi...
______________Helloooo___________
Sky giữ đúng lời hứa tặng hai bạn Phươngg và congchuamarry chap này hôm nay nhaa.
Nhân vật Tokiyama Asomito, Sky nói qua là tên khi chơi với Linh là Tokia, và chỉ cho phép mình Linh gọi nhỏ thế.
Hai người quen nhau 10 năm trước, khi Linh sang Nhật du học, chơi với nhau được hai năm thì Linh về nước. Hai đứa hứa với nhau, chắc chắn sẽ gặp lại. Giờ Tokiyama vẫn lưu lại số điện thoại mình dùng ngày ấy, nếu như Linh gọi về.
Đủ thông tin chưa nhẩy?
Thôi kệ, chap sau Sky tiết lộ hếtt...
Vậy là câu hổ của Phương đã được giải đáp ha!
congchuamarry yêu cầu của bạn được một nửa rồi ha
Chap sau Sky sẽ hi sinh hết chất xám viết dài thật dàii, khoảng 2000 chữ cho mọi người nha. Kỉ niệm truyện của con bé Sky được 3000 lượt view nà
Thôi bai baii mọi người!
Ngốc Quá Vợ À Ngốc Quá Vợ À - HienPhan2805