He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: HienPhan2805
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:37:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
18 - 1 Tuần Không Có Em
iền nói xong thì nhếch môi nhìn Huy khinh bỉ rồi quay bước đi.
Để lại anh bàng hoàng.
Heo nhỏ?
Chúng đã cho heo nhỏ của anh xem cái gì?
Chẳng lẽ....?
Huy cầm vội một tấm ảnh lên xem.
Hai tấm,
Ba tấm,
Bốn tấm!
Huy mở to mắt, trời ơi...!
Đây, đây...
Huy ôm đầu gục xuống đất.
Anh thật sự không nhớ mình đã làm gì.
Thật sự, anh không hề nhớ!
Cố gắng lục lại trí nhớ, Huy chỉ nhớ mang máng, mỗi tối anh đi uống rượu với đối tác thì đều tỉnh dậy ở một khách sạn.
Hay là...anh bị chuốc thuốc?
Huy đứng phắt dậy, quyết định nhớ cấp dưới điều tra.
-...
- Ừ
-...
- Giúp tôi điều tra những hôm tôi đi tiếp đối tác thì ai đã đưa tôi về khách sạn!
-...
- Ừ
Huy cúp máy, lao ra ngoài lấy xe lái đi đâu đó, không quên vứt đống ảnh vào thùng rác
"Heo nhỏ, anh thật sự vô tội mà..."
Nhưng hành động đó của anh, thật khong thể ngờ, đã lọt vào tầm mắt của một tên nhà báo chuyên nghiệp của toà soạn Con Gà
Ở một nơi khác, một đứa con gái có khuôn mặt đẫm nước mắt đang mượn rượu giải sầu.
Quán bar xập xình tiếng nhạc.
Hiền cứ thế nốc hết những chai rượu Bourbon.
Cô cứ uống, cứ khóc.
Mặc kệ những con mắt dâm đãng đang nhìn mình.
- Hiền!
Cô ngước mặt lên.
Là Chi, My, Minh và Khang.
Minh lắc vai cô
- Hiền! Mày có điên không hả!
- Tao... Mày buông tao ra! Thế giới này chẳng ai cần tao nữa!
- Còn cả bọn tao mà! Mày có chuyện gì từ từ nói! Đừng dùng đến rượu để giải sầu!_My gắt
- Bọn mày... - Hiền nhìn lũ bạn - Kết thúc rồi, thật sự kết thúc rồi...
Bốn người kia nhíu mày nhìn nhau khó hiểu rồi ngay lập tức vỡ lẽ.
Chi nhìn Hiền dịu dàng nói:
- Còn bọn tao mà, mày đừng bi quan, bọn tao luôn bên mày.
Hiền nhìn bạn đau khổ rồi ôm chầm lấy cô bạn gào khóc:
- Cảm ơn mày! Cảm ơn tất cả bọn mày!
Nhìn con bạn thân như thế thì bọn kia không khỏi đau xót.
...
Lát sau, Khang lái xe chở mọi người về biệt thự của mình.
Đỡ Hiền nằm lên giường, bốn người kia nhìn nhau. Khang giờ mới cất lời, giọng cậu lạc hẳn đi vì tức giận.
- Thằng kia, nó làm gì mà để con Hiền ra nông nỗi này...
- Khang! khang! Nhìn xem có gì này! Khang!
Khang giật mình. Là My đang xem tin tức gọi cậu.
Cậu nhanh chóng đến bên My và giật lấy cái máy tính bảng.
- Tao, tao đang đi rà soát xem có ai phát hiện nó đi bar và khóc không thì...
My ôm đầu khóc.
Khang dùng một tay ôm cô vào lòng, tay còn lại cầm Ipad
Minh và Chi cũng chạy lại xem.
Sững sờ.
Là những tấm ảnh ân ái giữa "bạn thân" Minh Huy và ả Áng hay mấy đứa con gái khác cùng cái tít Thiếu gia Hoàng Minh Huy ngoại tình!
Chi giật phắt cái Ipad và ném vào tường, nó vỡ tan tành.
- My, tao sẽ đền cho mày sau. Huh, tao_không_thể_tha_thứ_cho_thằng_HOÀNG-MINH-HUY!!
Chi gầm gừ, cô giật cái áo khoác trên giá treo và lao thẳng ra ngoài, lấy xe của Khang và chạy đi tìm Huy.
Minh thấy tình thế khôg ổn liền mượn motor của Khang đuổi theo Chi ngay.
Còn lại Khang với đôi mắt đỏ ngầu giận dữ và My đag khóc cùng cô gái nằm nửa mê nửa tỉnh. Cả ba người, ba trạng thái, chung một ý nghĩ
"Hoàng Minh Huy, mày phải trả giá!"
...
Chi và Minh tìm thấy Huy ở quán bar Danger, anh đang đứng nói chuyện với quản lí.
"Bốp!"
Chi lao thẳng vào đấm cho Huy một phát.
- A!!!
Huy hơi hét lên và theo phản xạ của người có võ đấm ngược lại, tuy nhiên Chi không phải dạng vừa đâu, võ nghệ tinh thông, là sát thủ chuyên nghiệp ẩn danh, cô lập tức vặn ngược tay Huy lại, đạp mạnh thân hình to lớn ngã xuống.
"Rầm"
Tất cả mọi bguowfi trong bar tản ra xung quanh, nhạc ngưng hẳn.
Nhận ra người trước mặt là ai, Huy nhếch mép cười khổ:
- Vậy là mày biết rồi
- Mày đã làm như thế mà không biết xấu hổ à! - Chi xách cổ áo Huy lên
- Hừ, mày cũng không tin tao. Vậy thôi chiến luôn.
Huy lai vào dsasnh Chi nhưng bị Minh ngăn lại
- Mày hãy nghĩ cách giải thích với Hiền đi trước khi quá muộn!
Minh đã cố gắng lắm để không sấn tới đấm Huy vài cái.
Nói xong, Minh khó khăn lắm mới đưa được Chi về.
...
Ở nhà
Hiền không còn ở trong phòng...
Chi, Minh, My, Khang vừa tìm vừa khóc gọi tên cô đến khản cổ,..
Gọi cô thì nhận được câu "Thuê bao..."...
Hiền vẫn biệt tăm vô tích.
...
Tại một biệt thự khác, lẩn khuất sâu trong hẻm.
Đối diện Hiền là một chàng trai trẻ có khuôn mặt điển trai, mái tóc nâu kiểu undercut vuốt ngược đầy nam tính.
- Giờ em tính sao?
- Em không biết nên dựa vào ai nữa.
- Còn lũ kia?
- Em không muốn làm phiền bọn chúng nhiều nữa.
- Vậy... Còn anh?
- Em...
- Em còn có người anh trai này, đừng cố gắng chèo chống một mình.
- Cảm ơn anh!
Hiền ôm lấy người con trai ấy.
Đó là anh trai cô, Phạm Tuấn Anh. Anh đã luôn sát cánh bên Hiền suốt những năm thán buồn bực.
....
Một ngày trôi qua thật buồn bã.
Tối hôm đó, Hiền ngủ ở nhà Tuấn Anh.
Anh thức trắng nguyên một đêm để trông em gái. Nhìn sắc mặt xanh xao của cô anh thấy xót quá! Bao nhiêu năm đơn phương thế là chưa đủ à?
Anh dành nguyên một đêm để suy nghĩ, cũng như một ai đó ở nơi kia.
Có phải anh sai rồi?
Có phải anh đã theo men rượu làm chuyện xằng bậy đó?
Anh nhớ em nhiều lắm, heo nhỏ!
Tha thứ cho anh một lần thôi!
...
Sáng hôm sau
Chi nhận được một tin nhắn từ Tuấn Anh
"Chi,con bé đang ở chỗ anh, em và ba đứa kia đến đi, số 24 ngõ 24 đường Hai Mươi Tư"
Cô vội vã lôi mọi người đến ngay.
Hiền vẫn ngủ. Có vẻ hôm qua là một ngày mệt mỏi đối với cô.
Năm người kia nói chuyện với nhau.
Nói chuyện....
Nếu như có 100 câu truyện thì có 99 câu truyện là về Huy và Hiền.
Năm người ở đây, là năm trong tất cả bảy người mà Hiền tin tưởng nhất, kể cả bố mẹ cô.
Họ nói chuyện đến gần trưa thì lên xem Hiền đã tỉnh chưa.
Lên đến nơi.
Hiền vừa bước ra từ phòng tắm, tóc vẫn còn vươn hơi ẩm của nước.
Cô mặc pijama bông trắng, nhìn rất đẹp nhưng khuôn mặt yêu kiều lại toát lên một nét buồn.
Cô nhìn mọi người cười một cái
- Anh, bọn mày, từ giờ Phạm Minh Hiền sẽ bài xích con người Hoàng Minh Huy ra khỏi tâm trí, tất cả mọi thứ sẽ bị lãng quên nên mọi người đừng nhắc tới. Em đã quyết định rồi
- Nhưng em còn là vợ cậu ta...
- Em đã gửi đơn ly hôn và nhẫn lại cho cậu ta.
- Vậy anh tôn trọng quyết định của em.
- Bọn tao cũng thế.
...
Ở một nơi khác, người con trai đang đau khổ.
Ừ anh sai rồi
Anh sai rồi
Anh biết lỗi rồi
Heo nhỏ tha thứ đi
Xin heo nhỏ mà...
Một tuần trôi qua trong sự thờ ơ của cô gái và nỗi đau của chàng trai.
Tới ngay thứ sáu, Khang nhận được tin nhắn của Huy.
"Bảo Hiền, tao tôn trọng quyết định của cô ấy, tao đã kí vào đơn ly hôn, bảo cô ấy tao thật sự vô tội, hai ngày nữa hãy đến toà án"
"Uh"
Khang tắt điện thoại, đến kể lại với Hiền.
Cô cười buồn.
Không sao
Chỉ là nỗi đau nhất thời thôi
Rồi sẽ qua mau thôi
Nỗi buồn rồi sẽ trôi theo gió
Nụ cười cũng tới thôi mà...
Hai ngày sau...
Tuấn Anh được phép đến thay Hiền sau khi được sự đồng ý của toà án và cô.
Huy thất vọng
Anh đã mong được nhìn thấy Hiền lần cuối.
Dù là giận
Hay hận anh cũng được
Anh sẽ chịu hết, chỉ cần anh đuowjc thấy cô lần cuối là đủ!
Phần đời còn lại, anh sẽ cố gắng sống mà không cần cô, anh sẽ cố gắng gượng vượt qua quá khứ để sống tốt thôi!
...
Chạm mặt Tuấn Anh, Huy hơi cúi đầu.
Anh trai của cô ấy, phong thái thật là giống cô.
- Hờ, đây là Thiếu gia Hoàng Minh Huy phải không nhỉ?
-...
- "Thiếu gia" thật biết cách làm khổ người khác mà! Làm khổ tiểu thư Nguyên Linh chưa đủ lại làm khổ em gái tôi à? Có biết tập đoàn của tôi ngang hàng với tập đoàn của nhà họ Nguyên không? Có tin tôi búng tay một cái là tập đoàn của cậu đi tong không? Có tin tôi nhấn phím Enter một phát hay truyền lệnh xuống dưới là nhà anh khuynh gia bại sản không? Cưới em gái tôi mà làm chuyện hèn hạ đó hả? Nhục thay cho dòng họ mấy người có một thành viên như thế!
-...
Huy không biết nói gì.
Quả thật mọi sự đúng như lời Tuấn Anh nói. Nhục.
Thật nhục
Nỗi nhục này có khi không thể xoá bỏ
Nỗi nhục này sẽ được hằn sâu vào Huy để anh nhớ mãi
...
Sau 1 tiếng ngồi bên trong phòng nghe phán quyết, cuối cùng thì Hiền và Huy không còn quan hệ gì nữa.
Sợi chỉ đỏ nối duyên hai người đứt thật rồi, đứt thật rồi
Thật sự, Huy mong một phép màu nào đó, sẽ nối lại nó
Hay một nàng tiên sẽ đưa hai người lại bên nhau lần nữa.
Huy thật sự chỉ yêu mỗi mình Hiền mà thôi.
Nhưng mọi sự đã rồi, kết thúc rồi!
Không còn gì để níu giữ
...
Tuấn Anh trở về nhà.
Bốn người kia thấy thì đứng dậy hỏi chuyện
Nghe câu trả lời của anh thì tất cả cùng gật đầu.
Hiền ngồi trên bậu cửa sổ cũng khẽ cười, lòng cô cũng nhẹ hơn hẳn
Cũng tại cô quá ngu ngốc khi yêu anh thôi
Từ giây phút này, cái tên Hoàng Minh Huy và tất cả những gì liên quan đến người đó sẽ bị bài xích khỏi tâm trí Phạm Minh Hiền.
___________________________
=D Tg đã trở lại mn ơi!
Sau hai tuần bỏ bê =) (tại lười ý mà) tg đã đăng liên tiếp 3 chap cho mn nhé.
Cảm ơn mấy bạn đã vote cho truyện nhá =D Hi vọng mn sẽ tiếp tục view và vote cho truyện tg nhé. (À không vote cũng được thôi tg thích view nhiều hơn mà =3)
Truyện của tg có vẻ hơi giống dropfic nhỉ?
Sắp hết kì nghỉ của tg rồi nên tg sẽ đăng chăm chỉ hơn, một tuần có thể có 4-5 chap cho mn đọc nhé
Có thể tg sẽ đăng ít hơn hoặc nhiều hơn dự kiến vì một số lí do chưa thể biết trước được nhưng mà không phải là bận thi đâu nên lí do chỉ có thể là:
1, tg để quên máy ở đâu đó =333
2, tg lười=33
Tuy nhiên lí do thứ 2 vô lí hơn nên lí do chắc chỉ có cái 1
Truyện sẽ còn dài dài nên mn tiếp tục theo dõi nhé =D
À tg rất thích tên của bạn @ketta969 nha
Cuối cùng thì tg muốn nói
A-li-ga-tô tất cả mọi người!
_Sky_
Ngốc Quá Vợ À Ngốc Quá Vợ À - HienPhan2805