He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Xuân Trường
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 173 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 664 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:24:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16: Manh Mối
gọc Như muội thấy trong người bây giờ thế nào” Diệp Khôn đưa Ngọc Như về phòng nghỉ ngơi đứng một bên ân cần hỏi.
“Muội không sao, chất độc đã được giải hết rồi, huynh an tâm” Ngọc như nằm trên giường dịu dàng nói.
“Vậy thì tốt rồi, muội hãy nghỉ ngơi đi, có việc gì thì cứ gọi ta một tiếng” Diệp Khôn ân cần dặn dò Ngọc Như một tiếng sau đó đi về phòng của mình.
Về đến phòng Diệp Khôn nằm vật ra giường ngửa mặt nhìn lên nóc nhà lâm vào trầm tư.
Sự việc lúc trưa khiến cho hắn phải trầm tư suy nghĩ. Một cô gái xinh đẹp như Lam Ngọc Kiều vậy mà tâm địa lại quá độc ác coi mạng người như cỏ rác không thể nào chấp nhận được. Thật đúng như người xưa có nói: con gái càng đẹp lòng dạ càng ác độc. Nhìn người không thể nhìn bề ngoài mà có thể đánh giá hết được con người của họ. Có những người bề ngoài rất hiền lành,rất xinh đẹp, rất quân tử nhưng trong lòng thì rất ác độc. Ngược lại có những người bề ngoài rất hung dữ, rất xấu xí, rất tiểu nhân nhưng trong lòng họ lại rất hiền lành thật thà.
Từ ngày Diệp Khôn bước chân ra giang hồ tính đến nay cũng chỉ vỏn vẹn chưa được một tháng. Nhưng qua thời gian này từ vụ ở Hắc Phong Trại cho đến vụ lúc trưa ở ngã tư ngoài đường khiến hắn mới hiểu thấu được một câu mà người trong giang hồ thường hay nhắc đến là: Giang hồ hiểm ác, lòng người khó dò. Vì vậy từ nay trở đi hắn cần phải cẩn thận hơn trong hành trình của mình sau này.
Diệp Khôn nằm mê man suy nghĩ bất chi bất giác hắn ngủ lúc nào không hay biết, đến khi tỉnh dậy thì trời đã tối.
Diệp Khôn bò dậy khỏi giường gọi tiểu nhị chuẩn bị cho một bàn ăn rồi mang qua phòng Ngọc Như hai người cùng ăn cơm, cùng trò chuyện tới khuya hắn mới về phòng.
Ngồi trong phòng, Diệp Khôn nhấm nháp hết một tách trà sau đó lắc đầu vài cái lấy lại tỉnh tảo.
Hôm nay ra ngoài mua được một cuốn sách cổ hắn chưa có dịp xem kỹ lúc này bèn lấy ra xem. Đặt cuốn sách trên bàn chăm chú quan sát kỹ cuốn sách đột nhiên nhắn nhíu mày rõ ràng chất liệu cuốn sách này rất giống với cuốn sách mà Hà đại phu để lại cho hắn bên trong có giới thiệu về tu tiên va vô danh khẩu quyết hắn đang tu luyện.
“Chẳng nhẽ cuốn sách này cũng có liên quan đến tu tiên ” Diệp Khôn trong lòng mừng thầm nghĩ.
Hắn lấy cuốn sách mà Hà đại phu để cho hắn đem ra so sánh thì quả thật hai cuốn sách có cùng một chất liệu như nhau, bên trên đều có những hoa văn kỳ dị có điều trên cuốn sách mới mua lúc sáng có thêm bốn chữ nhỏ chìm vào bên trong hoa văn mắt thường khó có thể phát hiện ra được. Do Diệp Khôn có được thần thức nên trong khi hắn chăm chú quan sát cuốn sách cũng có thả ra một chút thần thức vì vậy mới phát hiện ra bốn chữ nhỏ đó là “Tu Tiên Bí Sự”.
Phát hiện ra bốn chữ này Diệp Khôn đại hỉ, cuốn sách này đúng là nói về tu tiên giớ rồi.
Tu tiên giới Diệp Khôn mới chỉ biết sơ qua cho nên những tài liệu có liên quan đến tu tiên giới hắn rất quý trọng.
Không chần chừ, Diệp Khôn mở cuốn sách ra xem. Hắn lật từng trang một chăm chú đọc không bỏ sót một chữ nào. Nội dung trong sách cũng không dài lắm chỉ cỡ hai ngàn chữ, một canh giờ sau hắn đã đọc xong. Gấp sách lại hắn lại bắt đầu trầm tư vào suy nghĩ đến nội dung được ghi ở trong sách.
Nội dung trong cuốn “Tu Tiên Bí Sự ” đề cập đến những môn phái, gia tộc cùng với những diễn biến của tu tiên giới trong thời gian gần đây của Việt Quốc.
Trong đó nổi bật nhất là Ngũ Hành Phái, Hồi Phong Cốc, Nam Nhạc Phái, Tinh Cang Các, Thiên Linh Giáo, Quỷ Linh Môn sáu thế lực lớn cùng nhau thống trị tu tiên giới ở Việt Quốc. Ngoài ra còn có Tịnh Gia, Lưu Gia, Diệp Gia là tam đại gia tộc thế lực cũng tương đối cùng nhau liên thủ chiếm cứ một vùng ở Việt Quốc.
Ngoài ra ở đây còn đề cập đến một số vùng đất nguy hiểm và cấm địa của tu tiên giới. Nổi bật nhất chính là Thập Vạn Đại Sơn và Vong Linh Cốc
Bên cạnh đó còn giới thiệu một chút về những môn phái tu tiên ở các quốc gia lân cận cùng với các đại lục, các hải đảo những vùng xa xôi hơn của tu tiên giới và một số sự việc sảy ra đáng chú ý khác.
Diệp Khôn tỉnh lại trong trầm tư thở dài một tiếng, thật không ngờ mới xem qua thì thấy tu tiên giới rộng lớn như thế không như những gì hắn đã nghĩ. Xem ra bước chân lên con đường tu tiên không đơn giản chút nào mà sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn và nguy hiểm
Biết thì biết như thế nhưng điều làm Diệp Khôn đau đầu nhất chính là làm sao để tiến vào tu tiên giới rồi gia nhập vào một môn phái tu tiên. Trong sách có giới thiệu về các môn phái và cũng nói rõ nếu gia nhập một môn phái tu tiên nào đó thì sẽ rất có lợi cho việc tu luyện của mình. Nhưng khổ cái trong sách chỉ nói như thế mà lại không nói cách nào để tiếp cận tu tiên giới cả.
“Xem ra mình cần phải tìm những người tu tiên để thăm dò xem thế nào thôi, trước mắt phải nhanh chóng đưa Ngọc Như tới Bạch Hạc Sơn Trang rồi quay về Thanh Châu tới Bát Quái Môn tìm người tu tiên kia hỏi thăm xem sao ” Diệp Khôn gấp sách lại lẩm bẩm nói
Một đêm vô sự.
Sáng hôm Diệp Khôn và Ngọc Như vừa ăn xong bữa sáng thì có một thanh niên đến tìm hai người. Người này dáng người hơi cao ăn mặc giản dị, hắn chính là gã thư sinh Trương Tùng bị Lam Ngọc Kiều gây sự ngoài phố ngày hôm qua. Không biết mới sáng sớm ra hắn đến tìm Diệp Khôn có chuyện gì. Diệp Khôn cũng không để ý lắm liền mời hắn vào phòng nói chuyện.
“Tại hạ Trương Tùng hôm nay đặc biệt đến đây trước tiên là để xin lỗi sau đó là cảm ơn Diệp huynh về vụ việc ngày hôm qua” Trương Tùng giới thiệu rồi không vòng vo nói thẳng mục đích hôm nay đến của mình là gì cho Diệp Khôn nghe.
“Ồ! Thì ra là Trương huynh, nhưng tại hạ vẫn chưa hiểu vì sao Trương huynh lại biết tại hạ họ Diệp a ” Diệp Khôn tất nhiên biết tên của Trương Tùng từ miệng của Lam Ngọc Kiều nhưng Trương Tùng lại cũng biết hắn họ Diệp nên hiếu kỳ hỏi lại một câu.
“Để cho Diệp huynh chê cười, trước khi tới đây ta có dò hỏi chủ quán nên mới biết huynh họ Diệp nhưng vẫn chưa biết tên” Trương Tùng cười khổ nói
“A. thì ra là vậy, tại hạ là Diệp Không còn đây là tiểu mội Ngọc Như” Diệp Khôn đã hiểu vội giới thiệu tên mình và tên của Ngọc Như cho Trương Tùng biết.
“Thì ra là Diệp huynh và Ngọc Như cô nương. Trước hết cho tại hạ xin lỗi về chuyện ngày hôm qua vô tình đã làm cho Ngọc Như cô nương bị thương ” Trương Tùng có chút áy láy nói.
“Không có gì, dù sao chuyện này cũng đã qua rồi Trương huynh không cần phải áy láy ” Diệp Khôn cười xòa khoát tay nói. Dù sao chuyện này đối với hắn cũng không có quan trọng gì cả, chuyện đã qua rồi thì tốt nhất để cho nó qua đi tránh gặp phải phiền phức không đáng có.
Trương Tùng thấy Diệp Khôn phóng thoáng như vậy cũng thầm gật đầu, những người như thế này rất khó gặp được vì vậy hắn rất muốn kết giao với Diệp Khôn.
Diệp Khôn phóng thoáng Trương Tùng cũng không khách khí nữa. Sau đó ba người ngồi nói chuyện phiếm lúc đầu là những chuyện bình thường xoay quanh đời sống, về sau toàn nói những chuyện trên trời dưới đất. Diệp Khôn và Trương Tùng càng nói chuyện càng thấy hợp nhau nên nói không biết mệt. Ngọc Như ngồi một bên nghe hai người nói chuyện nhiều lúc không nhịn được cũng chen vào nói vài câu miệng thì cứ luôn cười khúc khích không thôi.Không khí trong phòng tràn đầy tiếng cười sảng khoái mãi cho đến trưa Trương Tùng cáo từ ra về mới thôi.
“Muội xem chuẩn bị còn cần những gì thì chiều nay ra ngoài mua một ít sáng mai chúng ta sẽ lên đường ” Đợi cho Trương Tùng về rồi Diệp Khôn quay sang nói với Ngọc Như
“Vâng để muội xem thử”
Tiếp đó cả buổi chiều Diệp Khôn và Ngọc Như ra ngoài mua sắm những thứ cần thiết để chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai.
Nghịch Thiên Tu Tiên Nghịch Thiên Tu Tiên - Xuân Trường