Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 566: Độ Kiếp (p2)
ăng Tiêu lúc này đã là cảnh giới Hợp Thể Kỳ đỉnh phong. Nếu phải đơn đấu với những cường giả cảnh giới đại viên mãn đỉnh phong trong Thánh Vực thì hắn cũng không còn gì phải sợ nữa, nếu thật sựNhưng khi Lăng Tiêu tiến vào đây lại gặp phải những phiền toái nhỏ. Một con cá sấu có cơ thể khổng lồ trong đầm lầy coi Lăng Tiêu là địch nhân xâm nhập vào địa bàn của mình. Nó hung hăng hướng về phía Lăng Tiêu tấn công.
Lăng Tiêu vừa thò nửa đầu lên mặt nước thì đã thấy con cá sấu khổng lồ này chiếm lấy một phạm vi trên trăm thước. Nếu dùng tất cả những con cá sấu trước đó Lăng Tiêu nhìn thấy ở đầm lầy Bành Trạch Tư để so sánh với con này thì chúng chỉ là những đứa trẻ sơ sinh, mà con cá sấu trước mắt rõ ràng là một người trưởng thành cường tráng.
- Xin chào, ta không cố ý đến đây xúc phạm, ngươi đừng nên hiểu lầm!
Dù Lăng Tiêu không cảm nhận được bất kỳ luồng năng lượng dao động nào trên cơ thể con cá sấu, nhưng trong lòng hắn cũng hiểu rõ, những động vật cực mạnh cũng không cần phải có năng lượng để chống đỡ.
Bởi vì nghe nói trong Tiên giới có một loại thần thú thật sự tên là Huyền Vũ có cơ thể lớn bằng một tinh cầu. Dù là tiên nhân mà phải đối mặt với loại quái vật khổng lồ này cũng phải nhượng bộ mà rút lui.
Nó căn bản không cần sử dụng bất kỳ năng lượng nào, mà chỉ dùng cơ thể là không có người nào là đối thủ của nó, chỉ trừ khi gặp phải những thần thú đồng cấp mà thôi. Cho nên Lăng Tiêu biết cái thế giới này rất thần kỳ, nhân loại như hắn cũng không phải là cường giả duy nhất trên thế giới. Nên khi Lăng Tiêu đối mặt với con cá sấu đầm lầy khá khổng lồ này cũng phải hết sức khiêm nhường, đây cũng là một điều dễ hiểu.
Mà Lăng Tiêu cũng không ngờ con cá sấu này không muốn cùng hắn giao lưu. Nó trực tiếp phóng từ trong cặp mũi rất thô ra hai luồng khí màu xám, giống như có hai đạo kiếm khí đột nhiên phóng thẳng về phía Lăng Tiêu.
Lúc này Lăng Tiêu cũng có chút tức giận, cơ thể hắn đột nhiên biến mất trong không khí. Một khắc sau hắn lại xuất hiện trên đỉnh đầu con cá sấu, sau đó hắn cầm Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay rồi hung hăng đâm xuống đầu của nó.
- Phụp!
Yêu Huyết Kiếm vô cùng sắc bén đâm thẳng xuốn đầu con cá sấu, nhưng Lăng Tiêu lại cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. Tình cảnh con cá sấu này phải đau đến mức phát cuồng lại không xảy ra giống như trong tưởng tượng của hắn, nó ngay cả một chút phản ứng cũng không có.
- Chuyện này có thể xảy ra được sao?
Lăng Tiêu nghẹn ngào kêu lên một tiếng, phải biết rằng Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm đã sớm không còn như xưa nữa rồi. Yêu Huyết Kiếm sau khi dung hợp rất nhiều máu huyết của những ma thú cường đại thì hầu như đều xuất ra một loại lực lượng áp bức bẩm sinh đối với tất cả ma thú.
Cho dù con cá sấu này không sợ khí thế của Yêu Huyết Kiếm, nhưng luồng kiếm khí vô cùng ác liệt của nó cho dù đâm vào kim cương cũng có thể xuyên qua, sao lại không thể đâm thủng cái đầu khổng lồ của con ma thú này được?
Lăng Tiêu cảm thấy nghi hoặc trong lòng. Con cá sấu khổng lồ dưới chân hắn cũng hơi nổi giận, nó cảm thấy vật nhỏ đang đứng trên đầu và phát ra một luồng khí tức nguy hiểm thật quá đáng. Chưa nói đến chuyện dừng lại ở lãnh địa của nó lâu như vậy, bây giờ lại còn nhảy thẳng lên đầu. Đối với vị vương giả duy nhất trong vạn năm của đầm lầy thì chuyện này căn bản không có cách nào nhẫn nhịn được.
Lúc này Lăng Tiêu làm con cá sấu sinh ra cảm giác giống như cảm giác của con người đối với loài muỗi đáng ghét vậy. Đặc biệt là trên người con muỗi còn bùng ra một luồng khí thế làm người khác phải run rẩy, giống như người bình thường đột nhiên nhìn thấy một con muỗi mặc áo giáp trên người. Chắc chắn lúc đó người ta sẽ vươn tay ra, chuyện đầu tiên cần làm là vỗ nó chết tươi, sau đó lại phải nghiên cứu xem vì sao lại không để cho con muỗi khủng bố này một cơ hội tấn công chính mình.
Trên cơ thể con cá sấu khổng lồ này đột nhiên bùng lên một luồng khí tức khổng lồ và cực kỳ khủng bố. Sau đó Lăng Tiêu lại cảm thấy cảnh vật bên cạnh mình đang chanh chóng hạ xuống, bên dưới mặt nước đầm lầy đột nhiên vang lên một tiếng ầm.
Đồng thời Lăng Tiêu cũng nhìn thấy trong đầm lầy ở khá xa xuất hiện một cái ngấn nước**. Sau đó hắn lại nhìn thấy trên ngấn nước này là những khúc gỗ khổng lồ và những cây đại thụ trên trăm thước, tất cả mọi thứ đang nghiêng ngả về hai phía.
(**ngấn nước: Phần tiếp xúc giữa nước và một thứ gì đó.)
Những mảng đất có chu vi vài dặm cũng vỡ ra ầm ầm.
Những chuyện này cũng không biết là bao nhiêu năm rồi chưa từng xảy ra trong đầm lầy, cuối cùng con cá sấu cũng nổi cả người lên mặt nước, đồng thời lại ngửa cổ lên trời phát ra một tiếng gầm rống.
Lăng Tiêu đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó lại lập tức bạt kiếm. Yêu Huyết Kiếm lập tức phóng thẳng lên bầu trời. Khi cơ thể Lăng Tiêu vừa rời khỏi cái đầu khổng lồ của con cá sấu thì hắn nghe thấy dưới chân liên tục truyền đến những tiếng nổ “ầm ầm”.
Tiếng gầm rống kia lại làm không khí vỡ nát rồi sau đó lại nổ mạnh lên. Nếu Lăng Tiêu né chậm một chút, cho dù không bị trọng thương thì cũng không cảm thấy dễ chịu cho lắm.
Thực lực của con cá sấu khổng lồ này quả thật khá khủng bố.
Cho dù đối với Lăng Tiêu chuẩn bị tiến vào Độ Kiếp Kỳ mà còn phải nói như vậy.
Chỉ dựa vào khí thế mà có thể bức Lăng Tiêu rút lui thì có thể nghĩ ra được thực lực chân chính của con cá sấu này.
Lăng Tiêu ở trên bầu trời, hắn rất không cam lòng mà nắm chặt lấy Yêu Huyết Kiếm, sau đó lại phẫn nộ quát:
- Tịch diệt!
Một luồng kiếm khí màu đỏ tươi giống như từ bên ngoài bầu trời bay đến. Nó hóa thành một luồng sáng hồng sắc hướng về phía con quái vật khổng lồ bên dưới mà mạnh mẽ phóng xuống.
Nhưng Lăng Tiêu lại phải trừng mắt ra nhìn một màn hào quang màu lam đang lập tức bao phủ phạm vi năm nghìn thước ở bên dưới. Mà lúc này Lăng Tiêu mới thật sự được nhìn thấy thể tích của con quái vật khổng lồ kia, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
- Ầm!
Một luồng kiếm khí ẩn chứa pháp tắc thiên địa đánh lên mặt trên màn hào quang màu lam rồi phát ra một tiếng nổ ầm lớn, sau đó hào quang đột nhiên sáng lên một cách dữ dội. Nhưng khi những luồng sáng kia biến mất, Lăng Tiêu lại nhìn thấy màn hào quang màu lam giống như một mặt nước yên tĩnh bị đánh vào, phía trên hiện lên rất nhiều con sóng rung động.
Lăng Tiêu khẽ nhếch môi, thiếu chút nữa đã mắng thành tiếng. Hắn thầm nghĩ: “Đó là thứ quái quỷ gì vậy?” Vốn Lăng Tiêu muốn ẩn thân ở trong đầm lầy này để độ kiếp, nhưng tất cả tâm tư này đã trở về con số không. Lúc này hắn cũng không chậm trễ, cơ thể lóe lên đã biến mất ngay tại chỗ. Sau đó Lăng Tiêu đột nhiên quay đầu lại, hắn nhìn chỗ vừa đứng khi nãy với vẻ mặt hoảng sợ, không gian bị xé ra một lổ thủng lớn, lại có một ánh sáng trắng phóng thẳng lên tận trời cao.
Trong nháy mắt khi Lăng Tiêu đang do dự, lại có một luồng ánh sáng trắng mãnh liệt phóng thẳng về phía hắn. Lúc này Lăng Tiêu cũng không còn muốn giữ phong độ của tông chủ một phái, mà phong độ chó má kia cũng đã bị hủy diệt rồi! Ngày hôm nay nếu hắn không chạy thì sẽ bỏ xác ở chỗ này.
Lăng Tiêu phóng đi như tên bắn trong không trung, lúc này hắn lại cảm thấy ở phía sau có một luồng năng lượng làm người ta cảm thấy kinh hoàng liên tục bùng ra. Mãi đến khi Lăng Tiêu chạy ra ngoài trăm dặm thì cảm giác kinh hoàng kia mới dần biến mất.
Lăng Tiêu dừng lại rồi khom lưng xuống thở dốc trên không trung. Lúc nãy hắn hầu như không tiêu hao bất kỳ luồng năng lượng nào, nhưng hầu như đây là lần đầu tiên kể từ khi Lăng Tiêu tiến vào Thánh Vực mới gặp phải mối nguy hiểm khổng lồ như vậy.
Con quái vật khổng lồ dài cả vạn thước kia căn bản là hiện nay Lăng Tiêu không thể chống cự được. Trừ khi hắn có thể đột phá đến Độ Kiếp Kỳ thì có thể còn hy vọng chiến đấu với nó một trận.
Còn bây giờ thì chạy càng xa càng tốt.
Lăng Tiêu nhịn không được phải lắc đầu tự cười chính mình. Người là loài sinh vật thông minh nhất, lúc nào cũng có thể coi thường những chủng tộc khác. Mà sau một khoảng thời gian dài, khinh thường chính là nguồn gốc mang đến cho chính mình những phiền phức lớn.
Giống như nếu Lăng Tiêu không phản ứng nhanh thì sợ rằng sẽ bị con cự thú khủng bố đó đánh tan thành tro bụi, thậm chí cũng không lưu lại một chút cặn bã nào.
Sau khi trải qua chuyện này làm Lăng Tiêu làm việc cẩn thận hơn rất nhiều. Hắn vốn có chút tư tưởng buông thả, bây giờ lại trở nên vô cùng nghiêm túc.
Lăng Tiêu lại phóng thẳng về phía trước mấy ngày mấy đêm, rời khỏi cái đầm lầy khổng lồ bên trong dãy núi này. Hắn bỏ sang một bên con cá sấu khủng bố kia, bởi vì nếu không tìm được địa phương thích hợp thì vẫn phải bay thẳng về phía trước.
Trong lúc bay...Lăng Tiêu đột nhiên ngửi thấy trong không khí có một mùi tanh của biển. Loại mùi này hắn sẽ mãi mãi không bao giờ quên.
Lăng Tiêu đột nhiên cảm thấy trong lòng kích động, đã hơn một trăm năm rồi mình chưa được nhìn thấy biển rộng. Vì vậy Lăng Tiêu vội vàng gia tăng nhịp bước bàn chân.
Cuối cùng đến một buổi hoàng hôn, sau khi Lăng Tiêu vượt qua một ngọn núi cao thì khung cảnh hiện ra trước mắt thật thoáng đãng. Hắn nhịn không được phải ngửa cổ lên trời gào lên một tiếng.
Ngọn núi này cao chừng mấy vạn thước, đứng ở trên đỉnh núi thì trước mặt chính là biển cả màu xanh lam trải dài vô tận. Mà thật sự làm người ta cảm thấy vui tươi thanh thản chính là ngọn núi này giống như bị người ta dùng kiếm chẻ ra làm đôi. Một mặt của ngọn núi cao mấy vạn thước giáp với mặt biển...Lại là một vách đá vuông góc.
Những luồng gió lớn ngoài biển thổi tất cả những đám mây bay đi mất. Đặc biệt là chỉ cần nhìn xuống là có thể thấy dưới đó mấy vạn thước là những con sóng đang hung hăng vỗ lên mặt đá.
Biển rộng, núi cao làm con người cảm thấy mình thật nhỏ bé. Ánh chiếu tà trước mặt Lăng Tiêu đang dần hạ xuống mặt biển xanh đậm tạo thành một khung cảnh tuyệt đẹp. Thiên nhiên quá sắc sảo, cảnh tượng hiện ra trước mắt quá đẹp.
Lăng Tiêu hít vào vài hơi thật sâu, sau đó hắn giang rộng hai tay ra rồi nhảy xuống.......
Một luồng gió mạnh bùng lên thổi thẳng vào cơ thể mỏng manh của Lăng Tiêu, giống như muốn xé toạc hắn thành nhiều mảnh. Loại cảm giác này quả thật sảng khoái.
Khi khoảng cách của Lăng Tiêu tới mặt nước biển còn một vạn thước thì hắn mới vận chuyển chân nguyên trong cơ thể. Sau đó Lăng Tiêu dừng lại, ánh mắt hắn chuyển lên vách núi sắc nhọn như dao bên dưới, ở chỗ đó có một hang động cao trên trăm mét. Đối với toàn bộ ngọn núi khổng lồ này thì hang động chỉ là một cái lỗ thủng rất nhỏ mà thôi, nhưng đối với một con người như Lăng Tiêu thì hang động này cũng đã là khá lớn.
“Đây là một chỗ tốt!”
Lăng Tiêu thầm nghĩ trong lòng, sau đó hắn phóng thẳng vào trong hang. Cái hang này cũng không quá sâu, chỉ khoảng ba trăm mét là đến đầu cuối cùng. Nhưng khoảng cách từ cửa động đến đầu cuối cùng lại giống như một người khổng lồ dùng ngón tay đâm vào rồi được hình thành sau khi ngón tay này rút ra.
Bởi vì độ cao của hang động rất đồng đều, dù là thị lực của Lăng Tiêu cũng hầu như không nhìn thấy có bao nhiêu khác biệt.
Nhưng rõ ràng hang động này cũng chưa từng được thế ngoại cao nhân nào phát hiện, Lăng Tiêu cũng tương đối hài lòng với khung cảnh này. Hắn thuận tay thiết lập một thủ thuật che mắt để phong bế hang động này lại, sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống. Đối với tu chân giả thì quá trình chuẩn bị đột phá quan trọng nhất chính là một quẻ khảm***.
(Quẻ khảm: Nước chảy không ngừng là hình tượng của quẻ Khảm. Người quân tử lấy việc rèn luyện năng lực thực hiện làm trọng. Nội dung một quẻ: Tới lui đều bị hãm, trước mặt là hiểm mà sau lưng lại dựa vào hiểm, chỉ càng sụp vào chỗ sâu hơn thôi, không làm gì được.)
Nếu Lăng Tiêu có thể vượt qua, trên cơ bản hắn đã giống như tiến được nửa bước chân vào cánh cửa tiên giới. Sau khi trải qua Thiên Kiếp thì phi thẳng cũng chỉ là vấn đề thời gian đối với hắn mà thôi.
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi