Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 402: Tiên Thiên Chí Bảo Siêu Cấp (1)
hàm là bảo khí, đều sẽ nhận chủ!
Giống như Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, ở trong tay gã Ma Kiếm Sư của gia tộc Phong Linh đã nhiều năm, nhưng cũng không biểu hiện ra bất kì kinh diễm nào. Thông thường bảo vật có linh tính, cũng sẽ lựa chọn chủ nhân cho mình!
Gã Ma Kiếm Sư của gia tộc Phong Linh, có thực lực yếu kém, lại không có tiền đồ phát triển gì, cho nên kiếm linh của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm căn bản chẳng thèm giao tiếp với hắn, lại càng không muốn biểu hiện ra uy lực dị thường nào. Nhưng khi rơi vào tay Lăng Tiêu, nó cảm nhận được Lăng Tiêu có một luồng khí tức thuần khiết của người tu chân, nên cũng có chỗ tốt vô cùng cho sự tiến hóa của bản thân nó, gần như lần đầu tiên Yêu Huyết Hồng Liên kiếm mới biểu hiện ra bộ mặt chân chính của nó!
Đến bây giờ, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm và Lăng Tiêu đã tâm ý tương thông, nếu Lăng Tiêu bị nhục thì tâm tính của Yêu huyết kiếm thậm chí sẽ phẫn nộ! Đây chính là chỗ hùng mạnh của bảo khí!
Ngẫm lại, cho dù một binh khí chém sắt như chém bùn, sắc bén vô cùng, cũng đã là thứ gì, khi nằm ở trong tay người luyện võ thì cũng chỉ là một loại vũ khí mà thôi.
Nhưng vũ khí có được linh tính, và cùng người tâm ý tương thông, tâm ý vừa động, lập tức có thể làm việc dựa theo tâm ý, cùng với binh khí chết lạnh như băng thì quả thực cũng khác nhau một trời, không thể so sánh!
-Đưa ta đi xem.
Lăng Tiêu nói với vẻ rất bình tĩnh, tuy rằng không biết vì sao một đám cường giả Long tộc như thế cũng chưa thể đạt được sự chấp nhận của bảo khí kia. Nhưng đối với Lăng Tiêu mà nói, chỉ cần gặp được dạng cơ hội như vậy thì cho dù thế nào hắn cũng không thể bỏ qua!
-Đi theo ta!
Long Ngạo mang theo Lăng Tiêu, còn đám người khác hiển nhiên là ở lại, Long Ngạo vừa đi vừa giải thích:
-Vật đó đang ở trong cấm địa của Long tộc, chỉ có người có cấp bậc trưởng lão trở lên trong Long tộc mới có thể tiến vào.
Long Ngạo lại nói tiếp:
-Chính xác mà nói, những thứ này cũng không phải là của Long tộc! Dường như từ ngày có Long Đảo thì những thứ này đã ở chỗ này! Nó phát tán ra loại năng lượng, khiến cho tất cả mọi người đều tin rằng, đó là một loại bảo vật. Đáng tiếc chính là, gần như vô số cường giả Long tộc của các thế hệ thử qua, nhưng không có bất cứ kẻ nào có thể thu phục được nó. Vật đó rất có linh tính, không giết người, nhưng mỗi lần nó đều khiến cho người có ý đồ thu phục nó phải chật vật không thôi, bị thương là không thể tránh khỏi. Cho nên, ngươi nhất định phải cẩn thận!
Lăng Tiêu gật gật đầu, thầm nói càng như vậy, thì chứng minh bảo vật này càng thần kỳ.
Long Ngạo thấy sắc mặt Lăng Tiêu bình tĩnh, trong lòng thoáng có chút không yên, tuy nhiên khi nghĩ tới từ trước đến nay bảo vật kia chưa bao giờ giết qua một người thì cũng cũng yên tâm hơn, trong lòng nghĩ: Muốn chiếm được bảo vật, tự nhiên phải có sự trả giá, cho nên cho dù Lăng Tiêu thất bại, cũng không nên trách tội lên đầu mình!
Một vật thần kì như thế, sở dĩ được Long Ngạo lấy ra tặng cho người khác mà đám người Long Đằng cũng không có phản đối, nguyên nhân chủ yếu chính là số lượng Long tộc càng ngày càng ít, cũng có quan hệ lớn lao đến vật kia!
Mấy vạn năm trước, Khi Long tộc còn vô cùng hùng mạnh, xung quanh hơn ngàn vạn đảo nhỏ ở chung quanh Long Đảo đều là phạm vi thế lực của Long tộc, có vô số người của Long tộc cư trú trên đó.
Khi đó tất cả mọi người ở trong Long Đảo đều biết bảo vật đó là thứ tốt, nhưng không có bất cứ kẻ nào có thể thu phục nó. Sau đó có một ngày, một gã võ giả nhân loại hùng mạnh xuất hiện ở trên Long Đảo, với mục đích chính là bảo vật này!
Long tộc đương nhiên sẽ không đồng ý, vì thế người đó mới đánh cuộc với Long tộc, nếu như hắn có thể đánh bại cường giả lợi hại nhất của Long tộc thì phải đưa bảo vật đó cho hắn.
Kết quả, Long tộc thua.
Gã cường giả nhân loại này lại cũng không thể thu phục bảo vật kia, sau đó thành bằng hữu với Long tộc, còn lưu lại cho Long tộc một phương thuốc, sau khi trải qua hơn trăm năm thực nghiệm, Long tộc phát hiện phương thuốc kia quả nhiên là thứ tốt, mới bắt đầu luyên chế số lượng rất lớn, để cho người trong Long tộc dùng.
Không thể tưởng được, người đó lại không có hảo ý, với phương thuốc này, thiếu chút nữa nó đã tiêu diệt toàn bộ Long tộc! Nếu như không phải gặp Lăng Tiêu, chỉ sợ trải qua ngàn năm hay vạn năm, Long tộc sẽ thật sự biến mất khỏi nhân giới!
Cho nên, sau khi Long Hoàng hiểu được chân tướng, mới thể hiện ra phẫn nộ như thế, tỏ vẻ sau khi tiến vào Thánh Vực, ông cũng phải tìm người đó hỏi cho rõ!
Tuy nhiên có thể tìm được hay không, vẫn còn đang truy tìm. Chuyện này đã qua mấy vạn năm, nếu như người nọ sớm đã chết, Long tộc phải ngậm bồ hòn, điều đó thật sự rất lớn.
Bởi vậy, vô số năm qua bảo vật này vẫn luôn được Long tộc thủ hộ, rốt cục vào mấy năm trước, sau khi Long Đằng trưởng lão trở về thì nó mơi được coi là vật không may mắn.
Gần như tất cả Long tộc đều cho rằng, năm đó nếu không phải do bảo vật này hấp dẫn gã cường giả nhân loại kia tới thì nó làm sao khiến cho người đó âm thầm hãm hại Long tộc chứ?
Mặc dù quan điểm này có chút cố chấp, nhưng thật sự bảo vật này không có tác dụng gì với Long tộc.
Diện tích Long Đảo rất lớn, Long Ngạo đưa Lăng Tiêu đi được nửa ngày, mà Lăng Tiêu đã cảm giác được, có một nguồn năng lượng vô cùng hùng mạnh, đang không ngừng phát tán ra bên ngoài!
Hơn nữa, loại năng lượng tinh thuần này dường như là phát ra một cách vô ý thức.
Ánh mắt Lăng Tiêu lóe ra, giống như đang suy ngẫm cái gì, sau đó phát tán tinh thần lực của mình ra bên ngoài, trong nháy mắt nó tiếp xúc với nguồn năng lượng tinh thuần này. Nguồn năng lượng vốn vô ý thức bỗng nhiên từ trong phân tán trở nên chân thật hơn! Giống như là một vật có tình cảm như nhân loại, gặp chuyện đáng giá thì chăm chút đối đãi, tinh thần vì thế thoáng chấn động.
Thân thể Long hoàng thoáng dừng, nhìn Lăng Tiêu có vẻ có chút không thể tin nổi, không thể tưởng được gã nhân loại này lại có thể khiến cho thứ kia có phản ứng, dường như từ trước cho tới nay cũng không có bất cứ kẻ nào có thể khiến nó biểu hiện cảm xúc dao động như thế ở đây chứ!
Đúng vậy, đó chính là cảm xúc. Tân hoàng giả Long Ngạo của Long tộc từ nhỏ cũng không coi bảo vật này như một vật chết, mà đối xử với nó như một dạng tồn tại có linh tính như chính mình.
Vốn bầu trời trong xanh hoáng đãng, không biết từ đâu chợt tụ tập thành một vùng mây đen lớn, trong đám mây đen cuồn cuộn, tia chớp ở trong đó không ngừng như ẩn như hiện, làm cho ánh sáng trong thiên địa càng thêm rõ hơn, không khí bắt đầu ngột ngạt hơn. Trên Long Đảo, một lượng lớn Long tộc đều hoảng sợ ngẩng đầu lên, nhìn thấy hiện tượng thiên văn đột ngột thay đổi, cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng thật ra trưởng lão Long Đằng híp mắt, nhìn thoáng qua phía cấm địa của Long tộc, lộ ra ánh mắt có chút suy tư.
Long Ngạo nhìn thấy thời tiết đột ngột thay đổi, liền cảm nhận được nguồn lực lượng kia đang dần dần tăng mạnh, do dự một chút, sau đó nói:
-Vật đó đang ở phía trước cách đây trăm dặm, ngươi tự đi thu lấy đi, ta chờ nhận được tin tức tốt của ngươi!
Lăng Tiêu gật gật đầu, hành động của Long Ngạo rất hợp với ý hắn! Lăng Tiêu cũng không muốn bại lộ một ít bí mật của mình ở trước mặt người khác.
Bay tới chính giữa phần trung tâm của lực lượng bên kia, Lăng Tiêu cũng điều chỉnh tinh thần hoàn toàn, thật cẩn thận. Một bảo khí có thể gây ra hiện tượng thiên văn như thế, nếu như nó nằm trong tay người tu chân để công kích thì Lăng Tiêu thậm chí cảm giác mình không nắm chắc có thể tiếp được công kích thuộc trình độ này!
Vật có thể tác động hiện tượng thiên địa đấy!
Lăng Tiêu khen một câu ở trong lòng. Khoảng cách trăm dặm, không mất thời gian quá lâu, Lăng Tiêu bộc phát ra tất cả năng lượng -- một hố sâu thật lớn!
Lăng Tiêu dõi mắt nhìn lại, độ sâu của hố không thấy đáy! Giống như một cái lốc xoáy to lớn, miệng hố rộng chừng hơn mười dặm! Từng hình dạng xoắn ốc kéo dài xuống phía dưới!
Nguồn năng lượng cực kỳ hùng mạnh kia từ nơi này, bắt đầu không ngừng phát tán cuồn cuộn.
Tinh thần lực của Lăng Tiêu cảm nhận vô cùng nhạy bén, trong nháy mắt hắn chần chừ trên bầu trời phía trên hố to thì luồng năng lượng kia... Lại có thể toát ra một cảm xúc khinh thường!
Ánh mắt Lăng Tiêu lộ ra một ít ý cười cổ quái, dở khóc dở cười, cảm giác được Yêu Huyết Hồng Liên kiếm dao động ở trong nhẫn. Trong lòng Lăng Tiêu thoáng động, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lập tức xuất hiện ở trước người Lăng Tiêu, treo ngược trên không trung, thậm chí là không thể kiên nhẫn... Bắn ra một luồng cột sáng màu đỏ tươi!
Kích thước cột sáng kia khoảng chừng hai người ôm, ánh sáng màu đỏ tươi bắn thẳng về phía chân trời!
Mây đen thấp thoáng hạ xuống trời cao làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách thật lớn, lại bị luồng cột sáng màu đỏ tươi đâm thẳng vào! Giống như một thanh lợi kiếm cắm vào! Mây đentrên bầu trời bỗng nhiên bắt đầu điên cuồng tu tập về phía luồng cột sáng màu đỏ tươi!
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bộc phát ra một tiếng kêu trong trẻo!
Trên Long Đảo, tất cả Long tộc trông thấy một màn như thế này, thậm chí gồm cả vương tử Ma tộc Kim Hổ, trong mắt cũng lộ ra tia sáng không thể tin nổi, giống như một pho tượng đứng tại chỗ, miệng khẽ nhếch, nhìn luồng cột sáng kia đâm thật sâu vào trong mây đen, quang mang màu đỏ tươi đâm thủng tất cả mây đen!
Luồng quang mang màu đỏ kia chẳng những đâm lên trên vòm trời, hơn nữa còn chiếu thẳng vào trong hố to không thấy đáy ở phía dưới!
Mà một luồng năng lượng vô biên trong hố sâu kia, cũng bắn ra năng lượng to lớn, xông thẳng về phía Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, áp bách tới mức che trời phủ đất! Đồng thời, trong hố sâu kia lại truyền đến một luồng lực hút kinh người. Hố sâu to lớn kia giống như một cái miệng mở lớn, muốn nuốt Yêu Huyết kiếm vào trong đó!
Lăng Tiêu đứng ở một bên, ngược lại giống như đang là quần chúng.
Trong lòng rất kinh ngạc, đồng thời suy nghĩ: Hai pháp bảo đang đấu pháp... Chỉ sợ cho dù ở Tu Chân Giới cũng khó thể nhìn thấy cảnh tượng như thế này?
Hào quang của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm mãnh liệt, luồng cột sáng màu đỏ tươi kia lóng lánh hào quang chói mắt.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trên bầu trời, bỗng nhiên bộc phát ra bốn tiếng nổ kinh thiên!
Sau đó mây đen đầy trời và luồng cột sáng chói mắt màu đỏ tươi, đồng thời tan rã, trong nháy mắt liền tiêu tán hết!
Một vùng trong xanh khôi phục trên bầu trời Long Đảo, ánh mặt trời quá nóng chiếu xuống dưới, nháy mắt liền hòa tan với luồng khí tức âm lãnh vừa rồi, dường như tất cả những chuyện vừa rồi đều chưa có phát sinh qua.
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bay nhanh vào trong nhẫn không gian của Lăng Tiêu, với tâm ý tương thông thì Lăng Tiêu cảm giác rõ được Yêu Huyết Hồng Liên kiếm thời khắc này rất yếu ớt như chưa từng có qua!
Ở phía dưới hố sâu, nguồn năng lượng vô biên lần này không hề phát ra chung quanh, mà là tích tụ lại, mục tiêu... Lại chính là Lăng Tiêu trên không trung!
Vật kia lợi hại hơn Yêu Huyết Hồng Liên kiếm!
Trong lòng Lăng Tiêu hiện lên ý niệm vừa rồi trong đầu, mà cảm giác được nháy mắt trong hố sâu kia bắn ra một nguồn năng lượng thật lớn, đánh về phía mình!
Dốc hết sức bắn xuống!
Vật kia không ngờ mưu toan dùng biện pháp đơn giản nhất, đánh tên chết bằm dám khiêu khích mình!
Theo bản năng Lăng Tiêu vừa muốn nhanh chóng tránh ra, bỗng nhiên nghĩ lại, loại bảo vật có được linh tính rất mạnh, nếu như không thể đánh bại trực tiếp thì chỉ sợ khó thể thu phục nó.
Trong lòng thầm nghĩ, Lăng Tiêu quát lên một tiếng lớn, chân nguyên trong người nháy mắt chuyển hóa thành tiên lực rất mạnh, trong tay khống chế kiếm quyết, luồng tiên lực này hình thành một thanh kiếm tiên lực mà mắt thường không thể thấy!
Đồng thời, Nguyên Anh trong tử phủ của Lăng Tiêu tai và mắt trợn lên, chiến giáp màu vàng trên người sáng ra, trên người Lăng Tiêu cũng phát ra một luồng hào quang. Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp được luyện hóa hiện ra, bắt đầu hộ chủ.
-Phá cho ta!
Lăng Tiêu hét lớn một tiếng, thanh kiếm tiên lực kia thuần túy là do chân nguyên năng lượng hình thành mạnh mẽ đánh về phía luồng năng lượng ở phía dưới, không có bất kì chiêu thức gì, cũng không xinh đẹp chút nào!
Chỉ có điều loại cứng đối cứng ban sơ nhất mà cũng đơn thuần nhất!
Ầm!
Một trận va chạm kịch liệt vô thanh vô tức, trong nháy mắt từ nơi này bộc phát ra bốn phía!
Trong phạm vi trăm dặm, giống như là hoa viên bị bão táp tàn phá bừa bãi qua. Tất cả đại thụ sụp đỗ, cự thạch vỡ vụn, nếu không phải nơi này cách nơi sinh sống của Long tộc quá xa, chỉ e rằng đám Long tộc này cũng phải gặp tai họa!
Tuy là như thế nhưng toàn bộ những người trên Long Đảo đều có thể cảm giác được tại thời điểm va chạm vừa rồi, mặt đất trên Long Đảo... Nhẹ rung lên một chút!
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi