Some books are to be tasted, others to be swallowed, and some few to be chewed and digested.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 344: Rung Động (1)
i có thể tin tưởng, ai dám tin tưởng?
Thanh niên mới 20 tuổi này dám khai tông lập phái. Kẻ bị vô số người cho rằng cuồng vọng đến cực điểm, không ngờ có thể cầm giữ thực lực mạnh mẽ đến mức này!
Điều này cần phải tu luyện như thế nào... mới có thể trong vài năm ngắn ngủi đạt tới trình độ đó? Tà công sao? Nếu thực sự có loại tà công này, chỉ sợ toàn bộ người trong thiên hạ đều cam tâm tình nguyện bán linh hồn cho ma quỷ để đổi lấy.
Hai người Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên vẫn không nhúc nhích! Bởi vì tới tận lúc này, bọn họ đã không có cách nào để ra tay.
Về mặt tâm lý. Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên là hai cao thủ Kiếm Tôn, bất kể muốn hay không đều phải nhận định rằng Lăng Tiêu đã ờ cùng tầm cao với mình.
Nếu lúc đó họ cứng rắn ra tay, đừng nói Lăng Tiêu, ngay cả Liệt Tùy Vũ cũng sẽ oán hận bọn họ: đây là chiến đấu đường đường chính chính, ai cần các ngươi nhúng tay?
Tiếng nổ này. quầng sáng này khiến trong lòng Liệt Dương vô cùng nóng nảy.
Ta nhất định, nhất định phải nắm được bí mật của Lãng Tiêu! Tương lai, những thành tựu đó sã phải thuộc về ta...Liệt Dương, gia chủ tương lai của Tinh Võ thế gia.
Trong nháy mắt khi hào quang bùng lên, sự hoảng sợ trong lòng Liệt Tùy Vũ đã đạt tới đinh. Trong một khắc đó, không ai có thể rõ ràng hơn y, chàng trai trẻ có khuôn mặt trầm ổn bình tĩnh kia rốt cục khủng bố tới mức nào.
Theo đám hào quang đó, một luồng sát khí lạnh như băng, thấu tận xương tủy chặt chẽ tập trung vào y. Đồng thời tinh thần thức hải của Liệt Tùy Vũ lại một lần nữa bị châm đau đớn. tuy nhiên. Liệt Tùy Vũ lần này chỉ hừ lên một tiếng, đồng thời rốt cục minh bạch một việc: kẻ đã khiến mình xấu mặt ờ yến hội không phải là Công Tôn Hoàng mà chính là người thanh niên trước mặt này.
Theo tiếng kêu rên của Liệt Tùy Vũ. sau đó y lại kinh ngạc cảm thấy một kiếm thoạt nhìn long trời lở đất của đối phương gần như không hề có chút sức lực nào
- Không tốt!
Liệt Tùy Vũ bỗng nhiên hét lớn một tiếng, lúc này, chỉ thấy thân hình Lăng Tiêu - giống như một con diều đứt dây bị cuồng phong cuốn đi thật nhanh về phía đông.
Đồng thời, giữa không trung truyền đến một tiếng cười sảng khoái và một câu nói:
-Liệt gia vô địch Kiếm Tôn. cảm ơn ngươi đưa Lăng mỗ một đoạn đường! Hôm nay chiêu đãi. Lăng Tiêu nhớ kỹ, chúng ta tương lai sẽ gặp lại...
Từ đầu tiên còn rất lớn nhưng từ cuối cùng như bị gió thối bay xa, lúc nhìn thì bóng dáng Lăng Tiêu đã biến mất không còn.
Khi Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong phàn ứng muốn đuổi theo thì đã không còn thấy Lăng Tiêu nữa. Dõi mắt nhìn theo chỉ có thể thấy một điểm hào quang màu đò tươi bay cực nhanh, lập tức biến mất giữa bầu trời đêm mờ mịt.
Liệt Tùy Vũ đứng ờ không trung, sắc mặt từ hồn chuyển sang trắng; từ trắng thành xanh, cuối cùng giống như một tượng thần mặt đen, phun ra một ngụm máu tươi. thân mình lào đảo giữa không trung như sắp ngã. Liệt Tùy Phong vội vàng lao tới hòi:
-Vũ trường lão, ngươi không sao chứ?
Liệt Tùy Vũ hộc máu xong thì mặt vàng như nghệ, đôi mắt lập tức hiện lên thần thái già nua, thật lâu sau mới động nói:
Ta lại bị Lăng Tiêu đùa giỡn nữa rồi.
Liệt Tùy Phong không biết nói gì, thực sự không biết cách nào để an ủi huynh đệ có thực lực còn mạnh hơn mình một bậc này.
Liệt Tùy Thiên khụ một tiếng, sắc mặt cười vô cùng khó coi:
-Chúng ta đều bị hắn đùa giỡn!
Cho tới bây giờ, Liệt Dương vẫn không hiểu được rốt cục chuyện gì đã xảy ra, nhưng thật ra Liệt Khuyết lại mơ hồ đoán được phương pháp mà đại ca sử dụng, không kìm nổi thầm tán thường đại ca cao minh, không ngờ ngay cả ba cao thủ - Kiếm Tôn mà vẫn không thê giữ nổi đại ca lại. Quà thực là quá mức lợi hại.
-Rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì? Ai nói cho ta biết một chút!
Liệt Dương sắc mặt cũng cực kỳ khó coi. Vừa rồi gã còn cảm thấy Lăng Tiêu là cá trong chậu, không ngờ chỉ một chớp mắt đã thành cá lọt lưới... Mức chênh lệch tâm lý lớn như trời với đất thế này khiến trong khoảng thời gian ngắn. Liệt Dương căn bản không thể nào chấp nhận nổi.
Liệt Tùy Thiên thản nhiên nói:
-Một chiêu thanh thế kinh người vừa rồi của Lăng Tiêu căn bản là không hề có lực mà là mượn một kích toàn lực của Vũ trưởng lão để thoát khói vòng vây của chúng ta, trốn thoát rồi.
-Cái gì... Tại sao có thể như vậy? Liệt Dương ngây người:
Sao có thể như thế?
Liệt Tùy Thiên than nhẹ một tiếng, tâm nói: nếu Liệt Dương có thực lực và sự thông minh như kẻ kia thì tương lai của Liệt gia... còn phải lo lắng gì nữa?
Phải biết rằng hành động vừa rồi của Lăng Tiêu cũng là phiêu lưu mạo hiểm rất lớn, nếu làm không khéo sẽ bị một kích của Liệt Tùy Vũ giết chết! Một kích toàn lực của Kiếm Tôn bậc bốn có thể dễ dàng san phẳng cả một ngọn núi.
Cho nên Lãng Tiêu cũng phải dùng lực tương đương khi đối địch với Liệt Tùy Vũ, chẳng qua lực đạo nắm rất tốt, không nhiều hơn cũng không ít hơn, vừa lúc triệt tiêu thương tổn do đòn công kích của Liệt Tùy Vũ mang lại, sau đó nương theo lực phản chấn hùng mạnh đó bỏ chạy.
Lúc này Liệt Khuyết biết mình phải nói gì đó liền hỏi:
-Vậy Thiên trưởng lão, Phong trường lão. vừa rồi khi Lăng Tiêu bò chạy, vì sao hai người không đuối theo?
-Đuổi theo?
Vẻ mặt Liệt Tùy Phong hơi xấu hổ. Tuy rằng lão tên là Tùy Phong, cũng là một trong những người có tốc độ nhanh nhất của Tinh Võ thế gia, nhưng vừa rồi. thứ nhất là lão đã không phàn ứng được với ý đồ của Lăng Tiêu, còn tưởng rằng hắn bị Vũ trường lão một kích đánh bay, thứ hai là cho dù cả lão và Liệt Tùy Thiên - đều phàn ứng nhưng căn bản là không thể đuổi kịp bóng dáng của Lăng Tiêu.
-Hắn quá nhanh!
-Tiếp theo, chúng ta làm sao bây giờ?
Liệt Tùy Phong đỡ thân hình vẫn còn hơi ngây ra của Liệt Tùy Vũ, nhìn Liệt Tùy Thiên hỏi.
- Quay về gia tộc! Đồng thời phát ra thông cáo với các đại thế gia...
Liệt Tùy Thiên hơi hơi do dự một chút.
Liệt Dương trong lòng kinh hoàng, đừng nhìn hắn là người thừa kế chức vị tộc trưởng tương lai. Đừng nhìn Liệt Tùy Thiên không phải tộc trưởng nhưng thân phận đại trưởng lão của lão có địa vị cực kỳ quan trọng trong toàn bộ Tinh Võ thế gia, ngay cả phụ thân Liệt Dương là Liệt Diềm cũng vô cùng kính trọng. Cho nên, nếu đại trưởng lão Liệt Tùy Thiên trở về gia tộc tuyên bố đuổi giết Lăng Tiêu, như vậy toàn bộ lực lượng của Tinh Võ thế gia đều phải tập trung đê đối phó với Lăng Tiêu!
Hừ!. Lăng Tiêu. ta xem ngươi còn có thể chạy đi đâu được? Tâm tình của Liệt Dương đang rất tốt lại bị câu nói tiếp theo của Liệt Tùy Thiên đả kích khôn còn chút nào.
Nói rằng tộc nhân của Đông hải Tần gia tu luyện công pháp tà ác, mọi người đều phải tru diệt! Truyền thông cáo này tới tất cả các môn phái gia tộc có thể thông tri được, bất kể lớn nhỏ! Sau đó, thông tri tất cả tộc nhân của Tinh Võ thế gia... không được đối địch với Lăng Tiêu! Nếu không, xử lý như phản đồ!
Liệt Tùy Thiên nói xong nhìn thoáng qua Liệt Tùy Vũ đang hai mắt vô thần, quà nhiên, thân hình Liệt Tùy Vũ rung lên mạnh mẽ, nghiêng đầu, trong cặp mắt già nua vô thần đó rốt cục có một tia dao động.
-Vì cái gì?
Liệt Tùy Vũ thanh âm mỏng manh, đây cũng là điều mà Liệt Dương muốn hỏi.
Bởi vì nếu cử tiếp tục như bây giờ, Chiết gia chính là tâm sương của chúng ta.
Liệt Tùy Thiên cụp mắt xuống, than nhẹ một tiếng:
-Lúc trước ta còn nghĩ Lăng Tiêu chi ỷ vào một loại trận pháp ngạc nhiên cổ quái mới kiêu ngạo cuồng vọng như thế, nếu không phải hôm nay tận mắt nhìn thấy. ta còn không thể tin tưởng, một thanh niên mới chỉ 20 lại nắm giữ thực lực dũng mãnh thế này! Tùy Vũ. ngươi tự nói xem. ngươi ngươi có phải đối thủ của hắn hay không?
Liệt Tùy Thiên thanh âm ôn hòa, nhưng như một mũi dao nhỏ bén nhọn, hung hăng đâm vào lòng Liệt Tùy Vũ. Liệt Tùy Vũ sắc mặt thống khổ dữ tợn, nhưng mà lời của Liệt Tùy Thiên khiến lão không thoải mái trong lòng. Lão không kìm nổi ngẩng đầu nhìn Liệt Tùy Thiên, thầm hỏi. Nếu tiểu tử kia là đối thủ của Tùy Vũ trưởng lão thì liệu có thể bỏ chạy hay không? Ta không phải đối thủ của hắn, hắn muốn giết ta, dễ như trở bàn tay.
Rốt cục. Sau khi do dự nửa ngày. Liệt Tùy Vũ vẫn thốt ra câu nói mà lão không hề muốn nói nhất. Nói xong, lão lại phun ra một ngụm máu tươi rồi hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Liệt Tùy Phong trách cứ nhìn thoáng qua Liệt Tùy Thiên, thầm nói. Tùy Vũ trưởng lão không bị thương tổn trong tay địch nhân mà thực ra là bị ngươi làm cho nổi giận hộc máu.
Liệt Tùy Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
Các ngươi thực sự nghĩ rằng Lăng Tiêu là đánh không lại Tùy Vũ trường lão mới chạy trốn sao?
Chẳng lẽ không đúng?
Liệt Dương trầm mặc đã lâu, rốt cục giật mình bừng tỉnh. Với thực lực của y, đương nhiên cho rằng Lăng Tiêu không thể bì nổi với Vũ trưởng lão. mặc dù Lăng Tiêu thực sự rất hùng mạnh. Đương nhiên không phải.
Liệt Tùy Thiên thở dài một tiếng, sau đó nói:
Cho dù là ta, một mình chống lại Lăng Tiêu này, chỉ sợ cũng không thể đối nổi với hắn. Hắn bỏ chạy là sợ cả ta và Phong trưởng lão cùng ra tay mà thôi!
Liệt Dương há to miệng, hôm nay, mỗi sự kiện diễn ra đều khiến y giật mình. Bi kịch chính là không có việc gì khiến y cao hứng. vốn tưởng rằng xuất ra một lúc ba trưởng lão cảnh giới Kiếm Tôn để đối phó với Lăng Tiêu đã là đánh giá hắn quá cao rồi, ba Kiếm Tôn vây công một người? Ha ha... Đó là một trò đùa lớn!
Cho dù nơi này là vùng hoang vu xa xôi, cho dù Liệt gia thanh danh bình thường nhưng phái ra một Kiếm Tôn bắt Lăng Tiêu cũng đã là chuyện mất mặt, ba Kiếm Tôn cũng tiến lên... vậy thì không biết xẩu hồ sao?
ít nhất ngay từ đầu, trong lòng Liệt Tùy Thiên và Liệt Tùy Phong quả thật chưa từng có ý niệm ra tay. Mục đích đầu tiên của bọn họ chỉ là dọa cho Lăng Tiêu kinh sợ, để hắn biết khó mà lui.
Tuy nhiên Lăng Tiêu có một việc làm rất đúng. Hắn cho đám người Công Tôn Kiếm chui vào Hàm Hàn đỉnh là một chuyện cực kỳ chính xác. Nếu không Liệt Dương khẳng định sẽ có chủ ý đối với Thượng Quan Vũ Đồng bức bách Lăng Tiêu đi vào khuôn khổ, mà làm những người đứng xem. Liệt gia sao có thể cho phép chuyện này lan truyền ra ngoài? Không thể, chỉ có giết người diệt khẩu!
Nhưng ba người bọn họ cùng nhau vây công Lăng Tiêu... ai dám nói như vậy? Thuần túy là muốn tìm chết.
Kiếm Tôn có tôn nghiêm của cao thủ, dù thế nào cũng không thể thực hiện hành động du côn vô lại như vậy được.
Vậy sau này. gia tộc chúng ta và Thục Sơn kiếm phái...?
Liệt Dương bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ thất bại, do dự một lúc liền hòi.
Nếu đối phương là khối xương cứng, chúng ta gặm không được, như vậy tốt nhất liền biến thành bằng hữu. Lúc này tình huống đó là không thể được. tuy nhiên có thể giữ ở mức xâm phạm lẫn nhau.
Liệt Tùy Thiên vẻ mặt thản nhiên nói. trong ánh mắt cũng không có chút cảm giác khuất nhục nào. Đối với người luyện võ tới cảnh giới như của lão. bị trêu chọc đương nhiên sẽ rất phẫn nộ, nhưng xét ở góc độ của cao tầng trong gia tộc, lựa chọn của lão không thể nghi ngờ là chính xác!
Liệt Dương sắc mặt xanh mét gật gật đầu, cánh tay run rẩy. đồng thời trong lòng y bỗng nhiên cực độ tán thành câu nói của Tiểu Yên muội muội: "Sự tồn tại của Trưởng lão hội hạn chế rất nhiều đối với sự phát triển của gia tộc!"
Là thời điểm khiến trưởng lão hội biến mất! Trong lòng Liệt Dương tán thưởng kế hoạch điên cuồng của Tạ Hiếu Yên nói ra, đó cũng chính là cơ mật cao nhất của Liệt gia! Là người thừa kế chức vị tộc trưởng tương lai, Liệt Dương đương nhiên có thể tiếp xúc với điều đó, tuy nhiên sau khi nói chuyện với Tiểu Yên muội muội, kế hoạch ban đầu vốn dùng để đối phó với ma thú trở nên vô cùng điên cuồng!
Cũng chỉ có thể như vậy. là các ngươi bức ta! Trong mắt Liệt Dương chớp lên ngọn lửa điên cuồng.
Lăng Tiêu dưới chân đạp Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. tốc độ cực nhanh biến mất trong màn đêm, cho đến khi vào trong Thục Sơn Thành, bằng tốc độ nhanh nhất trở lại nội thành Thục Sơn, khởi động Mê Tung trận, sau đó mới đi vào phòng tiếp khách, thả mọi người trong Hàm Hàn đỉnh ra.
Công Tôn Kiếm vừa ra bật người hết nhìn đông tới nhìn tây, phát hiện mình không ngờ đã ở phủ đệ của Lăng Tiêu, trong lòng kinh ngạc, sau đó hỏi:
-Đại ca. huynh không có việc gì chứ?
Đám người Thượng Quan Vũ Đồng và Tống Y cũng nhìn Lăng Tiêu bằng vẻ mặt thân thiết. Đối với bọn họ, mỗi giây ở trong bảo đỉnh đều vô cùng khó chịu. loại cảm giác uất nghẹn này không trừ một ai. kể cả Tống Y. Đối với người thường cảnh giới Kiếm Hoàng quả thực chính là thần, nhưng trước mặt cao thủ chân chính, không ngờ còn không có nổi tư cách đứng nhìn.
Không có việc gì!
Lăng Tiêu lau mồ hôi trên trán. Mồ hôi lạnh như băng. mơ hồ có cảm giác thấm tới tận xương tủy. Lúc này Lăng Tiêu mới cảm thấy sau lưng mình đã hoàn toàn ướt đẫm, thở phào một hơi. Lúc này Lăng Thiên Khiếu và những người trong Lăng gia bỗng nhiên phát hiện Mê Tung trận lại bị khởi động, trong lòng nghi hoặc, đều tìm tới cửa.
Trước mặt mọi người, Lăng Tiêu kể lại tình huống vừa rồi. Mọi người nghe được trợn mắt há hốc mồm, đều thật không ngờ, ngắn ngủn hơn nửa buổi tối. khôna ngờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Hơn nữa, việc này cũng khiến tâm linh bọn họ rung động rất sâu.
Lãng Tiêu... không ngờ có thể trốn thoát từ giữa vòng vây của ba cao thủ Kiếm Tôn!
Toàn bộ mọi người trong Lăng phủ đêu không ngu ngốc, đều hiểu Lăng Tiêu chạy trốn như vậy mà không hề giết được một tên Kiếm Tôn nào không phải là mất mặt. ở đây đều là những người đã trải qua trăm trận chiến, cho dù Lăng Thiên Khiếu thực lực thấp kém, cũng có thể tưởng tượng được vừa rồi Lăng Tiêu đã nguy hiểm tới mức nào. Nếu ngay từ đầu mà ba cao thủ Kiếm Tôn cùng nhau vây công Lăng Tiêu, chỉ sợ Lăng Tiêu muốn chạy trốn, khó hơn lên trời!
-Tuyệt!
Lăng Thiên Khiếu đứng dậy. vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu. vẻ mặt vui mừng. Có một đứa con như vậy chính là niềm tự hào lớn nhất của Lăng Thiên Khiếu.
Bọn họ, còn có thể đến tìm phiền toái sao?
Thượng Quan Vũ Đồng mở to đôi mắt trong trẻo, nói với vẻ lo lắng:
-Dù sao chúng ta cũng là môn phái mới thành lập, nếu Liệt gia một lòng quấy rối, sợ là con đường sắp tới của chúng ta sẽ trở nên vô cùng gian nan!
Lời nói của Thượng Quan Vũ Đồng được rất nhiều người đồng ý. Dù sao. Liệt gia là siêu cấp thế gia, trong ấn tượng của mọi người, nhất lưu thế gia đều đã là tồn tại cao cao tại thượng không thể chạm đến. Như vậy. siêu cấp thế gia còn là hư vô mờ mịt đối với họ!
Công Tôn Kiếm nhướn đôi mày rậm nói:
-Bọn họ dám! Nếu Tinh Võ thế gia thực sự không thức thời như vậy Chiết gia... Chính là kết cục của bọn họ! Ta Công Tôn gia tuyệt không khoanh tay đứng nhìn!
Lời nói của Công Tôn Kiếm khiến Lăng Tiêu mỉm cười, nhìn lướt qua mấy cao thủ Kiếm Hoàng Công Tôn gia phía sau lưng Công Tôn Kiếm. cười nói:
-Cảm tạ huynh đệ!
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi