You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 326: Tầng Thứ Bảy Của Đại Tự Tại Tâm Kinh
úc đầu khi Lăng Tiêu trông thấy Liệt Khuyết, quả thực bị y làm cho hơi kinh ngạc. Hắn còn tưởng rằng vị công tử của siêu cấp thế gia này nhận ra bản thân đã từng dịch dung ở trên hải đảo của Tần gia. Tuy nhiên Lăng Tiêu có tâm tình hùng mạnh, tự nhiên là rất bình tĩnh. Vị công tử Liệt gia này dường như cũng không giấu diếm, mà hắn đi thẳng vào vấn đề là nói ra ý đồ mà mình đến đây.
-Lăng Tiêu huynh đệ, lâu nay nghe thấy đại danh của huynh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không giống bình thường. Liệt Khuyết tự nhận thực lực của mình đã nổi bật trong đám bạn cùng lứa tuổi, nhưng so với Lăng huynh, cũng như ánh sáng đom đóm so với mặt trăng, ha ha ha...
Lăng Tiêu cười một cách thản nhiên, mình giết chết một gã Kiếm Hoàng bậc cao của Liệt gia, người khác không biết, nhưng Liệt gia công tử không thề không biết rõ chuyện đó được. Một khi đã như vậy, ngươi còn dám tìm tới cửa, hẳn là không vì trả thù chứ! Hơn nữa, cho dù là đến đây trả thù, một cao thủ trẻ tuổi có cảnh giới Kiếm Tông thì Lăng Tiêu còn chưa để vào trong mắt. Cho nên, hắn tự nhiên mời Liệt Khuyết vào.
Liệt Khuyết cũng không cho Lăng Tiêu suy đoán nhiều. Trên thực tế, là hắn muốn hợp tác với Lăng Tiêu, hắn tự nhiên muốn đưa ra thành ý, lập tức kể lại cho Lăng Tiêu nhân vật có liên quan tới Liệt gia trong đại hôn của Hoàng Phủ Nguyệt ở chỗ đế đô.
Lăng Tiêu tỏ vẻ đã hiểu, mình giết một gã cường giả Kiếm Hoàng bậc năm của người ta, thân là một siêu cấp thế gia, nếu như họ cũng không phản ứng một chút nào, đó mới gọi là khiến người khác cảm thấy kỳ quái. Tuy nhiên Liệt gia hiển nhiên nghe được tin tức của một đám cao thủ của Chiết gia ngã xuống ở đây, nếu không hành vi của họ không thể cẩn thận như vậy, chỉ muốn nhúng tay vào từ xa.
Trong lòng Lăng Tiêu cũng có một nghi vấn, đó chính là khi nào mình đã đắc tội với Liệt gia, thấy Liệt Khuyết trực tiếp nói, Lăng Tiêu cũng hỏi ra những nghi hoặc trong lòng.
Liệt Khuyết cười ha hả, nói:
-Ta biết Lăng Tiêu huynh đệ chắc chắn cảm thấy nghi hoặc, nếu nói là Tạ Hiểu Yên thì ngươi nhất định sẽ không quên chứ?
Lăng Tiêu khẽ lẩm bẩm:
-Là cô ta?
-Đúng vậy, chính là cô ta!
Trong mắt Liệt Khuyết xuất hiện một ít chán ghét, nói:
-Nếu không có cô ta, Kiếm Hoàng bậc cao của Liệt gia ta làm sao từ ngàn dặm xa xôi chạy tới chỗ của huynh chịu chết chứ? Đương nhiên, trong chuyện này, theo ta thì đại ca Liệt Dương cũng có liên quan, có người uy hiếp tới cửa, theo lâp trường của ngươi, thì đó là làm đúng Bản thân Liệt Phong ngu xuẩn thì chết là xứng đáng!
Trên mặt Liệt Khuyết lộ ra nét cười ôn hòa:
- Ta không biết tại sao Tạ Hiểu Yên kia lại xuất hiện ở trong dãy núi Phạm Đế Á, gặp phải nguy hiểm, vừa vặn được đại ca của ta cứu. Không không ngờ đại ca lại mê cô ta, còn bị cô ta làm cho thần hồn điên đảo. Kẻ gây tai hoạ kia, lúc bắt đầu còn ngụy trang tốt, không ngờ cô ta nói ngươi là người yêu thanh mai trúc mã của cô ta, dẫn tới đại ca ghen tị, cho nên sau thịnh hội giao lưu, hắn phái Liệt Phong tới giết ngươi. Trước thì Liệt Phong bị giết, sau thì một đám cường giả của Chiết gia bị giết, đại ca Liệt Dương của ta mới cảm thấy khó chịu. Nếu có một người yêu thanh mai trúc mã hùng mạnh như vậy, thì sao cô ta lại bỏ nhà đi, chạy vào trong núi rừng kia chứ?
Vì thế đại ca ta chuẩn bị tiến đến chỗ cô ta để bắt đầu hỏi tội, nhưng hắn không ngờ tới, chỉ số thông minh của yêu nữ kia lại cực cao, không ngờ cô ta nghĩ tới tất cả đường lùi, trong lời nói thì chỉ thẳng Lăng huynh có lỗi, lại nói hết sức mù mờ. Theo ý tứ của cô ta, ngay cả xin lỗi cô ta ngươi còn có muôn vàn sai trái, cô ta cũng không muốn thương tổn ngươi, thà rằng cao chạy xa bay, ẩn cư, cũng không muốn phân tranh với ngươi nữa.
Đại ca của ta lại bị cô ta làm cho cảm động lần nữa, đồng thời, cũng hiểu rõ rất nhiều chỗ thần bí trên người Lăng Tiêu huynh đệ. Nên ở trưởng lão hội của gia tộc, hắn đã nói ra, những trưởng lão của gia tộc ẩn thế đã lâu, không biết tình hình bên ngoài, đương nhiên, lòng tham của họ gây hại thì chiếm đa số. Cho nên, họ liền phái ta… tiến đến giết chết ngươi.
Sau khi Liệt Khuyết nói xong, Lăng Tiêu trầm tư hơn, cùng một thế giới nhưng có rất nhiều người khác nhau, Lăng Tiêu vận dụng tinh thần lực thành thạo hơn xa so với sự tưởng tượng của bọn họ nhiều lắm. Ngay thời điểm Liệt Khuyết nói ra lời này, Lăng Tiêu dùng tinh thần lực hùng mạnh bao phủ trên người Liệt Khuyết, nhưng lại không cảm ứng được bất cứ dao động nào.
Điều này cũng nói lên, Liệt Khuyết công tử nói lời thật.
-Một khi đã như vậy, ngươi tới gặp ta là vì cái gì chứ?
Ánh mắt Lăng Tiêu chợt lóe lên nhìn Liệt Khuyết. Theo lẽ thường, cho dù bọn chúng không muốn giết mình, hoặc là không dám tới giết mình, cũng không cần phải đây đến bày tỏ. Cho nên, Liệt Khuyết công tử chắc chắn sẽ có quyết định của chính hắn!
-Đối mặt với loại cao nhân như Lăng Tiêu huynh đệ, Liệt Khuyết sao dám giấu diếm, chuyện thỉnh cầu thì rất đơn giản. Liệt gia không thể hủy ở trong tay cô gái kia, mà nếu như sau này Liệt Dương tiếp quản Tinh Võ thế gia, ta tin rằng, cô ta chắc chắn không tiếc hết thảy trả giá để trả thù huynh đệ ngươi. Từ trong mắt của cô gái đó ta thấy chỉ có cừu hận! Đáng tiếc đại ca của ta vẫn không cảm giác được, chỉ sợ cả đời này hắn cũng không cảm giác được. Đến lúc đó, mặc dù huynh đệ ngươi không sợ, nhưng chung quy cũng là chuyện phiền toái, hơn nữa, ta có loại trực giác, Liệt gia... Ha hả, không phải đối thủ của ngươi!
Khi Liệt Khuyết nói lời này, do dự một hồi, bất quá hắn còn thẳng thắn thành khẩn nói ra:
-Từng có tin đồn, phàm người bị Thiên Mạch, một khi đột phá thiên mạch, thực lực tiến triển cực nhanh! Chỉ là qua nhiều năm như vậy, Liệt Khuyết chưa bao giờ nghe nói qua, người có khả năng đột phá Thiên Mạch, dẫu sao ngoại trừ người bị Thiên Mạch khó thể tiến thêm trên võ đạo, còn lại tất cả những phương diện khác, giống như tình huống của Lăng Tiêu huynh đệ, ta chỉ mới nghe lần đầu. Cho nên, mặc kệ trên người huynh có bí mật ra sao, nhưng trực giác của ta nói cho ta biết, đối nghịch cùng huynh không có chỗ tốt nào. Cho nên, ta liền mặt dày đến chỗ huynh, tin rằng nếu như hai bên chúng ta hợp tác, thì tốt hơn rất nhiều so với việc làm địch nhân.
Lăng Tiêu cười gật đầu:
-Nếu điều này là thật và Liệt Khuyết công tử thẳng thắn thành khẩn như thế, Lăng Tiêu tự nhiên sẽ dùng sự thành thật để đối xử. Chỉ không biết, Liệt Khuyết công tử muốn hợp tác như thế nào?
Liệt Khuyết cười tủm tỉm nói:
-Kỳ thật chuyện này rất đơn giản, tương lai nếu như Liệt gia có bất cứ hành động gì với Lăng Tiêu huynh đệ, Liệt Khuyết chắc chắn sẽ thông tri cho huynh trước, sau đó báo cho huynh biết người nào... Nhưng khi giết những người này... Xin huynh hạ thủ lưu tình, còn nữa, nếu như ta thấy người có thực lực vô cùng hùng mạnh, ta cũng sẽ nhắc nhở Lăng Tiêu huynh đệ chú ý phòng hộ.
Đầu tiên là Lăng Tiêu sửng sốt, sau đó lại nhìn vị công tử tuổi nhỏ nhưng có diện mạo anh tuấn, chậm rãi gật gật đầu, thầm nói: Người này trái lại là một nhân vật độc ác, nói đến việc giết chết tộc nhân của mình, vậy mà không nháy mắt chút nào.
Liệt Khuyết cười tủm tỉm, ôn hòa nói:
-Lăng Tiêu huynh đệ nhất định cảm thấy Liệt Khuyết tàn nhẫn. Kỳ thật, càng là gia tộc có quy mô khổng lồ thì thân tình chỉ là một loại mong ước xa vời. Đương nhiên, nếu như khi đối mặt kẻ thù ở bên ngoài, kiếm của chúng ta cùng có thể đối phó với bên ngoài, dù sao nó cũng liên quan đến chuyện sinh tử tồn vong của một gia tộc. Mà tình huống hiện tại chính là gần như không ai ý thức được cô gái Tạ gia kia sẽ mang đến dạng đả kích gì cho Tinh Võ thế gia, ngoại trừ ta. Hơn nữa, gia tộc càng lưu truyền lâu năm, quan hệ huyết thống cũng càng ít, huynh sẽ cảm giác được những thân nhân họ Lăng ở một tiểu quốc nào đó cách xa mười vạn dặm sao? Trên thực tế, ở thời đại viễn cổ, các ngươi rất có khả năng phân ra từ một tổ tiên, tình huống của đại thế gia là như thế, chẳng qua là bọn họ vẫn sống cùng một chỗ thôi.
Lăng Tiêu thấy Liệt Khuyết nói thẳng ra, liền cười nói:
-Liệt Khuyết công tử muốn Lăng Tiêu làm cho huynh một chút gì nào?
Tinh thần Liệt Khuyết run lên, không ngờ hắn chà xát tay như một con buôn thương nhân, sau đó cười ha hả nói:
-Lăng Tiêu huynh đệ thần bí vô cùng, bất cứ phương diện nào đều khiến tâm Liệt Khuyết biến động không ngừng. Tuy nhiên Liệt Khuyết cũng tự biết mình, ta chỉ cầu hai điểm.Thứ nhất, tương lai nếu chuyện đó thật sự bị ta đoán trúng, cô gái họ Tạ sẽ làm loạn Liệt gia ta, mong rằng Lăng Tiêu huynh đệ có thể nhớ rõ loại tình cảm thẳng thắn thành khẩn của Liệt Khuyết vào ngày hôm nay, mà ra tay viện thủ. Dù sao, huynh đệ có thể làm được một số chuyện, nhưng Liệt Khuyết thì không.
Lăng Tiêu gật gật đầu, như hiểu được ý tứ của Liệt Khuyết. Dù sao, ở bất kì chủng tộc nào cũng có thể nội đấu, nhưng đồng tộc tương tàn thì đó lại là vấn đề lớn, ít nhất cũng có thể chứng minh phẩm chất của người này có vấn đề.
Liệt Khuyết lại nói:
-Tương lai, nếu như Liệt Khuyết có thể quản lí Tinh Võ thế gia, mong rằng đan dược trên tay Lăng Tiêu huynh đệ có thể mở rộng thêm giao dịch với Liệt gia, đương nhiên, Liệt gia nhất định sẽ xuất ra vật phẩm trao đổi tương tự để hồi báo!
Nói xong, y mỉm cười, đôi mắt hơi hơi lóe lên nhìn Lăng Tiêu:
-Chỉ có hai điểm này thôi, Lăng huynh thấy thế nào?
Lăng Tiêu sảng khoái giơ tay, vỗ tay tán thưởng với Liệt Khuyết ba lượt, cười nói:
-Giao dịch thành công!
Trong lòng hai người đều vô cùng hài lòng về việc đạt được giao dịch. Lăng Tiêu cũng không cần quan tâm trong lòng Liệt Khuyết có mưu đồ khác? Đối với bản thân Lăng Tiêu mà nói, chuyện khiếm khuyết của hắn chỉ là thời gian thôi!
Đến khi thực lực đủ hùng mạnh... Khóe miệng Lăng Tiêu nổi lên một chút ý cười, đôi mắt hơi híp lại, nhìn pháo bông sáng đẹp không ngừng bắn lên ở trong tân thành, trong lòng thầm nghĩ: Kiếm Tôn sao?
Trong buổi tiệc pháo bông vào buổi tối của lễ Cuồng hoan, Lăng Tiêu cũng mời Công Tôn Kiếm ra tiếp khách.
Trong khoảnh khắc hai người Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết gặp nhau, trong mắt hai người đều bắn ra một đoàn tinh quang, có thể trông thấy vẻ khiếp sợ từ trong mắt đối phương.
Liệt Khuyết thầm nghĩ rằng: Thủ hạ của Lăng Tiêu quả nhiên tàng long ngọa hổ, không ngờ giống như thực lực gã cao thủ trẻ tuổi này, xem ra sự lựa chọn của mình quả nhiên là đúng. Hơn nữa, sau khi một đám cường giả của Chiết gia bị giết cách đây vài ngày thì nghe nói một đám cao thủ của Công Tôn thế gia đã từng tiến vào phủ đệ của Lăng Tiêu, chẳng lẽ người trẻ tuổi này chính là thế hệ thanh niên của Công Tôn gia tộc sao? Ngẫm lại, cũng chỉ có siêu cấp thế gia mới có thể bồi dưỡng ra cao thủ tuổi trẻ thôi!
Tuy nhiên trông thấy Lăng Tiêu, trong lòng Liệt Khuyết bỗng nhiên cảm giác một trận nhụt chí, thân là loại công tử kiêu ngạo vô cùng của siêu cấp thế gia: Con bà nó, Lăng Tiêu này là một gã quái thai mà!
Công Tôn Kiếm thầm nghĩ trong lòng: Cao thủ tuổi trẻ này đến từ phương nào? Làm sao trên người hắn lại có được khí chất không khác mình lắm, chẳng lẽ hắn cũng đến từ siêu cấp thế gia sao? Xem ra ông nội nói đúng, gã Lăng Tiêu này quả nhiên là sâu không lường được!
Trên tiệc rượu, một đám phụ nữ của Lăng phủ cũng không xuất hiện ở trước mặt mọi người, nếu bọn họ đã quyết định muốn đi Học viện Narnia để bổ túc các loại tri thức, như vậy bọn họ có lẽ lánh mặt một chút thì tốt hơn.
Hơn nữa, sau khi biết được tin tức những người phụ nữ trong Lăng phủ muốn đi tới Học viện Narnia để bổ túc tri thức, Công Tôn Kiếm đã chủ động bày tỏ, Công Tôn gia tộc đã có căn cơ ở công quốc Narnia, nếu đám phụ nữ trong Lăng phủ đi tới Học viện Narnia, Công Tôn gia tộc có thể quan tâm giúp đỡ một phần.
Đừng xem thường những lời này, nó tương đương với một lời hứa của siêu cấp thế gia, trước nó khiến Lăng Tiêu vốn còn có chút lo lắng, nay hắn đã hoàn toàn yên tâm hơn.
Đến lúc đó, về phía lựa chọn đệ tử của Thục Sơn kiếm phái có thể giao cho Thượng Quan Vũ Đồng và Đại Tế Ti Tô Tuyết xử lý. Công việc trong Lăng phủ có thể giao cho Tống Minh Nguyệt quản lý, sau khi Hoàng Phủ Nguyệt vượt qua nguy hiểm, tin rằng Ô Lan gia sẽ không có gan tìm nàng gây phiền toái, đến lúc đó, sáu gã cường giả có cảnh giới Kiếm Hoàng của thành Penzias, hơn nữa, với vài đại trận, cũng đủ để tự bảo vệ mình rồi.
Rốt cục mình có thể dùng toàn bộ tâm tư vào việc tu luyện rồi!
Không cần quá nhiều thời giờ, chỉ ba năm thôi! Ba năm thì có thể thay đổi rất nhiều chuyện! Đến lúc đó, đúng là lúc đám đệ tử đầu tiên của Thục Sơn đã vượt qua Trúc Cơ.
Nghĩ đến đây, đôi mắt vô cùng sâu thẳm của Lăng Tiêu nhìn về phía khoảng đêm trống rỗng, giống như hắn đang nhìn xuyên qua từng tầng thời không, quay trở về sư môn của mình.
Một câu “Phật gia yết ngữ”, từ trong lòng Lăng Tiêu chợt kêu vang: Vô ngã tương, vô nhân tương, vô chúng sanh tương, vô thọ giả tương, nhi pháp tương uyển nhiên, tức vi ly vu ái giả!
Trong phút chốc, đủ loại hình ảnh của Lăng Tiêu trong quá khứ ở Tu Chân Giới, từng thứ hiện lên ở trước mặt, từng cảnh từng cảnh, vô cùng xinh đẹp, vô cùng sinh động!
Trong biển trí nhớ của Lăng Tiêu, trong giây lát hiện ra một pho Pháp Tượng thật lớn!
Pháp Tượng to lớn vô cùng, dường như tràn ngập trong toàn bộ không gian của biển trí nhớ, thân Pháp Tượng bộc phát ra hào quang vô tận, trong đó, đại viên mãn quang minh vân, đại từ bi quang minh vân, đại trí tuệ quang minh vân, đại Bàn Nhược quang minh vân, đại tam muội quang minh vân, đại cát tường quang minh vân, đại phúc đức quang minh vân, đại công đức quang minh vân, đại quy y quang minh vân, đại tán thán quang minh vân, vô số tường vân, vờn quanh thân Pháp Tượng.
Lại xuất hiện đủ loại âm thanh vi diệu, cái gọi là đàn bala âm, là âm bala, sạn đề ba la mật âm, bì ly da ba la mật âm, thiện ba la mật âm, bàn nhược ba la mật âm, từ bi âm, hỉ xá âm, giải thoát âm, vô lậu âm, trí tuệ âm, đại trí tuệ âm, sư tử hống âm, đại sư tử hống âm, vân lôi âm, đại vân lôi âm... Đủ loại âm thanh vi diệu, đang tẩy rửa linh hồn Lăng Tiêu.
Thục Sơn phái lấy kiếm nhập đạo, vốn họ tu chính là đạo, mà vị tiền bối sáng tạo Đại Tự Tại Tâm Kinh, dù trước đây chưa từng ghi lại trong bản phái, nhưng hậu nhân của Thục Sơn đã từng suy đoán, người đó phải có xuất thân từ Phật gia, nếu không người đó không có khả năng sáng tạo ra tâm pháp tinh diệu như thế.
Đạo Phật dung hợp thành một nhà, là chuyện hết sức bình thường ở Tu Chân Giới, trăm sông đổ về biển lớn, việc làm mà đám người tu chân rất thích chính là thu nhận kinh nghĩa của các nhà.
Tuy nhiên lại nói tiếp, người tu chân một mình có thể kiêm kinh nghĩa mấy nhà cũng không gặp nhiều lắm!
Một khoảng không sáng tỏ trong lòng Lăng Tiêu, hai người Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết, hạng người thế hệ tinh anh trẻ tuổi ở bên cạnh hắn. Trong khoảnh khắc Lăng Tiêu đang nhập định, hai người lợi dụng cảm ứng vô cùng nhạy cảm, đồng thời trong mắt của họ đều bắn ra hào quang không thể tin nổi.
Không thể tưởng được, gã Lăng Tiêu lại có thể dũng mãnh như thế, bất cứ lúc nào, hay ở chỗ nào, đều có thể tiến vào trong cảnh giới tu luyện!
Hai người nhìn lẫn nhau, đồng thời cảm thấy kính nể với lòng dạ trong sáng vô tư của Lăng Tiêu. Nếu đổi lại là bọn họ, bên cạnh còn có người ngoài, thì tuyệt đối không dám tiến vào trong tu luyện như thế!
Lăng Tiêu lại không biết, chỉ trong một hành động vô ý của hắn, khiến cho sự kính trọng của hai vị công tử siêu cấp thế gia đối với hắn tăng lên mấy cấp!
Hơn nữa, còn có một việc mãi mãi Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết cũng không biết, trong quá trình hắn đột phá Đại Tự Tại Tâm Kinh thì năng lực phòng ngự của Lăng Tiêu là hùng mạnh nhất! Lúc này nếu có người dám công kích Lăng Tiêu, như với cảnh giới Liệt Khuyết và Công Tôn Kiếm, sẽ trực tiếp bị trăm ngàn vạn đạo phật quang bắn thành tro bụi!
Kinh nghĩa thâm ảo khó hiểu của Đại Tự Tại Tâm Kinh trong đầu Lăng Tiêu chẳng những thoáng hiện, khi xưa không thể hiểu rõ, nhưng hiện tại Lăng Tiêu đột nhiên ngộ đạo, trên mặt của hắn lộ ra vẻ tươi cười như hoa.
Tâm thần của hai người Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết lại cảm giác được một luồng lực lượng dịu dàng khổng lồ bao phủ hai người vào trong, đồng thời, trong nháy mắt bọn họ dường như đã thấu hiểu công pháp tu luyện của mình!
Trên mặt hai người kinh hãi, đồng thời khoanh chân ngồi, nhắm mắt ngưng thần, tiến vào cảnh giới tu luyện.
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi