"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 307: Thiên Hạ Khiếp Sợ (2)
ế đô, trong lăng phủ, vào một đêm khuya, sau khi Lăng phu nhân dặn dò một số chuyện với quản gia xong, mang theo Lăng Vận Nhi, ngồi ở trên thân Tiểu Sửu, đã đến đây đón các nàng, một đường bay về phía Nam.
Cũng ở đế đô, hai người Hoàng Phủ Nguyệt và Isa đều nhíu mày, nhìn phong thư do chính tay Lăng Tiêu viết. Hoàng Phủ Nguyệt có chút bất đắc dĩ cười cười nói:
- Isa, nếu không... Muội về trước đi? Chúng ta vừa mới tạo dựng buôn bán ở đây, hơn nữa lại rất phát đạt, ta cảm thấy không nên vứt bỏ nó như vậy! Hơn nữa những người đó chỉ nhằm vào Lăng Tiêu thôi, mà muội là người phụ nữ của Lăng Tiêu mà thế nhân đều biết. Nhưng ta không giống vậy, ta chỉ cùng cậu ấy hợp tác mà thôi, cho nên ta cảm thấy cũng không cần trở về khiến chuyện bé xé ra to!
Isa liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Nguyệt thật sâu, hai người cùng hợp tác ở một chỗ cũng đã hơn một năm, có thể nói hai người đã hiểu nhau tương đối. Isa rất hiểu rõ cá tính của Hoàng Phủ Nguyệt, nếu nói trong lòng nàng không có Lăng Tiêu một chút nào, điều đó tuyệt đối là gạt người. Nhưng Hoàng Phủ Nguyệt tựa như không thể chấp nhận nam nhân của mình có hiện tượng thê thiếp thành đàn. Cho nên, nàng thà rằng rời xa Lăng Tiêu, làm bằng hữu bình thường với hắn.
Tuy nhiên... Người nhà mình đều biết, nhưng người ngoài cũng biết sao? Isa nhẹ giọng nói:
- Không nói đến ai khác, mà nói Ô Lan Thác kia đi, tỷ tỷ cho rằng... Ô Lan Thác nghĩ như thế nào về quan hệ của tỷ cùng Lăng Tiêu ca ca chứ?
Vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt hơi hơi cứng đờ, thuận miệng nói ra:
- Đừng nói đến tên này, ta nghe thấy mà ghê tởm!
Hoá ra sau khi Ô Lan Thác biết được Hoàng Phủ Nguyệt đi vào đế đô, tâm trạng kia vốn đã chết hơn phân nửa nay lại linh hoạt trở lại. Bởi vì có đủ loại dấu vết đều cho rằng, Hoàng Phủ Nguyệt và Lăng Tiêu dường như đang âm thầm hiệp nghị nào đó. Mà nó cũng không giống như rất nhiều người đoán, hai người có quan hệ tình lữ. Một khi đã như vậy, trong hai người còn có hôn ước, tuy rằng hai năm nay gia tộc Hoàng Phủ càng làm càng lớn, nhưng gia tộc Ô Lan cũng không phải là không làm gì, một gia tộc lớn có thể truyền lưu hơn ngàn năm, cho dù không có cường giả quá mạnh mẽ, nhưng làm sao mà không có một chút nội tình? Hơn nữa, gia tộc Ô Lan thuộc một hệ của Lý Võ Trực. Lý Võ Trực lên đế vị, gia tộc Ô Lan hiển nhiên như nước lên thì thuyền lên, đồng thời, cũng đang âm thầm dựa vào một thế gia ẩn thế!
Đây là khoảnh khắc mang tính lịch sử của gia tộc Ô Lan! Bởi vì từ xưa đến nay, hơn ngàn năm rồi, gia tộc Ô Lan đều không thể trao đổi cùng thế gia ẩn thế. Tuy rằng bọn họ là quý tộc của thế tục giới, nhưng ở trong mắt của thế gia ẩn thế, căn bản họ không đáng nhắc tới. Người ta còn trực tiếp trao đổi cùng hoàng quyền, một quý tộc như ngươi, căn bản là không có gì để nói.
Không nghĩ tới thế tục giới lại xuất hiện một gã quái thai như Lăng Tiêu, quấy phá hoàn toàn trật tự vốn đã bình lặng nhiều năm. Những thế gia môn phái này gần như cũng không thường lui tới với thế tục giới, tâm tư cũng đều lung lay lên. Hơn nữa, thế gia mà gia tộc Ô Lan hợp tác... Chính là một con cá lớn!
Tử Xuyên... Chiết gia!
Vì sao Chiết gia đột nhiên tìm tới gia tộc Ô Lan để hợp tác, là bởi vì Chiết gia biết được ân oán của gia tộc Ô Lan và Lăng gia. Bọn họ cũng có gián điệp của mình ở thế tục giới. Hơn nữa, họ thuận theo lí luận là địch nhân của địch nhân là bằng hữu. Chiết gia đã chủ động tìm tới gia tộc Ô Lan, cũng để ký kết minh ước!
Đương nhiên, minh ước này giống như trò đùa. Bất cứ lúc nào Chiết gia cũng có thể phá bỏ, nhưng hiện nay ban đầu khi hai nhà hợp tác, Chiết gia tự nhiên sẽ cho gia tộc Ô Lan thật nhiều chỗ tốt. Tỷ như nói, họ phái tới bốn gã cường giả có thực lực Kiếm Tông đóng giữ ở gia tộc Ô Lan, tiếp nhận sự điều khiển của gia chủ Ô Lan Hùng của gia tộc Ô Lan, trợ giúp để phối hợp giải quyết tất cả các vấn đề!
Điều này khiến cho Ô Lan Hùng thiếu chút nữa cười đến rớt quai hàm, thầm nghĩ trong lòng, cơ hội trả thù cuối cùng xem như đã đến! Từ khi Lăng Tiêu ngang trời xuất thế, gia tộc Ô Lan quá xui xẻo, hiện tại cuối cùng cũng tới lúc phải vươn mình!
Cùng giống với ý tưởng của Ô Lan Hùng tự nhiên còn có đứa con Ô Lan Thác. Thiếu gia Ô Lan cảm giác sống lưng của mình cứng rắn, nay đã hoàn toàn có thể nói chuyện cùng Lăng Tiêu! Cho dù Lăng Tiêu ngươi lợi hại hơn nữa, gia tộc Ô Lan ta cũng không kém!
Cho nên, Ô Lan Thác sẽ không có việc gì chạy tới phòng đấu giá họ Lăng để quấy rầy Hoàng Phủ Nguyệt. Ô Lan Hùng còn dung túng cho hành vi này của đứa con, không ngờ lão lại có thể thỉnh cầu một gã cường giả có thực lực Kiếm Tông, mỗi ngày đi theo bảo hộ con mình. Gã Kiếm Tông của Chiết gia hiểu rõ ân oán giữa gia tộc mình với Lăng gia, cho nên, đối với người liên quan đến chuyện có thể ức hiếp Lăng gia, hắn căn bản sẽ không cự tuyệt.
Cứ như vậy, Ô Lan Thác lại kiêu ngạo tới cực điểm, Hoàng Phủ Nguyệt phiền muộn cực kỳ, đã quá lâu rồi chuyện như vậy không xuất hiện ở phòng đấu giá.
Sau khi nàng nhận được phong thư do tự tay Lăng Tiêu viết, Isa vẫn yêu cầu Hoàng Phủ Nguyệt cùng mình rời khỏi nơi này, nếu không Ô Lan gia không chừng sẽ làm ra bất cứ chuyện gì. Hiện nay Lăng gia và Chiết gia đã hoàn toàn trở mặt, Chiết gia kia thân là thế gia môn phái lớn, làm sao có khả năng không phản ứng một chút nào chứ?
Cho nên, một hồi đại chiến, hết sức căng thẳng!
Mà gã cường giả Kiếm Tông bên cạnh Ô Lan gia kia, lên giọng truyền bá với bọn họ thế lực sau lưng hắn đến từ Chiết gia, đủ loại dấu vết, đều lộ ra một chút: Hoàng Phủ Nguyệt tiếp tục ở lại đế đô, sẽ gặp nguy hiểm, nhất là hôn ước với gia tộc Ô Lan... Dưới tình huống này cũng không phá bỏ.
Tuy nhiên Hoàng Phủ Nguyệt kiên quyết không muốn tham gia vui vẻ cùng Isa. Nàng quả thật là có lý do riêng của mình, tuy rằng thực lực của nàng rất bình thường, nhưng nàng cũng hoàn toàn không phải không có năng lực tự bảo vệ mình. Bốn Ma Kiếm Sư bên người là a Đại, a Nhị, a Tam và a Tứ, đều đã thành danh nhiều năm, thực lực vững chắc, mặc dù nói khi đối kháng với cường giả Kiếm Tông họ khẳng định không địch lại, nhưng cũng không đến mức bị người đó tiêu diệt lập tức được chứ?
Lại nói, nàng ở tại đế đô này mà vẫn không đi. Ô Lan Thác thật sự dám làm ra một số sự tình nào đó sao? Sự phẫn nộ của gia tộc Hoàng Phủ cũng không thể bình ổn dễ dàng như vậy!
Dù cho cường giả lợi hại hơn nữa, trừ phi ngươi giết sạch toàn bộ người của gia tộc Hoàng Phủ. nếu không loại điên cuồng phản công của hào môn, bất cứ một người có lý trí nào đều không nguyện ý nhìn thấy.
Hoàng Phủ Nguyệt đang cân nhắc vấn đề, lại thích dùng cách nhìn đại cục, mà cũng không cho rằng một cường giả có thực lực hùng mạnh thì nhất định có thể xưng bá thiên hạ.
Đối với nàng mà nói, thiên hạ khuấy động toàn là vì lợi ích. Chỉ cần có ích lợi, trước mắt Chiết gia kia có thể là chỗ dựa sau lưng gia tộc Ô Lan, nhưng mai sau họ cũng có thể trở thành thế lực sau lưng của gia tộc Hoàng Phủ!
Điều này phải xem ngươi làm sao để tiến hành loại quan hệ này rồi.
Đương nhiên, đối với những chuyện này, Isa cũng không quá hiểu. Hơn nữa, quan điểm của nàng có nhiều chỗ xung khắc với Hoàng Phủ Nguyệt. Trông thấy nàng thật sự không muốn rời đi, Isa cũng chỉ có thể tiếc nuối đi theo đám gia tướng hộ tống của Lăng thị, cưỡi một chiếc xe ngựa bề ngoài thì bình thường nhưng bên trong được trang trí xa hoa, suốt đêm đi về phía nam. Vốn ý của Lăng Tiêu là muốn Tiểu Sửu tiếp đón các nàng, tuy nhiên Isa cảm thấy điều đó không quan trọng. Nàng rất yêu thích Tiểu Sửu nên nàng không muốn nó quá mệt mỏi.
Mạng lưới tình báo ở đế đô do Mạnh Ly thành lập cũng bắt đầu vận hành hữu hiệu rồi. Cho nên, sự rời khỏi của Isa, ngoại trừ Hoàng Phủ Nguyệt, cũng căn bản không có người nào biết chuyện này!
Bên phía Chiết gia kia vẫn không có động tĩnh gì, nhưng ai cũng hiểu được, điều này chẳng qua là sự yên lặng trước bão táp mà thôi. Chiết gia kia khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ, ít nhất... Bọn họ không có khả năng tùy ý cho một gã cường giả Kiếm Hoàng của gia tộc mình bị biến thành nhân côn treo trước thành của địch nhân!
Chuyện này dâng lên sóng gió ngập trời trong các thế gia môn phái!
Một trong những gã Kiếm Hoàng bậc cao không ngờ lại chết ở trong tay đám người Lăng Tiêu. Mặc kệ ai giết hắn, mọi người đều nên hiểu rõ một chút... Thực lực của Lăng Tiêu đã hết sức hùng mạnh! Hơn nữa, loại hùng mạnh này còn ẩn giấu ở trong vẻ thần bí! Không ai biết rốt cuộc trong tay Lăng Tiêu còn có con át chủ bài nào nữa không.
Nhưng nếu hắn dám đối đầu với gia tộc như Chiết gia, hiển nhiên không phải loại dễ chơi!
Trong gió nổi mây trôi, không biết có bao nhiêu người ẩn nấp ở một bên xem náo nhiệt!
Thành mới, trong thành Thục Sơn, bên trong viện của Lăng phủ, Lăng Tiêu ngồi ở bên trong đình nghỉ mát trong sân hoa viên của mình. Bên trong chòi nghỉ mát dài, có không ít người đang ngồi.
Tất cả một nhóm thân nhân của Lăng Tiêu được sắp xếp thỏa đáng, tuy rằng còn có một số người không thích ứng với sự nóng bức ở đây. Tuy nhiên ở trên trên lãnh địa của con mình, Lăng phu nhân và Lăng Thiên Khiếu vẫn có loại cảm giác tự hào.
Nhất là sau khi Lăng Thiên Khiếu trông thấy thực lực của một nhóm thành viên nòng cốt của Lăng Tiêu kia, không kìm nổi thở dài nói:
- Thấy thực lực này của con, lão tử ta dẫn binh đã nhiều năm như vậy, hoá ra đã làm công cốc!
Sau khi Lăng Thiên Khiếu cảm thán, liền chạy đi tìm lão Nguyên soái Thu Thần để chơi cờ. Với ông mà nói, cũng chỉ có như vậy mới có thể khiến trái tim của ông bình tĩnh một chút. Ra trận chém giết mới là loại chuyện võ tướng như ông thích nhất. Tuy nhiên, Lăng Thiên Khiếu rất hiểu rõ, loại tình huống như bây giờ, căn bản mình không thể làm gì được rồi.
Lăng Tiêu liều mạng cũng phải đưa bọn họ trở về, còn không phải là vì muốn bảo hộ bọn họ?
Ba mươi năm trước trông cha ngưỡng mộ con, nhưng ba mươi năm sau trông con ngưỡng mộ cha! Có được người con như thế, cũng không thể nào mong đợi hơn thế nữa!
Đại Tế Ti và Diệp tử đứng cùng một chỗ, thoạt nhìn giống như một đôi tỷ muội. Lúc này, họ đang ngồi cùng nhau, cùng nói chuyện phiếm với Lăng Tiêu, từ vẻ ngoài hoàn toàn không thể nhìn ra loại không khí khẩn trương này.
- Bởi vì hành động to gan lớn mật của chàng, chỉ sợ tất cả mọi người ở bên ngoài đang khẩn trương muốn chết. Nếu bọn họ biết được chàng nhàn nhã ăn nho ở trong này, chắc chắn họ sẽ rất phẫn nộ.
Diệp tử mỉm cười nhìn Lăng Tiêu nói.
Lăng Tiêu lại thản nhiên cười, hắn làm như vậy, tự nhiên là có đủ lý do. Với vô số kiếm kỹ trong tay, khi thực lực mới vừa tiến vào Kim Đan kỳ, Lăng Tiêu đã nghĩ tới việc khai tông lập phái!
Tuy nhiên, một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi, thực lực yếu ớt, căn cơ còn kém, chỉ một ngón tay của người ta cũng có thể bóp chết ngươi. Ngươi còn ở đây nói lớn là khai tông lập phái, mất mặt hay không thì không nói, nhưng tùy tiện một thế gia nhị, tam lưu đều có thể đập vỡ đạo môn của ngươi, điều đó cũng thật sự gọi là lợi bất cập hại.
Mà trước mắt Lăng Tiêu hoàn toàn có vốn để nói chuyện. Đầu tiên là thành mới Penzias, chính là một tòa đại trận Băng Lam Thủy Quang, sau khi khởi động, cho dù là thực lực Kiếm Tôn cũng đừng nghĩ có thể bước vào một bước!
Tiếp đó, chỗ nội thành này, nhìn thì bình thường, nhưng trên thực tế, chỗ nội thành này lại là một tòa đại trận! Trận này tên là Tứ Tượng đại trận, bao gồm nhiều mặt tấn công cùng phòng thủ, biến hóa vô cùng. Đừng nói là cao thủ có cảnh giới Kiếm Hoàng, cho dù là một gã Kiếm Tôn, nếu như họ lâm vào trong trận, cũng có thể nói là có vào mà không có về! Chỉ là trước mắt đây cũng không hoàn toàn là Tứ Tượng đại trận, lấy thực lực trước mắt của Lăng Tiêu,vẫn chưa thể khiến nó phát huy thực lực trăm phần trăm. Tuy nhiên ngay cả như thế, sau khi khởi động, cường giả có thực lực như Kiếm Tôn cũng bị ngăn ở bên ngoài vẫn còn là một chuyện dễ dàng! Nếu hắn xông vào, cho dù không thể giết chết hắn, nhưng ít ra làm thương nặng hắn thì không thành vấn đề!
Hơn nữa còn liên quan đến pháp bảo của chính Lăng Tiêu, toàn bộ đã trải qua việc luyện tế của chân hỏa trong cơ thể, chân nguyên bồi dưỡng, dùng được như ý muốn, mà cho dù là Kiếm Hoàng bậc sáu, nếu như đơn đả độc đấu, Lăng Tiêu cũng không e ngại!
Cho nên, mục đích của Lăng Tiêu chính là tiêu diệt Chiết gia kia! Đến bao nhiêu diệt bấy nhiêu! Trước giúp Đại Tế Ti báo thù, sau chính là dương uy của mình! Hơn nữa, hư hư thật thật, nếu lúc nào cũng khiêm tốn, chung quy sẽ bị người cho rằng yếu đuối, bắt nạt!
Lăng Tiêu nhìn Đại Tế Ti Tô Tuyết nói:
- Bá mẫu kể chuyện của Tô gia năm đó đi? Ngài nói có nội tặc, vậy nội tặc đó là người của phương nào?
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi