Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 305: Tiêu Diệt (3)
ã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia bỗng nhiên giơ đơn chưởng ấn vào ngực Lăng Tiêu hét lớn:
- Chết đi!
Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp trong cơ thể Lăng Tiêu lập tức bộc phát ra một vầng hào quang màu vàng cực kỳ mãnh liệt, hoàn toàn phản hồi lại lực lượng hùng hậu của gã Kiếm Hoàng!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia bất ngờ không kịp đề phòng, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, kinh hãi nhìn Lăng Tiêu, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tiểu tử này đánh không chết sao? Vì cái gì lực lượng của ta lớn như vậy đánh lên người, hắn chẳng những không có việc gì, lại còn có thể đem bắn ngược lực lượng này trở về? Chẳng lẽ tiểu tử này thực lực mạnh mẽ hơn ta! Chẳng gì... ta cũng là lão nhân hơn trăm tuổi!”
Trong lúc gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia đang nghi thần nghi quỷ thì Lăng Tiêu cũng đang chịu khổ sở. Bị một Kiếm Hoàng bậc bốn đem hết toàn lực đánh lên người, mặc dù có Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp phòng hộ, không bị thương nặng nhưng một chưởng này đã làm cho lục phủ ngũ tạng của Lăng Tiêu gần như bị lệch hết khỏi vị trí. Sắc mặt Lăng Tiêu tái nhợt, một búng máu ứa ra cổ họng, được hung hăng nuốt trở vào.
Mà lúc này, Lăng Tiêu cũng hoàn toàn thông hiểu đạo lí cảnh giới Tinh Thần Kiếm Quyết tầng thứ nhất! Với giá phải trả là một vết thương nhẹ, dùng một gã Kiếm Hoàng bậc cao luyện tập, tu luyện thuần thục kiếm kỹ, Lăng Tiêu cảm thấy vui sướng: đây là một cuộc mua bán có lời nhất của hắn!
Sau khi nuốt búng máu kia trở lại, Lăng Tiêu cười ha hả nói:
-Thế nào? Chiết gia lão thất phu, xem ra thực lực của ngươi, cũng bình thường thôi a! Ha ha ha ha, ngươi đừng có gấp, lát nữa, ta sẽ cho ngươi gặp gỡ huynh đệ kia của ngươi thôi! A... Không đúng, linh hồn huynh đệ kia của ngươi đã tiêu tan còn đâu, không ngờ hắn muốn thông qua tự bạo đến hủy bảo vật của ta! Lão già kia, ngươi không gặp được hắn nữa rồi!
Lăng Tiêu nói xong, hướng về phía mặt đất phía xa vẫy tay một cái, Hàm Hàn bảo đỉnh và chín trăm chín mươi chín thanh hàn thiết bảo kiếm trồi lên trên mặt đất, bay tới hướng Lăng Tiêu.
Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia quát to:
-Đứa nhỏ đê tiện vô sỉ, đừng cuồng động vội, xem ông nội giết ngươi đây!
Nói xong, y cầm ngang thanh cự kiếm trong tay, sau đó cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, đề cao lực lượng toàn thân đến trình độ cực hạn, một đạo hào quang màu lam từ trong thân thể gã Kiếm Hoàng phát ra, từ xa nhìn lại, không ngờ giống như muốn cùng trời xanh hợp thành một thể! Toàn thân y chậm rãi hoà tan vào trong đó, rồi từ từ biến mất trước mắt Lăng Tiêu!
Ngay sau đó, gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia hoàn toàn biến mất ở trong không trung, ngay cả hơi thở cũng hoàn toàn thu liễm!
Lăng Tiêu cất tiếng cười to, sau đó quát khẽ:
- Nhìn chiêu Vạn Kiếm Triều Tông chân chính đây!
Nói xong, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay Lăng Tiêu nháy mắt hướng về bốn phương tám hướng đâm ra trên vạn nhát kiếm! Hơn nữa, mỗi một kiếm đều mang theo kiếm khí! Kiếm khí kia cùng không ngờ giống Yêu Huyết Hồng Liên kiếm như đúc! Bốn phía như có ngàn vạn đóa hoa sen bắn tới!
Cất Hàm Hàn bảo đỉnh và chín trăm chín mươi chín thanh hàn thiết bảo kiếm vào nhẫn, Lăng Tiêu cao giọng quát:
- Lão già kia! Ta giết ngươi, không cần thủ đoạn khác! Để tôn trọng ngươi, ta sẽ đường đường chính chính dùng kiếm kỹ giết chết ngươi!
-Đừng nằm mơ!
Thanh âm già nua phẫn nộ từ bốn phương tám hướng truyền đến. Kiếm kỹ và công pháp của Chiết gia cũng không thể khinh thường, không ngờ cũng hùng mạnh như vậy!
Tuy nhiên trong mắt Lăng Tiêu, đó xem ra cũng là chút tài mọn mà thôi. Sử dụng kiếm khí để tiềm ẩn hơi thở của mình, gã Kiếm Hoàng bậc bốn này có thể duy trì được mấy phút đây, do đó chỉ có thể đánh lén mà thôi!
Đối mặt với Vạn Kiếm Triều Tông của chính mình thì....
Trong không trung, bỗng nhiên vang lên một thanh âm hổn hển:
-Ngươi, kiếm khí này của ngươi rất cổ quái, không ngờ có thể đã thương được ta.
Thanh âm kia vừa tắt, gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia lập tức hiện thân, đôi mắt hắn bắn ra quang mang vô cùng oán hận:
- Tiểu tử, một khi đã như vậy, lão phu liều mạng với ngươi!
“Trảm Long Nhất kiếm”
Một đạo kiếm khí từ thanh cự kiếm của gã Kiếm Hoàng phát ra, kiếm khí sắc bén vô cùng, trong nháy mắt ập tới sát Lăng Tiêu.
Tinh Thần Kiếm Quyết sở dĩ hùng mạnh, là bởi vì sau khi tu luyện thành thục, Lăng Tiêu không cần hao phí nhiều chân nguyên, cũng có thể thi triển các chiêu thức của nó.
Vạn Kiếm Triều Tông chính là Tinh Thần Kiếm Quyết tầng thứ nhất, chiêu đầu tiên của Lăng Tiêu. Ngay sau đó, Phù Quang Lược Ảnh, Phồn Tinh Điểm Điểm, Tinh Thần Chi Lực... dồn dập được thi triển ra, triệt tiêu toàn bộ kiếm khí do gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia phát ra!
Ba cây số... Hai cây số... Năm trăm mét... Một trăm mét!
Khoảng cách giữa Lăng Tiêu và gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia càng ngày càng gần, hắn có cảm giác tử thần đang đến gần, hai mắt hắn hiện ra thần sắc sợ hãi. Làm một gã cường giả Kiếm Hoàng, hắn đương nhiên có thể cảm giác được, thân thể Lăng Tiêu càng ngày càng gần, liền xuất hiện một loại " thế " kỳ quái, khoảng cách càng gần, loại “thế” này lại càng hùng mạnh!
Năm mươi thước...Mười thước... gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia Hoàng không ngờ bị “thế” hùng mạnh cổ quái của Lăng Tiêu đè lên thân thể không động đậy được!
Cảm giác trái tim của mình đang nhảy ra thậm chí bằng đường miệng, gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia bỗng nhiên sợ hãi hét lên một tiếng, tập trung lực lượng toàn thân ở đan điền định tự bạo.
- Lão chết, ngươi cũng đừng hòng sống!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia cực kỳ thê lương gầm rú truyền vang khắp toàn bộ rừng rậm trên đảo nhỏ, thậm chí rất xa nơi đầm lầy Penzias cũng nghe thấy!
Trong đầm lầy, vô số ma thú trong lúc nhất thời đều nhô đầu ra, hướng về phía bầu trời trên rừng rậm, ngay sau đó, cả một đám đều lùi nhanh lại!
Tuy rằng khoảng cách rất xa, thậm chí xa đến nỗi khí tức không cảm giác được, nhưng cổ khí thế kia cũng làm cho chúng cực kỳ sợ hãi, ma thú là loại trời sinh luôn luôn mẫn cảm với cảm giác sợ hãi!
Lăng Tiêu khẽ nhếch môi, thản nhiên cười lạnh nhìn gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia, sau đó... tập trung khí lực, hung hăng đá một cước vào phía trên bụng hắn!
Một cước này lập tức phá tan toàn bộ lực lượng đang tụ tập ở đan điền của hắn! Hắn không kìm nổi phun ra một ngụm máu tươi. Trong nháy mắt này, tinh thần của hắn bị một cước của Lăng Tiêu đánh tan sạch sẽ!
Nửa điểm cũng không còn!
Thân mình hắn giống như thuyền nhỏ bị sóng dữ quẳng đi, ở trên không bay ra xa hơn cây số, sau đó bắt đầu rơi xuống mặt đất, Lăng Tiêu nhanh như lưu tinh đuổi theo, cầm lấy cổ áo hắn, đặt hắn đứng xuống đất.
-Lăng Tiêu! Muốn giết cứ giết, đừng mơ tưởng có thể làm nhục ta!
Đan điền của gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia bị một cước của Lăng Tiêu phá nát, toàn thân thực lực không còn, giờ phút này nếu không có niềm tin mạnh mẽ chống đỡ, hắn đã sớm chết ngất đi rồi.
-Làm nhục ngươi?
Lăng Tiêu lạnh lùng cười:
- Ngươi yên tâm, ta không có nhàm chán như vậy!
Ngay khi gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia âm thầm thở dài nhẹ nhõm, Lăng Tiêu lại nói:
- Ta tính toán đem ngươi tặng cho một người mà ngươi muốn nhìn thấy nhất!
-Người ta muốn nhìn thấy nhất?
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia cố gìm nổi đau đớn kịch liệt do thân thể truyền đến,cắn răng nói:
- Ta không muốn gặp ai cả!
-Không! Ngươi phải gặp!
Lăng Tiêu vẻ mặt thản nhiên, thân mình chậm rãi bước đi, hời hợt nói:
- Năm đó, các ngươi không diệt cả nhà người ta, lại hủy cả đan điền của người ta sao? Hôm nay, ta cho ngươi một chút cảm giác, đan điền bị hủy là cái tư vị gì. Ta còn có thể cố gắng cầu tình cho ngươi, xin Đại Tế Ti đừng giết ngươi. Ha hả, cho ngươi cảm thụ được, một thân tu vi toàn bộ không còn, lay lắt sống sót hai mươi năm là cái tư vị gì.
Lúc này, xa xa truyền đến tiếng Diệp tử lạnh như băng:
- Không, hắn không sống được lâu như vậy! Hắn đã già lắm rồi, còn nữa, bên trong đầm lầy này, ma thú phỏng chừng đều rất đói khát!
-Tiểu tiện nhân! Có bản lĩnh thì giết ta đi! Năm đó, Chiết gia ta sai lầm, không nên lưu lại tính mạng mẹ con các ngươi! Nếu là trảm thảo trừ căn, làm sao có phiền toái hôm nay! Đến đây, báo thù, giết ta đi!
Bốp
Diệp tử tốc độ cực nhanh đi tới, vung tay, hung hăng tát vào mặt gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia, thanh âm lạnh như băng:
- Ngươi nằm mơ đi! Năm đó, Chiết gia các ngươi như thế nào diệt cả nhà ta, ta cũng muốn như thế diệt Chiết gia cả nhà các ngươi!
-Ha ha ha ha ha ha ha!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia biết rõ, rơi vào trong tay bọn họ, rốt cuộc đừng nghĩ chết già, hiện tại phương thức tốt nhất, chính là chọc giận bọn họ, sau đó làm cho bọn họ không kìm nổi ra tay giết chính mình.
-Diệt cả nhà Chiết gia ta, các ngươi mau đi đi! Ha ha, các ngươi không đi sẽ làm ta mất hứng đấy, một lũ không biết sống chết, thực nghĩ đến, cho dù vô địch khắp thiên hạ cũng không thể đánh bại ông nội ta! Tiểu bối vô tri! Không doạ các ngươi! thực lực như ta ở trong Chiết gia cũng chỉ thuộc tầm trung. Ở đó Chiết gia ta còn có cường giả Kiếm Tôn, đến lúc đó, nhất định sẽ có người báo thù cho ta!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia nhìn sang Đại Tế Ti, cười lạnh nói:
- Ngươi chính là nữ nhân năm đó bị hủy đan điền? Không thể tưởng được ngươi còn sống, ha ha, ta cũng không hối hận năm đó không giết ngươi chút nào! Cho ngươi sống không bằng chết, cho ngươi sống trong thù hận! Ngươi không biết, lúc trước trượng phu của ngươi thực lực không mạnh, nhưng khí phách cực kỳ cứng rắn, nhất định không chịu nói ra bí mật của gia tộc các ngươi. Ta cho ngươi một chút công đạo, hắn bị chúng ta chặt bỏ hắn tứ chi cất vào một cái cái bình, làm thành một chiếc gậy (nhân côn)! Nếu không tin, ngươi tìm đến hầm ngầm của nhà ngươi nhìn xem, chắc hắn còn sống đó! ha ha ha ha ha ha!
-A
Diệp tử điên cuồng hét lên một tiếng, rút ra lục sắc bảo kiếm đâm vào gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia, mặc kệ hắn nói là thật hay là giả, người kia... chính là sinh phụ của mình a!
Trong lòng Diệp tử cực kỳ đau đớn, thống khổ.
Lăng Tiêu ôm Diệp tử vào lòng, Diệp tử không tránh né, bất ngờ nổi điên cầm tay Lăng Tiêu đưa vào miệng cắn.
Đại Tế Ti cũng cực kỳ đau đớn, nhưng cũng may tâm cảnh của nàng thập phần hùng mạnh, chịu đựng được nỗi bi thống, trong lòng nghĩ: “Ngươi càng như thế này, ta càng sẽ không cho ngươi dễ dàng chết đi! Ta nhất định phải trả lại đầy đủ nỗi thống khổ của ta, từ đầu chí cuối, cho Chiết gia ngươi!”
Khi bị Diệp tử hung hăng cắn vào tay, Lăng Tiêu không dám sử dụng lực lượng hộ thể, sợ làm bị thương Diệp tử. Nhìn thấy máu chảy ra, Lăng Tiêu không hề nhăn mặt mà ôn hòa nói:
- Diệp tử, chẳng lẽ muội không cảm thấy... phương thức này rất thích hợp cho hắn sao?
-Lăng Tiêu!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia kêu lên một tiếng thê lương thảm não rồi ngất đi.
Đêm hôm đó, mấy tên Thú nhân tộc cùng nhau khiêng một cái bình khá lớn, Cuồng Báo cũng ở trong nhóm đó, hai mắt bọn chúng sáng quắc, mùi máu huyết nồng nặc, làm cho chúng không ngừng liếm mép.
Mùi máu tươi, quả thực rất dày đặc!
Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia đang nằm chết ngất trong bình. Hắn không chết bởi vì Thú nhân tộc tuy rằng lạc hậu, nhưng có rất nhiều thảo dược cầm máu. chúng nó chuẩn bị đem hắn đến chỗ có thể phơi nắng, cho hắn ngày mai được hưởng thụ sự ấm áp của ánh nắng ban ngày.
Kiểu hành hình này do hổ đầu nhân hổ nhân tộc đề xuất, Lăng Tiêu mấy người đều không có ý kiến, Đại Tế Ti nói, mặc kệ tra tấn tên Kiếm Hoàng Chiết gia như thế nào, cũng không tiêu hết nỗi hận trong lòng nàng.
Khi Lăng Tiêu đưa ra viên đan dược trơn bóng trong suốt, tràn ngập năng lượng hùng mạnh, hai tay Đại Tế Ti, không kìm nổi run rẩy.
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi