Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 229: Truyền Thuyết Về Thánh Vực
ăng Tố thản nhiên cười, nói:
-Nếu không tiện thì cũng chẳng cần đâu. Cứ coi như hết thảy chỉ là truyền thuyết hư vô mà thôi.
- Tố tỷ tỷ hiểu lầm ta rồi!
Thần sắc Tống Minh Nguyệt hơi ngưng lại, hơi xấu hổ nói:
- Không phải Minh Nguyệt cố ra vẻ huyền bí, thật sự là,... Ai chà, chỉ thật sự là việc này vốn là cơ mật của thế gia ẩn thế quy mô lớn. Quên đi, nơi này đều là người một nhà.
Nói xong, nàng thoáng đảo mắt nhìn lướt qua Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Tất cả mọi người biết, mấy vạn năm trước, ở thời đại thượng cổ không chỉ có người luyện võ mà còn cổ cả những ma pháp sư hùng mạnh. Hơn nữa, truyền thuyết còn nói ràng ở thời đó, Thần vẫn thường xuyên có thể giáng xuống đại lục Thương Lan và kết nối với những người có thực lực đỉnh cao.
Người đó nhận được ý chỉ của thần, sẽ làm một số việc cho thần! Đương nhiên, người đó cũng sẽ nhận được ban thưởng rất hậu! Sau lại, vì tranh đoạt cơ hội tiếp cận thần, nhưng người có thực lực đỉnh cao thường xuyên xảy ra chiến đấu.
Ban đầu, bọn họ thường không muốn ảnh hưởng tới nhưng người thường nên đều tìm tới những nơi hoang tàn vắng vẻ để chiến đấu.
Nhưng sau đó, những cao thủ đỉnh cao đó càng lúc càng nổi giận lẫn nhau, chẳng còn kiêng kị bất cứ chỗ nào. Dần dần, cuộc chiến giữa các cao thủ đổ lan đến giữa những người thường, vì thế tất cả các quốc gia trên đại lục đều tham chiến. Chiến hỏa tràn ngập toàn bộ các ngõ ngách của đại lục Thương Lan, ngay cả nhân loại cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Ngay sau đó, thần của các chủng tộc cũng chiến đấu mãnh liệt với nhau. Lực phá hoại của thần là khó có thể tưởng tượng nổi! Không gian sụp xuống, thế giới hỗn loạn. Cho đến cuối cùng, tạo thành một cục diện không thể vãn hồi, toàn bộ đại lục Thương Lan... sụp đổ.
Những cao thủ đinh cao của nhân loại đều ý thức được, nếu cứ tiếp tục đánh nhau như vậy, sợ rằng đến cuối cùng, toàn bộ nhân loại, thậm chí tất cả sinh vật trên đại lục Thương Lan đều sẽ bị tiêu diệt sạch!
Bởi vì thần chiến đã khiển cho đại lục Thương Lan tiếp cận bờ vực sụp đổ, hơn nữa hàng trăm năm chiến hỏa của nhân loại đã khiến cho gần như toàn bộ các đại ma pháp sư và võ giả đỉnh cấp đều chết.
Cho nên, nhân loại quyết định ngừng chiến, quyết định phân chia lại địa bàn giữa các chủng tộc! Kể cả thú tộc của Tần Cách, tất cả chủng tộc đều đồng ý với đề nghị này. Nhưng Thần đã nổi giận thì căn bản là không thể thỏa hiệp, vì vậy họ tiếp tục xúi giục các chủng tộc khai chiến với nhau... Họ đều muốn duy trì tín ngưỡng của minh duy nhất trên đại lục. Vì thế, chiến tranh lại bắt đầu lần nữa. Cuộc chiến này dài mấy trăm năm khiến sau đó, toàn bộ văn minh nhân loại gần như hao tổn không còn gì, bởi vì ở thời cổ đại, Thần là tín ngưỡng cao nhất của người!
Ở thời đại đó, không có bất cứ ai dám nói không đối với Thần!
Một đoạn truyền thuyết thượng cổ được thuật lại theo giọng kể êm tai của Tống Minh Nguyệt. Nàng nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Lăng Tố và vẻ suy nghĩ của Lăng Tiêu, nói tiếp:
-Cho đến khi chiến tranh kéo dài hơn một ngàn năm, các chủng tộc gần như không còn cường giả nào nữa, nhưng thù hận giữa các chủng tộc cũng đã sâu đậm đến mức không thể nào hóa giải nổi! Nhưng với số lượng và thực lực của mình, nhân loại rốt cục cũng đã yên ổn làm bá chủ tại đại lục Thương Lan. Tất cả các chủng tộc khác, bao gồm cả Long tộc, Tinh Linh Tộc, còn có Thú tộc... Từ từ, tất cả đều lui về giữ một phương, không tiến vào lãnh địa của nhân loại nữa,
Mà đồng thời, trong nhân loại xuất hiện một nhân vật chói lọi. Ông ta tự xưng tên là Thánh Vực, lợi dụng vài năm ngắn ngủn đã tu luyện võ đạo tới đinh cao, sau đó dùng thời gian ba mươi năm, thống nhất toàn bộ đại lục Thương Lan, cũng chính là đông đại lục của chúng ta hiện giờ, thống nhất tiền tệ, hệ thống đo lường, v.v... Cho đến tận hôm nay, đại lục tuy rằng đã phân chia thành rất nhiều quốc gia nhưng tiền vẫn thống nhất chính là vi kỷ niệm Thánh Vực Đại Đế!
Thánh Vực Đại Đế ghét nhất một thứ... chính là Thần!
Khi nói tới đây, giọng của Tông Minh Nguyệt trở nên nhỏ xuống, còn hơi run rẩy, nói:
-Hiện tại...mọi người có biết vỉ sao ta lại cẩn thận như vậy không?
Lăng Tố vẻ mặt khó tin nhún vai, khẽ thở dài
-Nghe như thể truyện thần thoại. Tuy nhiên, ta đã nghiên cứu rất nhiều sách vở, văn học cổ, đều không hề nhìn thấy gì liên quan tới "Thánh Vực". Hai chữ này...
-Đúng vậy! Bởi vì đại lục ban đầu là một vùng nguyên vẹn, bị chia thành hai mảnh đại lục lớn, ở giữa là ngàn dặm đại dương mênh mông! Tuy ràng ngẫu nhiên vẫn có thuyền vượt qua nhưng liên hệ giữa hai đại lục cực kỳ ít. Chi biết rằng, người ở bên kia đại lục không giống với chúng ta bên này, cả diện mạo, nước da đều không giống! Ha ha, sau khi thống nhất đại lục, Thánh Vực Đại Đe phẫn nộ vì đại lục bị phá thành nhiều mảng, liền hạ lệnh cho toàn bộ người trong nước, lúc đó cũng là toàn bộ đông đại lục, phá hủy toàn bộ các Thần miếu, không cho bất cứ ai tín ngưỡng Thần! Ông ta nói, nếu không có tín ngưỡng của nhân loại, Thần sẽ bị mai một rất nhanh! Lúc đó, lời nói này quả thực quá mức đại nghịch bất đạo! Nhưng uy vọng của Thánh Vực Đại Đế đã đạt tới đinh cao, dù rằng mọi người rất sợ hãi khi nghe ông ta nói, nhưng đều không thể không nghe. Sau mấy trăm năm, trên khấp đại lục, không còn thấy bất cứ một Thần miếu nào nữa.
Nghe nói, một tòa duy nhất không bị tổn hại lại là tòa Thần Miếu được dựng nên ở thời điểm Thần chiến tại Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn!
-Vậy Thánh Vực đó là xảy ra chuyện gì?
Lăng Tố nắm rất vững những nguyên tắc khảo cổ học, chưa thể dễ dàng chấp nhận truyền thuyết mà Tống Minh Nguyệt vừa kể. Nhưng Lăng Tiêu thì khác, hắn đến từ một thế giới khác, biết rõ con người sau khi chết đi vẫn còn có linh hồn! Người thường có thể trải qua địa phủ để chuyển thế đầu thai, căn cứ theo số kiếp của mỗi người để xác định kiếp sau là người hay là súc vật. Mà người tu chân nếu chết bởi binh khí thường, vẫn có thể giữ được trí nhớ, chuyển thế trùng tu!
Nếu là như thế, như vậy trên đại lục Thương Lan chắc chắn cũng tồn tại địa phủ. Nhưng thế giới này dư thừa linh khí như vậy lại không có ai đắc đạo phi thăng, khiến Lăng Tiêu vô cùng khó hiểu.
Nghe Tống Minh Nguyệt nói xong, trong lòng Lăng Tiêu dường như ngộ ra một số điều gì đó. Thoạt nhìn, vị Thánh Vực Đại Đế kia có lẽ là một cường giả tuyệt thể, hàng nghìn đường lớn, đều có thể thành tiên! Đạo là ở trong tâm mỗi người, mỗi người đều có đạo của mình. Cho nên, thế giới này có lẽ chỉ có một mình Lăng Tiêu là người tu chân, nhưng chưa chắc đã chỉ một minh hắn đắc đạo!
Bởi vì cho dù trên thế tục giới, có những người làm được những việc thiện lớn, nhân phẩm tốt đẹp, được mọi người sùng bái, tôn làm thánh nhân. Cho dù người đó không có tu vi gì, vẫn có thể nương theo tín ngưỡng của vô số người mà đắc đạo phi thăng!
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi