Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 522 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:11:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 82: Hai Vị Khách Không Mời Mà Đến
HƯƠNG 82 HAI VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI MÀ ĐẾN
Tại phòng khách của Thiên Phong các,lão Ngũ đang ngồi xem sổ sách với một số quản lí thì bỗng có một tên hạ nhân bước vào,bộ dạng thập phần gấp gáp,quên mất cả lễ nghi mà thở hồng hộc,nói không nên lời:
- Quản gia,quản gia,có.....có....
- Có cái gì? - Lão Ngũ không kiên nhẫn nhìn chằm chằm vào tên nô tài không có quy củ kia
- Có hai người quần áo sang trọng,tướng mạo bất phàm ở ngoài cửa,đòi gặp chủ thượng,họ tự xưng là Hiên Viên Tuyết và Hiên Viên Nhược Hi,bằng hữu của chủ thượng
- Sao? - Lão Ngũ ngạc nhiên,suy nghĩ trong chốc lát rồi vội vàng ra lệnh - Mau ời họ vào đây
- Dạ!
Tên nô tài nhanh chóng lui ra,chẳng mấy chốc dẫn theo hai người một nam một nữ tiến vào,lão Ngũ nhìn qua sau khi chắc chắn họ là Hiên Viên Tuyết và Hiên Viên Nhược Hi mới bước đến hành lễ:
- Thái tử,tứ công chúa
Hiên Viên Tuyết vẫn như ngày nào,bạch y nhẹ nhàng tung bay trong gió,bộ dạng cười cười đầy vẻ phong trần,ung dung tiến đến chiếc ghế chủ trì mà ngồi xuống,sau đó mới lên tiếng:
- Lão Ngũ,lâu rồi không gặp
Hiên Viên Nhược Hi cũng bước đến một chiếc ghế mà ngồi xuống,bộ tử y nam tử mặc trên người cô không làm mất đi vẻ xinh đẹp mà càng tăng thêm phần mềm mại,quyến rũ.Cô khẽ nở nụ cười,gật đầu với lão Ngũ.
- Thái tử và công chúa đến tìm chủ thượng? - Được miễn lễ,lão Ngũ mới đứng dậy
- Đúng vậy,ta đến tìm Lãnh Diệt Thiên và......- Hiên Viên Tuyết lấp lửng,sau đó uống một ngụm trà rồi nói tiếp - Nhược Linh cô nương
- Thái tử,chủ thượng có việc đã ra ngoài,còn cô nương thì........cô ấy cùng đi với chủ thượng
- Thật sao? - Hiên Viên Tuyết không nhanh không chậm hỏi lại - Lão Ngũ,ngươi biết là chuyện gì cũng không giấu được ta mà,ta có thể đi điều tra ngay lập tức
- Thái tử,việc này.......
Thấy bộ dạng ngập ngừng của lão Ngũ,Hiên Viên Tuyết vẫn bình tĩnh thưởng thức trà trên tay,lặng lẽ chờ nghe những gì lão Ngũ nói tiếp:
- Cô nương trúng độc,chủ thượng đã vào hoàng cung lấy thuốc giải từ hôm qua
"Rắc!"
Tiếng nứt của chiếc chén vang lên,Hiên Viên Tuyết bộ dạng lo lắng,bước nhanh đến trước mặt lão Ngũ,hỏi:
- Nhược Linh trúng độc? Là loại độc gì?
Thấy khuôn mặt đầy vẻ lo lắng của Hiên Viên Tuyết,lão Ngũ kinh ngạc một lúc,rồi như chợt hiểu ra điều gì đó,lão mới trả lời:
- Cô nương trúng đoạn hồn độc
- Đoạn hồn độc? - Như một phản xạ tự nhiên,Hiên Viên Tuyết nhìn liếc qua phía Nhược Hi đang ngồi,cảm nhận được ánh mắt không mấy thân thiện từ hoàng huynh,Nhược Hi mới hoảng sợ,cúi mặt nhìn xuống đất không dám ngẩng đầu,đôi tay nhỏ nhắn toát đầy mồ hôi,run run không ngừng.
- Đúng vậy,chắc thái tử biết đoạn hồn độc,chủ thượng đã vào hoàng cung của Thanh Long quốc để tìm kiếm hoàn hồn độc cho cô nương - Lão Ngũ lo lắng,kể rõ sự tình cho Hiên Viên Tuyết nghe,không để ý đến thái độ của Hiên Viên Tuyết đã biến đổi rất lớn,ánh mắt y chứa đầy tức giận bắn thẳng đến Nhược Hi.Thu hồi ánh mắt của mình,Hiên Viên Tuyết nhàn nhạt nói với lão Ngũ:
- Chuẩn bị phòng,ta và Nhược Hi sẽ ở lại đây,tạm thời ngươi hãy chăm sóc cho Nhược Linh,ta cũng sẽ đi tìm thuốc giải
- Không được - Hai tiếng nói đồng thời vang lên,lão Ngũ là vì lo lắng cho an nguy của Hiên Viên Tuyết,còn Nhược Hi? Chưa chắc,có lẽ một phần cũng vì lo cho hoàng huynh,phần còn lại thì....... không ai biết được
- Thái tử,không nên vội vàng,chủ thượng đã đi thì người yên tâm - Lão Ngũ trấn an
-..............
-..............
- Việc này bàn sau đi,ta mệt mỏi - Hiên Viên Tuyết biết lúc này có nói cũng chẳng được gì,bèn lảng sang chuyện khác
- Ta đi chuẩn bị phòng - Lão Ngũ lui ra ngoài,phân phó hạ nhân lau dọn phòng đặc biệt dành cho khách,bỏ lại Hiên Viên Tuyết và Hiên Viên Nhược Hi,hai người đối mặt với nhau trong phòng khách to lớn.
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương