In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Nga Mi
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 514 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 625 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 342: Đường Này Không Thông
hung quanh Vạn Niên Hợp Hoan Thụ quanh quẩn nhàn nhạt khói màu xanh nhạt, nồng nặc sức sống cho dù cách khoảng cách xa như vậy vẫn có thể cảm giác được rõ ràng.
Vẻ mặt Cơ U Cốc phức tạp nhìn gốc cây cổ thụ khổng lồ kia, hít một hơi thật sâu nói với Thạch Ánh Lục bên cạnh: “Ánh Lục! Đến trên đảo vô luận nhìn thấy cái gì, nghe thấy cái gì, hoặc là phát sinh chuyện gì, đều tin tưởng ta được không nào?”
Thạch Ánh Lục có chút không rõ ràng mà nhìn hắn, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được!”
“Đi thôi.” Cơ U Cốc hướng những người khác nói một tiếng, chỉ huy Ngân Sa lẻn vào dưới đáy biển, hướng huyệt động dưới đáy nước trong trí nhớ mà đi.
Ngân Sa, thủ hạ Sa Hoài Đan chính là lúc trước từng ở chỗ này phát hiện qua tung tích Mật Tuyền Tịnh Hỏa, nhưng bởi vì trên đảo tụ tập không ít tu sĩ cung Thái Hư, Ngân Sa thường ngày rất ít hoạt động ở vùng này, thủy vực phụ cận cũng chưa quen thuộc, còn không bằng để cho Cơ U Cốc thoạt nhìn rất rất quen thuộc hai đầu dẫn đường.
Bọn họ càng đến gần đảo Âm Dương thì trạng thái Sa Hoài Đan càng không đúng, uy áp của Vạn Niên Hợp Hoan Thụ không có quá nhiều ảnh hưởng đối với đám người Đề Thiện Thượng, Doãn Tử Chương, nhưng đối với bản thân là yêu tu cấp bảy, Sa Hoài Đan thấy rất rõ ràng, mắt thấy tiến lên xa hơn một chút, hắn đoán chừng sẽ không chịu được lộ ra nguyên hình thật rồi, không thể làm gì khác hơn là không cam lòng thối lui một khoảng cách chuẩn bị tiếp ứng bọn họ.
Cơ U Cốc dặn dò mấy câu, mang theo Chu Chu bọn họ tiếp tục tiềm hành.(bí mật đi)
Bộ phận chìm dưới nước của đảo Âm Dương tự nhiên có đông đảo thạch động, gần giống như chỗ ở của yêu hồ núi Điểm Phượng, nước biển trong suốt giống như không có gì, Cơ U Cốc một đường phân biệt, rất nhanh dẫn bọn họ tới một thạch động tối như mực trước đó.
Cơ U Cốc đi qua trước, vén lên một đống hải tảo sinh trưởng quấn quanh miệng thạch động, chỉ thấy phía dưới lộ ra một khối trắng hình tròn, đá trắng dựa vào thạch bích trong khe cắm một trâm Tử Ngọc được chạm trổ tinh tế.
“Là nơi này.” Cơ U Cốc đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đá trắng hình tròn, vẻ mặt phức tạp nhìn cây Tử Ngọc trâm trong chốc lát, đem hải tảo một lần nữa khôi phục nguyên trạng. Nhường ấy con Ngân Sa đi cùng với bọn họ trở về, mình trước lẻn vào bên trong động.
Trên thân mọi người đeo nhật quang thạch, con đường cũng không khó đi. Trong nước một đường bí mật đi xuống không lâu phát hiện con đường phía trước lại bị rất nhiều đá lớn che kín hết.
Cơ U Cốc sửng sốt, tiến lên đi cẩn thận xem xét một lần, bất đắc dĩ truyền âm ọi người nói: “Xem ra chúng ta vẫn là nên để Ngân Sa dẫn đường. Con đường nơi này đã bị bịt kín.”
Cửa động có dấu hiệu rõ ràng, bọn người Đề Thiện Thượng cũng biết Cơ U Cốc không thể nào đi nhầm đường. Chắc là sau khi hắn rời đi đảo Âm Dương, có người đã động tay động chân với cái thông đạo này, hay là đối phương cũng đã phát hiện Mật Tuyền Tịnh Hỏa trong đó?
Trong đáy nước mọi người trao đổi không tiện, Chu Chu và Doãn Tử Chương kinh nghi bất định (ngạc nhiên nghi ngờ), chỉ đành phải từ đường cũ lui ra ngoài.
Bên kia, Sa Hoài Đan canh giữ ở vùng phụ cận đảo Âm Dương lại thu tin tức Ngân Sa báo tin, xưng là mấy vị Đạo Quân Nguyên Anh của tam đại tông môn đang tìm kiếm tung tích đám người Doãn Tử Chương khắp nơi.
Bởi vì có người thấy bọn người Doãn Tử Chương rời đi cùng hắn. Cho nên đệ đệ Sa Hoài Nhân trọng thương mới khỏe lại thành cái đích ọi người chỉ trích, phải đưa tin cho Ngân Sa muốn hắn mau sớm trả lời vị trí hiện tại.
Sa Hoài Đan nhức đầu, có chút do dự, mấy người Doãn Tử Chương một mình đi ra ngoài không có báo lại cho người tam đại tông môn, chỉ nói là không muốn để chuyện mạo hiểm như vậy đi phiền toái bọn họ, tránh cho bọn họ ở thế khó xử, nhưng cũng chưa nói bị phát hiện, nên tiếp tục giấu diếm hay là nói thẳng cho biết.
Hắn nhìn mấy lão gia này đối xử khá tốt với bọn người Doãn Tử Chương, đối phó Diễm Thí Thiên, Tô Đạm Hồng chuyện này quá mức hung hiểm, nói cho bọn hắn biết một tiếng, có thể hỗ trợ nhiều thêm mấy tu sĩ Nguyên Anh trợ trận là thuận lợi nhất. Bọn họ có băn khoăn không muốn xuất thủ đó là chuyện của bọn họ.
Lòng Sa Hoài Đan đã quyết, cho nên liền phái thủ hạ Ngân Sa trở về đem hết chi tiết sự việc cho biết, chỉ là không có nói thân phận thực lực của Chu Chu.
Chu Chu và bọn người Doãn Tử Chương, Cơ U Cốc trước khi ra cửa đã chuẩn bị kỹ càng, người trước tuyên bố muốn tĩnh tâm luyện đan. Người sau nói là muốn bế quan tĩnh tu, mấy ngày không ra khỏi cửa vốn là cũng sẽ không có người cảm thấy không ổn.
Nhưng lại để cho Trúc Thủy Nhu nửa đêm không ngủ, phát hiện bóng dáng bọn họ, đợi một đêm không thấy bọn họ trở về, ngày kế ban đêm rốt cục không nhịn được đi cầu kiến Lâm Chấn Kim, nói ra hết sự tình chứng kiến đêm qua một năm một mười.
Lâm Chấn Kim càng nghĩ càng cảm thấy có cái gì không đúng, bọn người Doãn Tử Chương muốn ra biển lịch lãm nói thẳng là tốt rồi, cần gì che che lấp lấp như vậy? Hơn nữa mang theo Chu Chu, một tiểu cô nương không có tu vi đi cùng đến tột cùng là vì duyên cớ gì?
May là Sa Hoài Nhân bởi vì bị thương nặng đi lại không tốt còn dưỡng thương trong bảo hạm, Lâm Chấn Kim đi chất vấn, hắn cũng mờ mịt không biết, không thể làm gì khác hơn là triệu lại Ngân Sa đi điều tra mọi nơi.
Lâm Chấn Kim ngồi không yên, hồi tưởng chuyện phát sinh mấy ngày nay, Sa Hoài Đan biến mất không nói tới chuyện trưởng lão Đan tộc, cho nên hắn cũng chỉ biết Diễm Thí Thiên và Tô Đạm Hồng tính toán đối phó đảo Âm Dương, nghĩ tới nghĩ lui nhi tử giấu diếm hắn khả năng nhiều nhất là đi đến đảo Âm Dương.
Lập tức ông liền đi trước một bước, hướng vùng đảo Âm Dương chạy tới, Đạo Quân Giáp Hỏa sợ đồ đệ, đồ tôn gặp chuyện không may, cũng đi theo đuổi tới, kết quả nửa đường gặp bão táp, phải tìm một hoang đảo tạm lánh, chờ mưa gió đi qua, đã là sáng sớm hôm sau.
Bọn họ không giống bọn người Doãn Tử Chương có Sa Hoài Đan dẫn đường, nhiều lần trắc trở, buổi trưa ngày kế mới tới vùng đảo Âm Dương, bị Ngân Sa canh chừng ở phụ cận phát hiện, dẫn tới trước mặt Sa Hoài Đan.
Cùng một thời gian, đám Ngân Sa được Sa Hoài Đan cho phép, hồi báo tổng thể sự tình đã trải qua cho Sa Hoài Nhân.
Đạo quân Tận Thiên, Tế Tường ở lại giữ bảo hạm hai mặt nhìn nhau, cười khổ im lặng.
Mấy đệ tử phái Thánh trí này lá gan không biết lớn như thế nào, Diễm Thí Thiên, Tô Đạm Hồng hai đại ma đầu lợi hại như vậy, coi như là Đại trưởng lão tam đại tông môn, cùng bọn họ chống lại đều chưa chắc có thể thủ thắng, mấy tiểu tử nha đầu này chỉ mới là tu vi Kết Đan Kỳ lại dám đi khiêu khích, thật không biết nên khích lệ đi khen dũng khí của mấy người bọn họ hay là nên mắng bọn hắn không biết sống chết.
Ngân Sa được Sa Hoài Đan ra lệnh, cũng không có nói tới chuyện Chu Chu đột nhiên xuất thủ, Tận Thiên và Tế Tường nghe nói mấy người hậu sinh bọn hắn thế nhưng giết hai thủ hạ tu sĩ Nguyên Anh của Diễm Thí Thiên, đều khiếp sợ không thôi.
Mặc dù Đan quốc không ít tu sĩ Nguyên Anh đều dựa vào uy lực đan dược mới đạt tới, bàn về thực lực chân chính không bằng Vũ quốc bọn họ, những tu sĩ Nguyên Anh khổ tu mà thành, nhưng cũng không phải là nhân vật dễ đối phó gì.
Không nghĩ tới dĩ nhiên cũng giết chết mấy thủ hạ tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy.. mấy hậu sinh phái Thánh trí này quả thực chính là sát tinh trời sinh a!
Nếu như Diễm Thí Thiên và Tô Đạm Hồng thật như Cơ U Cốc đoán, mạo hiểm tiến vào đảo Âm Dương, kia nói không chừng bọn họ có thể một lần giải quyết hai ma đầu này! Đạo Quân Tận Thiện và Đạo Quân Tế Tường không nhịn được sinh ra mấy phần mong chờ, nhưng nghĩ lại liền cảm thấy ý nghĩ của mình hão huyền quá.
Diễm Thí Thiên cũng không phải không có chút chuẩn bị nào mà tự thân mạo hiểm, lần trước hắn đột nhiên tập kích tháp Vũ Thần, mặc dù bị tu sĩ thần bí đột nhiên xuất hiện phá hư kế hoạch, nhưng Đại trưởng lão tam đại tông môn đồng thời xuất thủ, vẫn không thể nào lưu lại hắn.
Mặc dù bọn người Doãn Tử Chương lợi hại, nhưng không đến mức còn thắng được từng người bọn họ, mấy lão quái vật của từng tông môn đi?
Nga Mỵ Nga Mỵ - Nga Mi