With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Nga Mi
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 514 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 625 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 272: Ai Lên Trước?
huyện của phái Thánh Trí đợi chúng ta về gặp các lão tổ bàn chuyện, cũng không cần vội vã, hiện tại cứ như vậy. Còn chuyện của Phồn Kiếm tông lửa sém lông mày rồi, ngày mai mấy trận kia sẽ đánh thế nào?” Tế Tường đạo chủ thở dài nói.
“Buổi tối gọi mấy tiểu tử kia tới nói chuyện xem sao.” Tẫn Thiện quân chủ đề nghị nói.
Chúc Bạc đạo quân nhíu mày: “Các ngươi xem, chúng ta có nên gọi mấy người phái Thánh Trí đến thương lượng?”
Nhân Thiện đạo quân hắc hắc hai tiếng nói: “Phái Thánh Trí và Phồn Kiếm tông quan hệ như vậy, đương nhiên chúng ta muốn lôi kéo bọn họ về phía mình, thêm một đội ngũ thì sẽ thêm một phần lực lượng chứ sao.”
Ở nơi này mấy vị Đạo quân trong trạng thái suy nghĩ, năm người phái Thánh Trí quả thật xuất chúng, nhưng dù sao còn quá trẻ, tu vi lại dựa vào đan dược mà mạnh, căn cơ chưa ổn định (bọn họ kiên trì cho là như thế), cả đội cũng chưa có một tu sĩ Kết Đan trung kỳ chân chính., vừa không giống đội ngũ của liên minh Tây Phương ngũ quốc có pháp bảo lợi hại, thật ra cũng chỉ là một đội ngũ có thực lực yếu hơn.
Bọn họ cùng nhau thương nghị đối phó Phồn Kiếm tông, cũng chỉ là có chút ít tiến triển có còn hơn không mà thôi.
Đại hội đấu pháp đảo Biệt Vân vẫn tiếp tục đánh đến lúc trăng treo giữa trời trọng tài mới tuyên cáo kết thúc. Chờ mấy người Đề Thiện Thượng và Doãn Tử Chương thấy vẫn chưa thỏa mãn, mặc dù những người tham gia tỷ khí tu vi chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng bọn hắn từng làm phép đối phó với địch thủ có đủ loại thủ đoạn, nhờ đó bọn họ chiếm được không ít linh cảm.
Cơ U Cốc được gợi ý, lại thêm mấy bộ thủ đoạn đối phó địch, đang định cùng bọn họ trở về từ từ thương lượng chuẩn bị tốt một phen, thì thấy Liễu Tam vội vàng chạy tới ngăn cản bọn họ nói: “Mấy vị, mấy vị Đạo quân muốn mời các vị đi qua.”
Nhanh như vậy đã tới rồi?! Bọn họ ra cửa trước. Chưởng môn Phù Ngọc cũng đã đoán biết mấy thiên tài nhà mình tất nhiên sẽ khiến Tam đại tông môn coi trọng, sớm đã nói qua phương pháp đối ứng. Lập tức bọn họ cũng không từ chối, liền theo Liễu Tam đi đến.
Đại sảnh chính của tổng bộ phía sau Đấu Pháp đường, vô số ánh sáng phát ra từ đá Nhật Quang thắp sáng cả phòng như ban ngày, đây cũng chỉ là một phần nhỏ gia tài của Tế Lập tông đã ra tay hào phóng như thế, có thể thấy rõ thực lực thật sự của Tam đại tông môn.
Doãn Tử Chương bọn họ là tới trễ nhất. Khi đến nơi thì đã thấy Tam đại tông môn cùng với đội ngũ của Liên minh Tây phương ngũ quốc đang ngồi trong sảnh.
Đầu tiên, năm người của Liên minh Tây phương ngũ quốc mỉm cười gật đầu chào hỏi bọn họ, thái độ thật là thân thiết, còn lại người của Tấn Bảo tông và Tế Lập tông mặc dù thái độ tương đối lãnh đạm một chút, nhưng tổng thể mà nói vẫn là hết sức lễ phép, chỉ có năm người Chiêu Thái tông kia đối với bọn họ làm như không thấy, thậm chí mơ hồ còn mang theo địch ý.
Đám người của Đề Thiện Thượng bởi vì liên quan tới Doãn Tử Chương, hơn nữa hai đạo quân Nguyên Anh sáng nay trước mặt mọi người bêu xấu Chu Chu nhà hắn, nên đối với Chiêu Thái tông cũng không có quá nhiều ấn tượng tốt, lập tức thần sắc so với bọn người kia còn lạnh hơn, trực tiếp trừng mắt nhìn lại bọn chúng.
Thân phận vãn bối thi lễ với mấy vị Đạo quân đang ngồi ở phía trên, mấy người bọn họ ngồi vào một bên, chờ mấy vị đại nhân lên tiếng.
Hai vị Đạo quân của Tấn Bảo tông đối với mấy người vãn bối phái Thánh Trí rất thân thiết, bọn họ là người hợp tác với phái Thánh Trí sớm nhất. Biết rõ hai thầy trò Trịnh Quyền rất bản lãnh, rất yêu thích, nên yêu ai yêu cả đường đi, vì vậy đối với những đệ tử khác của phái Thánh Trí cũng phá lệ hòa ái.
Nhân Thiện đạo quân vuốt râu mép cười hỏi: “Các ngươi là vừa mới trở lại đảo Biệt Vân? Hôm nay trong lúc xem chiến có thu hoạch gì không?”
“Được ích lợi không nhỏ.” Đối với loại ngoại giao kiểu này, tất cả mọi người có thói quen để cho Cơ U Cốc ra mặt.
Bộ Tử Lương của Chiêu Thái tông không nhịn được, hừ nhẹ một tiếng nói: “Những loại tu sĩ Trúc Cơ kỳ kém cỏi kia, có cái gì mà coi được? Không có kiến thức!”
“Tử Lương, không được vô lễ!” Cố Vãn đạo quân vội vàng quát bảo ngưng lại.
Cơ U Cốc khẽ mỉm cười cũng không tức giận, cùng loại người ngu ngốc tức giận làm gì? Hắn không hiểu ích lợi trong đó mới là tốt nhất. Tốt nhất cả đời hắn cũng đừng hiểu, vậy hắn ta cũng sẽ không có thành tựu lớn gì.
Mặc dù Đề Thiện Thượng không thể chấp nhận loại đần độn này, nhưng ý nghĩ cũng tương tự Cơ U Cốc, cho nên chẳng những không tức giận, ngược lại giống như trông thấy kẻ ngu dốt mà không thèm dây dưa.
Chúc Bạc đạo quân trợn mắt nhìn Bộ Tử Lương một cái nói: “Tự cao tự đại, ngươi thì có bao nhiêu kiến thức?”
Bị trưởng bối nhà mình trách mắng, Bộ Tử Lương không dám phản bác. Bụng đầy ủy khuất nhưng chỉ có thể ngậm miệng không nói.
Tế Tường đạo quân ho khan hai tiếng nói: “Thỉnh! Là muốn sắp xếp cuộc tỷ thí ngày mai, bàn về tu vi thực lực Phồn Kiếm tông trong đội ngũ có một vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ, thực lực của toàn bộ đội ngũ mà nói không yếu hơn bất kỳ đội nào, thậm chí cao hơn. Không biết các ngươi thấy thế nào?”
Bảo Pháp Hổ, Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc liếc mắt nhìn nhau, hóa ra là thương lượng ngày mai đối phó Phồn Kiếm tông như thế nào! Mặc dù bọn họ rất không thuận mắt Phồn Kiếm tông, nhưng trong đáy lòng có chút không thoải mái với cách làm của Tam đại tông môn. Có điều trên thế gian làm gì có chuyện công bằng một cách đơn thuần?
Chủ ý của bọn họ, chúng ta không cần dính líu —— mấy người rất nhanh trao đổi ánh mắt thống nhất ý kiến.
So với bọn họ trầm mặc không nói, còn lại tuyển thủ của Tam đại tông môn hăng hái nhiệt tình chủ động, Lâm Tử Mặc đứng ở xa âm thầm nhìn Doãn Tử Chương một cái, đứng lên nói: “Vãn bối nguyện làm tiên phong!”
Dẫn đầu Tế Lập tông tên là Tiếu Thủ, hắn có quan hệ tốt với Lâm Tử Mặc, nghe vậy cười nói: “Hãy để cho tiểu đệ tiên phong sao? Thương Bộ Tề kia rất lợi hại, tiểu đệ sẽ không thể thành công, Lâm sư huynh của ta sẽ ra sân áp chế, sẽ làm cho hắn thất bại thảm hại, tan tác tả tơi.”
Dẫn đầu Tấn Bảo tông Hướng Triện Thiên nói: “Tiếu sư huynh nói có lý, Lâm sư huynh sẽ nhường cơ hội náo động này lại cho chúng ta! Ha ha.”
Liên minh Tây Phương ngũ quốc cười mà không nói, Cơ U Cốc bọn họ lại càng không lên tiếng.
Sáu vị Đạo quân có chút nhức đầu, người thuộc Liên minh Tây Phương ngũ quốc thì thôi, bởi vì Tam đại tông môn cũng không tham gia xếp hạng Đại hội đấu pháp, Bọn họ vốn chính là ứng cử viên cho chức vô định, dựa theo ý nghĩ của bọn hắn, tốt nhất là nên để người của phái Thánh Trí đi thử thực lực sâu cạn của Phồn Kiếm tông, sau đó lại để cho Tam đại tông môn hoàn toàn xoá sạch đi sự kiêu ngạo của Phồn Kiếm tông. Cuối cùng do Liên minh Tây Phương ngũ quốc ra mặt hưởng lợi.
Kết quả hiện tại những lão thần bên ngoài phái Thánh Trí không nói tiếng nào, ngược lại người trong nhà liên tục xuất đầu.
Những tiểu tử thối trẻ tuổi của phái Thánh Trí này, làm sao có thể bảo trì trạng thái bình thản! Bộ Tử Lương ở trước mặt mọi người khiêu khích, bọn họ vẫn không sao cả. Như bây giờ không khí sôi sục, bọn họ vẫn bất động như núi không hề lay chuyển.
Sớm biết không gọi bọn họ, ngày mai lúc rút thăm trực tiếp đá bọn họ lên tràng đấu, như bây giờ, ngược lại không dễ làm. Nếu như ngày mai cứng rắn trước hết để cho bọn họ ra sân, nếu bọn họ thảm bại hơn phân nửa sẽ sinh ra oán niệm với Tam đại tông môn.
Dù sao từ lúc bắt đầu cũng không trông cậy vào bọn họ có thể đánh bại người của Phồn Kiếm tông, hiện tại bọn họ chỉ là một con cờ nhỏ có cũng được mà không có cũng không sao!
Sáu vị Đạo quân nhìn nhau một cái, cuối cùng quyết định do Tấn Bảo tông đánh trận đầu, sau đó là Tế Lập tông, Chiêu Thái tông thứ ba, về phần thứ tự phái Thánh Trí và Liên minh Tây Phương ngũ quốc ra sân, đến lúc đó rút thăm quyết định.
Sau khi nói xong, sáu vị Đạo quân phân phó mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt điều chỉnh trạng thái, liền nên rời đi trước. Đề Thiện Thượng cũng đứng dậy chuẩn bị trở về mở “Chiến thuật đại hội” của bọn họ, Bộ Tử Lương thấy mấy vị đạo quân đã đi rồi, nhìn chằm chằm Doãn Tử Chương cười lạnh nói:”Tiểu quỷ nhát gan! Kẻ bất lực!”
Đề Thiện Thượng tỏ thái độ khinh người, mắng chửi: “Không có đầu óc! Hừ! Lão Tử sẽ không vũ nhục heo.”
Bộ Tử Lương chuẩn bị trả đũa, Lâm Tử Mặc đứng lên, lạnh lùng quét mọi người trong phái Thánh Trí một cái, nói: “Sư đệ, không cần nhiều lời, ngày mai lấy thực lực xác định.”
Nga Mỵ Nga Mỵ - Nga Mi