Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Nga Mi
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 514 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 625 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 166: Cuồng Đồ
ấy người Cung Hàng nghe thấy lời này của Cơ U Cốc, sắc mặt có chút tốt lên, nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ. “Thuật luyện đan của Chu Chu cô nương quả thựa xuất thần nhập hóa, chẳng biết có thể báo ra tục danh của tôn sư hay không?”Cung Hàng hỏi.
Cơ U Cốc suy nghĩ một chút, bọn họ vì muốn lấy được trận đồ của Băng Hỏa Thần Vương đã làm lộ thực lực của Chu Chu, nếu tiếp tục che che lấp lấp khiến người hoài nghi thì thật không tốt. Hơn nữa để cho người Tích Quốc biết sau lưng bọn họ có chỗ dựa, cũng có thể sẽ có chút cố kỵ với bọn họ.
Lúc đầu không muốn tiết lộ sư môn là sợ gây phiền toán cho sư môn, bây giờ không thể tiếp tục che giấu.May mà lần này Chu Chu đến dự thi cũng là chuyện quang minh chính đại, dựa vào thực lực đạt phần thưởng, nên cũng không cần giấu diếm.
Chu Chu thấy Cơ U Cốc gật đầu với nàng liền nói: “Sư phụ ta họ Trịnh, tên Quyền.”
Cung Hàng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: ‘Mấy vị là đệ tử phái Thánh Trí? Lão phu vốn luôn ngưỡng mộ Trịnh tiền bối, thì ra cô nương là đệ tử đắc ý của lão nhân gia, khó trách khó trách.”
Chu Chu thấy lão đầu tử râu tóc bạc phơ trước mặt gọi sư phụ tài trí bất phàm anh tuần phong độ của mình là ‘Tiền bối’ rồi ‘lão nhân gia’ thì cảm thấy thật khó thích ứng.
Phái Thánh Trí ở đại lục Tấn Tiềm chỉ là môn phái hạng ba, nhưng ở phía Tây Nam cũng là môn phái lớn không người nào không biết. Khoảng cách từ Tây Phương ngũ quốc đến địa bàn Thánh Trí phái không tính là quá xa, cũng đã nghe một chút về danh tiếng của phái Thánh Trí, nhất là mấy năm trước phái Thánh Trí mời được Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh Trịnh Quyền làm trưởng lão khách tọa thật sự đã khiến cho không ít người, bao gồm cả Tích quốc bọn họ hâm mộ đến chảy cả nước miếng.
Thành Hiểu Thương vốn còn quấn quýt khó chịu, nghe thấy tên Trịnh Quyền cũng nhất thời không dám có ý kiến. Đối với đa số Luyện Đan Sư nhị phẩm, tam phẩm thì Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh chính là thần tượng thậm chí là một tồn tại giống như Thần, ông thua bởi đệ tử nhập thất của cao nhân như thế cũng coi như không mất thể diện.
Cơ U Cốc cười nói: “Trước lúc tiểu sư muội ra ngoài du ngoạn, từng bị nhắc nhở không thể nói tục danh của sư tôn ra với bên ngoài, có thể xin các vị tiền bối cùng các vị đồng đạo đừng truyền chuyện này ra?”
Đây mới là phong phạm của cao nhân a. Rõ ràng là vĩ đại như vậy nhưng luôn xử sự điệu thấp.
Cung Hàng cầm đầu mọi người gật đầu đáp ứng, thái độ đối xử với mấy người Chu Chu không biết thân thiết hơn gấp bao nhiêu lần.
Ngọc bài và Văn thư chứng minh thân phận Luyện Đan Sư nhị phẩm rất nhanh được đưa tới, Cung Hàng mời mọi người ngồi chờ, ông tự mình đi sao một bản trận đồ Chấn hỏa của Băng Hỏa Thần Vương, trân trọng đưa tới tay Chu Chu.
Chu Chu đưa ngọc giản chép trận đồ cho Cơ U Cốc cất xong, mọi người đều thở ra một hơi. Mặc dù lần này khảo hạch Luyện Đan Sư nhị phẩm tốn mất thời gian cả một ngày, nhưng thu hoạch quả thực khiến mọi người vừa lòng.
Xong xuôi bọn họ cùng ngồi xe của Thân Cẩu trở về phủ của ông, trên đường Cơ U Cốc hỏi: “Thân tiên sinh, ta thấy mọi người hình như hết sức kiêng kỵ Đan quốc, không biết có duyên cớ gì trong đó không?”
Trước khi bọn họ rời khỏi Phần Thành đã nghe Chưởng môn Phù Ngọc và trưởng lão Tằng Phát Cố nói qua về tình thế trước mắt ở đại lục Tấn Tiềm, chẳng lẽ tay của Đan quốc đã vươn tới tận Tây phương ngũ quốc? Nơi này thứ thiếu nhất quả thật là Luyện Đan Sư, Đan Quốc coi nó làm đối tượng để công phá hoàn toàn có thể hiểu được.
Thân Cẩu thở dài nói: “Từ vài thập niên trước, Đan quốc đã thúc đẩy tiếp xúc với thượng tầng nhân sĩ của Tây Phương ngũ quốc chúng ta. Ban đầu chỉ là lấy đan dược đổi pháp bảo, loại quan hệ cùng có lợi này chúng ta cũng rất vui vẻ thực hiện. Nhưng sau đó thái độ của bọn họ càng ngày càng cường thế, yêu cầu đòi hỏi cũng càng lúc càng lớn, thậm chí muốn khống chế Ngũ Quốc chúng ta trong lòng bàn tay. Hoàng thất ngũ quốc hoặc Tông môn sau lưng Hoàng thất chẳng ai muốn chuyện như thế phát sinh, cho nên đối với Luyện Đan Sư đến từ Đan quốc vô cùng đề phòng. Hơn nữa đã đạt thành nhận thức chung, tuyệt đối không để cho Luyện Đan Sư đến từ Đan quốc tham dự đại hội Luyện đan của Ngũ quốc chúng ta.
Những lời ông ta vừa nói đã xác thực suy đoán của Cơ U Cốc.
Thạch Ánh Lục không hiểu hỏi: “Để bọn họ tham gia đại hội Luyện đan thì có vấn đề gì sao?”
“Đâu chỉ là có vấn đề, mà còn là vấn đề lớn. Người vô địch cuối cùng của đại hội luyện đan, trong mười năm sẽ được Ngũ Quốc cung phụng, trở thành trưởng lão của cả năm quốc gia, có quyền lực ngang hàng với các trưởng lão khác. Cung phụng thì không có vấn đề, trọng điểm là chức trưởng lão, có thể khiến người của Đan Quốc có lý do, có cơ hội công khai tham dự sự vụ của Ngũ Quốc, đối với cả năm nước đều là uy hiếp to lớn. Hơn nữa khiến Luyện Đan Sư ngũ quốc không ngóc đầu lên được trước người Đan quốc.”Vẻ mặt Thân Cẩu vô cùng trầm trọng.
Sư phụ của ông là người cao nhất trong giới Luyện Đan Sư Tích quốc, nên chuyện ông ta biết đến nhiều hơn so với người khác. Điều lo lắng nhất của người cầm quyền Ngũ quốc chính là, người Đan Quốc lợi dụng thời gian nhận chức trưởng lão, như tằm ăn rỗi phá hoại làm rối loạn hiệp hội Luyện Đan Sư của bọn họ. Đan quốc có nhiều thủ đoạn đặc thù khống chế Luyện Đan Sư, một khi để bọn họ đắc thủ, sau này Tu sĩ Tây phương ngũ quốc sẽ ỷ lại hoàn toàn vào Đan Quốc, thậm chí phải nghe lệnh Đan quốc mà làm việc. Cho nên những năm gần đây, những người nắm quyền ở Ngũ quốc một khi phát hiện Luyện Đan Sư đến từ Đan quốc có ý định tham dự đại hội Luyện đan của bọn họ thì sẽ âm thầm diệt trừ trước khi đại hội bắt đầu.
Thủ đoạn như vậy vô cùng không quanh minh lỗi lạc, nhưng những tông môn đứng sau lưng hoàng thất Ngũ quốc cũng không thể quan tâm nhiều như vậy.
Chu Chu thi đấu cả một ngày, ở trên xe nhịn không được dựa vào vai Doãn Tử Chương ngủ mê man. Đề Thiên Thượng vẫn muốn đẩy ‘Tang vật’ khỏi tay, sau khi trở lại phủ đệ của Thân Cẩu không lâu, thấy sắc trời vẫn sáng thì cứng rắn lôi Doãn Tử Chương và Thạch Ánh Lục đi tới nơi buôn bán.
Cơ U Cốc bận nghiên cứu trận đồ Chấn Hỏa mới lấy được, ở lại trong viện không ra ngoài, thuận tiện chiếu cố Chu Chu đang ngủ mê man trong phòng. Ban đêm mấy người tập hợp tại một chỗ, phân chia linh thạch bọn Đề Thiên Thượng đã đổi ra được. Sau khi bàn bạc đơn giản mấy câu, Cơ U Cốc liền dẫn Chu Chu theo Thân Cẩu đi gặp sư phụ của ông ta – Trịnh Kiến Huy.
Động phủ của Trịnh Kiến Huy ở ngoài thành tại chân núi Nam Sơn, Chu Chu và Cơ U Cốc cùng ngồi trên pháp bảo phi hành của Thân Cẩu, lúc gần đến nơi bỗng nhiên thấy có một đạo lửa đỏ độn quang xẹt qua trên đỉnh đầu, có Tu sĩ hết sức vô lễ đã khống chế pháp bảo phi hành lướt qua đỉnh đầu bọn họ để bay về phía trước.
Nhìn bóng lưng có thể thấy trên pháp bảo có ba nam nữ trẻ tuổi.
Thân Cẩu nhìn đạo độn quan kia, trong mắt toát ra tức giận nhưng vẻ mặt phải nhẫn nại. Từ lúc bọn Chu Chu tiến vào Tích Quốc tới nay, đây là lần đầu tiên thấy có người không để mặt mũi cho hắn, mà hắn hiển nhiên biết đối phương là kẻ nào nhưng vẫn không làm gì được.
Bọn họ rất nhanh chạm mặt người vô lễ kia, địa điểm chính là ngoài cửa động phủ của Trịnh Kiến Huy.
Hai nam một nữ kia đang đứng ở một chỗ cười híp mắt nói chuyện với một hán tử trung niên mặc y phục màu tím. Phía sau hán tử đó có mấy tùy tùng, nhìn trang phục có thể đoán ra là hỏa kế của Tụ Bảo lâu Tấn Bảo tông, hán tử áo tím kia hơn phân nửa là quản sự của Tụ Bảo lâu.
Chỉ nghe hắn nói: “Tại hạ hôm nay là tới đặc biệt đưa thiệp mời cho Trịnh đại sư. Ba ngày nữa tệ bảo có một buổi đấu giá đặc biệt, đấu giá tứ phẩm đan dược đã ngoài từ các nơi đưa đến, muốn xin Trịnh đại sư chỉ dẫn một hai, không ngờ trùng hợp gặp được phu thê Chương tiên sinh cùng nhị công chúa, còn có Khổng tiên sinh.”
“Đan dược tứ phẩm đã ngoài?” Hai nam một nữ hai mắt đều tỏa sáng.
Hán tử áo tím cười nói: “Đúng vậy, trong đó còn có ba viên Trú nhan đan ngũ phẩm, phẩm chất thượng đẳng…”
Nga Mỵ Nga Mỵ - Nga Mi