Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Mato-chan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 521 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:13:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
Ổng giật mình, mặt đỏ lên vì tức... gân máu phồng nên, nhìn ông ấy lúc này cứ như muốn giết người vậy:. Ông ấy hỏi:
- Thằng đó về hồi nào
- Yun nói 2 tuần trước...
- Hừ, thằng chó đẻ ấy đừng để anh gặp lại... Nếu gặp được anh sẽ giết nó ( ông Chan nổi máu khùng lên: )
- Nhưng... Yun không ổn lắm!...
- Nó bị sao à?
- Hình như... mà thôi, em cũng chẳng biết nữa.
Durin bước đi, thở dài thườn thượt. Trong đầu thầm nghĩ: " Shin về... lại sắp có chuyện rồi! ".
Ông Chan dỗi theo bóng Durin, thầm nghĩ: " Mọi chuyện sao cứ rối tung lên thế này... Sao chuyện của con Yun với thằng Jun cứ điên điên khùng khùng sao ấy nhỉ? Nhưng rốt cuộc, thằng Jun thích ai đây! Nếu nó thích Durin, mình sẽ giết nó mất... (36):"
Tối ngày chủ nhật...
Tại phòng ông Chan.
- Tụi mày định kế hoạch thế nào? - Ông Chan hỏi
- Tao định thế này này... #)&)#%# - Hanri đề nghị ( Cấm đọc nhớ )
- Không, như thế không hay, phải như vậy *$)#%$#%$ - San cải
- Tao lại thấy không hợp lý, phải như kế hoạch của tao mới đúng ý - Hanri đớp lời
- Tụi mày nói nhanh đi, nếu không chuẩn bị kế hoạch nhanh thì không còn thời gian đâu. Chướng ngại vật lần này lớn lắm đấy - Ông Chan nói nghiêm túc nhưng lại đầy đe doạ
- Ừ thế thì sẽ thế này nhé $$*%%%*$ - San đưa ra quyết định mới.
- Ok, nhất trí thế nhé! - 3 thằng đáp ( trừ Kyo ra )
- Tao lại thấy không được, phải cho logic và hợp hoàn cảnh, phải như thế này *$%*$%*$ ( Chan nói )
- Ok, kế hoạch thằng này hay. Quyết định thế nhé - Ông San nói
- Ok, quyết định vậy đi - 4 thằng cùng đáp
Họ...
Jun, Yun, Durin, Chan, Shin... Rồi sẽ đi về đâu? (112):
Liệu họ có thành một đôi được hay không? (7):
Rốt cuộc, thử thách đầu tiên của 4 lão quái này là gì? (71):
sau các ấy sẽ được rõ trong chap sau
13: Sự thật không phải thế!
Sáng.... sớm
Tại vila tập đoàn Bạch
Im lặng, không còn tiếng gọi của ông Chan nữa. Nó đã tự dậy rồi ( Hôm nay có bão:-O, bà Yun dậy sớm đi học kìa bà con ơi ). Nó tắm rửa sạch sẽ và chẳng làm gì mạnh tay để ai phải thức giấc cả. Nó không muốn làm phiền mọi người.
Hôm qua, do bàn kế hoạch khuya quá nên ông Chan, San và Hanri vẫn còn ngủ khò khò ( trừ Kyo ná )... Còn Durin, do tối qua chẳng được qua phòng nó ngủ nên cảm thấy khó chịu, đâm ra mất ngủ... nhưng đó chỉ là một phần, phần chính là do Durin nghĩ về câu nói của ông Chan: " Có lẽ nó thích em ", làm Durin suy nghĩ đến khuya mới ngủ được (7). Durin vẫn còn đang ngủ rất say và nó chẳng muốn làm phiền ai trong số họ cả (8). Nó rón rén mở cửa và đi ra khỏi phòng. Nó hít hà không khí... cảm thấy một phần nỗi đau hôm qua đã vơi đi chút đỉnh.
Nó bước đi tiếp thì thấy Kyo, Kyo cũng đang định đi học. Thấy Yun, Kyo chỉ quay qua nhìn rồi lại hướng về phía trước đi... chẳng thèm mở một lời, ví dụ như chào buổi sáng chẳng hạn. Thấy thế, nó hỏi với vẻ mặt khó chịu ( vì bả cho rằng Kyo chẳng tôn trọng bả ý mà ):
- Anh làm gì thức sớm thế?
- Do thói quen thôi! ( Kyo lạnh lùng đáp )
- Hơ, sao từ bé đến giờ anh cứ làm mặt lạnh thế? Không cười lên được à? ( Nó cằn nhằn ổng )
- Nếu ai đó làm anh vui thì anh sẽ cười - Lại khuôn mặt lạnh ngắt đó.
- Thế khi xã giao anh cũng không cười à? Thế sao con gái theo anh lắm thế?
- Toàn lũ ngu ngốc ( Kyo nói ra chẳng thương tiếc ) ( Con gái theo dzai là con gái ngu )
- Em cũng nghĩ thế đấy! Mà nè, hôm qua 4 người bọn anh nói gì thế?
- Không có gì!
- Chơi với nhau từ bé mà anh còn giấu em à?
- Bàn về kế hoạch cho em với Jun thành một đôi
Nghe đến Jun, bỗng dưng cảm giác hôm qua trở lại, nó lại thấy nhói nhói trong tim. Nó lại đăm chiêu nghĩ: " Mình nắm tay hắn... không muốn cho hắn đi, thế nhưng hắn lại gạt tay mình đi. Hôm nay đối diện với hắn thế nào đây? ". Nó xụ mặt xuống (4):. Không khí bỗng dưng trở nên nặng nề, Kyo lên tiếng phá tan bầu không khí đó:
- Này, em định đứng đó xụ mặt đến bao giờ? Không còn gì nói nữa thì anh đi vậy!
- Khoan... ( Nó kêu ổng lại (19): )
- Có chuyện gì? - Kyo hỏi lạnh lùng.
- Chuyện đó là thế nào?
- Ý em là chuyện nào? ( Kyo tỏ vẻ không hiểu ý nó )
- Chuyện kế hoạch ấy... là thế nào? (11):
- Chỉ đơn giản là ghép đôi cho hai đứa thôi...
- Nhưng hắn không thích em đâu, mấy anh làm cũng vô ích...
Nói tới đây bỗng dưng nó cảm thấy hụt hẫng dễ sợ, nó muốn khóc lắm... nhưng mà hôm qua khóc cạn hết nước mắt rồi còn gì. Nó lại xụ mặt, bỗng dưng Kyo kéo nó vào ngực rồi nói dịu dàng:
- Khóc đi! Thế thì dễ chịu hơn...
Đôi vai gầy của nó run rẫy, nhưng không được.... nước mắt của nó gặng mãi cũng không ra. Kyo thấy như thế, Kyo hiểu nó cảm thấy như thế nào.. vì chính Kyo cũng đã từng trải qua rồi. Kyo kéo nó ra, rồi nói có pha tí đùa, muốn làm cho nó vui:
- Em đừng có để nước mũi vây vào áo anh chứ!
Nó ngước mặt lên nhìn Kyo rồi đánh nhẹ vào bụng Kyo, vừa cười hô hố vừa nghĩ: " Sao lão này lại tốt với mình bất thường thế nhỉ. Nó nói để không bỏ lỡ cuộc vui:
- Anh bảo em khóc mà... bây giờ em khóc không được nên lấy nước mũi bù!
- Nhưng em để nước mũi vây vào áo anh thì làm sao anh đi học?
- Anh thông minh rồi, học làm gì? ( Nó gian xảo nói )
- Ừ thôi vậy, chẳng nói với em nữa - Khuôn mặt lạnh như băng... vẫn không có tí biểu cảm nào
Cách pha trò của Kyo tuy có một tí vụng về nhưng nó cảm thấy khá hơn rất nhiều, " Ít ra còn có người quan tâm mình " - Nó nhủ. Rồi nó lại nhìn Kyo, nói với đôi mắt chân thành:
- Cám ơn anh nhé!
Kyo đang hướng về phía trước bỗng quay lại đằng sao để hỏi:
- Cám ơn về gì cơ????
- Cái trò đùa của anh lúc nãy ý....
- Cái đó là anh nói thật mà! Đùa gì đâu?
- Hơ, bây giờ anh có nhận không? Không nhận là em đạp ột cái văng xuống lầu đấy nhé!
Kyo không nói gì... nhìn nó, rồi bỗng dưng Kyo cười... một nụ cười đẹp như thiên thần, dịu dàng và ấm áp như nắng ban mai (71):. Nó giật mình, nhìn Kyo... nó nghĩ: " Không ngờ ổng biết cười... mà lại đẹp trai thế cơ chứ! Nếu ổng cười nhiều chắc là đẹp hơn thằng Chan cái chắc rồi... có khi đẹp nhất trường cũng không chừng! (60): ". Nó vờ lấy tay che che mắt, nói bỡn cợt:
- Ui ui, chói quá! Chói đến nổi đui mắt em rồi này!
- Chói thế sao? Chỉ cười một cái làm gì đến nổi đui mắt?
- Ùi, anh không biết anh cười đẹp thế nào đâu. Em nói thật ấy!
- Hà... ( Kyo hít hà (26) Em nói đùa nghe hay thật.
- Em nói thật mà! Em thấy anh lạnh lùng thế... anh chưa yêu nhỉ?
Nụ cười trên môi Kyo đột nhiên tắt hẳn, câu nói của Yun gợi về quá khứ của Kyo... Kyo bỗng thấy đau lòng. Một hồi, Kyo đánh trống lãng qua chuyện khác:
- Anh phải đi học!
- Cho em đi xe ké với được không?
- Ừ, tuỳ em thôi!
- Anh mà không có thì mai anh ở viện bó bột chứ chẳng phải ở đây mà nói chuyện với em đâu...
- Ừ. Anh chịu thua em!
Tại sân trường Nights...
Do sáng sớm nên chỉ lác đác mấy người thôi. Nó nhìn tứ phía rồi lại nhìn Kyo nói:
- Vắng quá! Ngày nào anh cũng vào sớm thế à?
- Không, anh ở ngoài... có tí chuyện rồi vào chung với 2 thằng kia - Kyo không nhìn nó mà lại nhìn ra ngoài cổng trường với vẻ đăm chiêu. Rồi Kyo không đợi nó nói gì thêm, Kyo nói tiếp:
- Anh lên lớp, có lẽ có người muốn nói chuyện với em
- Ai cơ? ( Nó đưa cái mặt ngu đang ngạc nhiên ra hỏi )
Không trả lời, Kyo quay người đi lên cầu thang để đến lớp học. Nó nhìn thấy thái độ của Kyo, rủa thầm ổng: " Lão này chẳng xem mình ra gì, lạy trời cho lão đi cầu thang bước hụt chân... té gãy xương đi ". Nó nhìn dáo dác một vòng sân rồi... giật mình, có một bóng người y chang hắn, cũng đang mút kẹo đi lại hướng nó. Nó cầu mong đừng là hắn... nhưng ông trời không cho, ổng muốn nó gặp hắn:-O. Hắn đang mút kẹo, đi đến gần nó rồi nói với vẻ thành khẩn:
- Ê, vịt bầu, cho tôi xin lỗi chuyện hôm qua nhé! Tối tôi nghĩ đi nghĩ lại rồi, tự dưng lại đi chửi cô... Mà lúc đó cô lại đang ốm nữa chứ. Xin lỗi...
- Chẳng phải anh nói là không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa sao? ( Nó vờ gắt với hắn nhưng lòng thì đang vui sướng vì hắn tự động xin lỗi nó trước (18): )
- Cô đừng có để ý chuyện đó nữa, tôi xin lỗi cô rồi mà! ( Hắn nhăn nhó khó chịu )
- Thế làm sao hôm nay anh lại vô sớm thế? (3):
Hắn ậm ừ, rồi nói:
- Hôm nay, Durin nhập học ngày đầu tiên nên tôi... vào sớm tí thôi mà
Nó ngạc nhiên, " Tại sao lại có Durin ở đây chứ! Mình cứ tưởng hắn vì muốn xin lỗi mình mà vào đây sớm chứ... Hừm! " - Nó nghĩ. Nó nhìn hắn đang mút kẹo chùn chụt rồi hỏi:
- Durin nhập học đầu tiên thì liên quan gì đến con gấu lắm lông như anh?
Hắn ậm ừ một hồi mới chịu nói:
- Vì tôi thích Durin
Nó giật mình, Tôi-thích-Durin... 3 chữ này làm tan nát cõi lòng nó. Chết lặng. Nó nhớ tới người mẹ đang mù quáng trong tình yêu, tự dưng nó cảm thấy thông cảm với mẹ vô cùng... Bây giờ thì nó hiểu rồi, cái cảm giác bị người mình yêu hắt hủi. Nó ngước đầu lên nhìn trời để ngăn cho nước mắt đừng chảy xuống. Nó im lặng, không nói gì nữa... lặng lẽ nhìn bầu trời trong xanh đang nhoè đi trong mắt nó. Hắn thấy thế, nói lớn hơn:
- Này, vịt bầu... tôi nói là tôi thích Durin, tôi muốn cô cô giúp tôi làm cho Durin..
Nó nuốt nước mắt, không để cho hắn nói tiếp. Nó chen ngang:
- Chuyện của anh, anh tự đi mà giải quyết! Tôi không quan tâm.
Nó nói xong rồi bước đi lạnh lùng, chẳng thèm ngoảng mặt lại. Hắn nắm tay nó kéo lại, rồi hôn lên môi nó. Giật mình, không kịp phản ứng, nó hứng trọn nụ hôn từ phía hắn. Định thần lại từ từ, nó không kháng cự lại... nó muốn thời gian dừng lại ( Bà này đểu ). Rồi đột nhiên hắn đẩy nó ra, nhếch mép cười:
- Cô đã có người cô yêu rồi mà cũng còn để người con trai khác hôn à??? Cô đúng là đồ con gái nham nhở đấy... vịt bầu ạ
Nó nghe đến chữ người-cô-yêu... thì tim nó như đang rỉ từng giọt máu. Nó nghĩ: " Rốt cuộc hắn ta nghĩ người mình yêu là ai đây? ". Nó trả lời lại với cái giọng không run, nhưng yếu ớt:
- Người tôi là...
Nó định nói người nó yêu là hắn nhưng đột nhiên nó thấy Shin ở sau gốc cây nhìn nó, nó sợ... nên đành phải sửa lại thành:
- Người tôi yêu thì liên quan gì đến anh!:
Người-tôi-yêu-thì-liên-quan-gì-đến-anh, nó như muốn nổi khùng nổ đoá lên vì câu trả lời của nó. Hắn đau ở ngay tim này, hắn nghĩ: " Hừ, đúng là nhỏ đó chẳng yêu mình, mình nói thích Durin để thử nhỏ... Đúng là nhỏ đó không yêu mình tật rồi, sao tim mình lại nhói lên thế này nhỉ... đau thế này nhỉ? ". Hắn gắt với nó trong sự ghen tuông, hắn đâu có biết... những lời đó đã làm tổn thương một người con gái yêu hắn đến thế nào:
- Hờ, Cô thật hớ hênh (24):. Tôi cứ tưởng cô chỉ là con vịt bầu xấu xí thôi chứ, tôi đâu có ngờ cô lại... đê tiện như vậy... Đúng là xui xẻo cho cái thằng yêu cô mà!
Nó yêu hắn thế... sao hắn lại nói như vậy. Nó giận, giơ tay lên tán cho hắn một cái...
Câu nói của hắn chính là một con dao, đâm thẳng vào tim nó, giằng xé từng hồi... Cái bạt tay đau điếng đã được in trên má hắn, nó nói:
- Con gấu lắm lông như anh không có quyền nói ra những lời đó!
Hắn ngạc nhiên trước cái tát của nó:-O. Trước giờ đánh nhau với nó hắn cũng chả đau thấy thế này, nhưng sao chỉ là một cái tát nhỏ nhoi lại làm hắn đau gấp trăm lần mấy cái đau đó. Hắn nghĩ: " Hắn ta là ai mà nhỏ ấy lại phải bảo vệ như vậy... Thế còn mình? Bao giờ thì mình mới được nhỏ đó bảo vệ như vậy đây? Chỉ đơn giản là tát cái người sỉ nhục mình thôi... mình cũng đã man nguyện rồi! Hắn ta là ai mà lại được nhỏ đó yêu đến vậy? ". Hắn nghiến răng, nói:
- Đồ vịt xấu xí... cô đợi đấy!
Nó muốn bây giờ, ngay chính lúc này nước mắt rơi đi. Nhưng nước mắt lại không rơi, nước mắt tích tụ trong tim nó, tạo thành hàng ngàn con dao... mặc sức đâm để tim nó rỉ máu. Shin bây giờ từ trong gốc cây đi ra, bước ra đằng sau nó... luồng tay qua eo nó rồi nói đểu:
- Làm tốt đấy! Ha ha, anh còn tưởng em sẽ khóc chứ
Nó giật mạnh tay Shin ra, quay ra đằng sau tán cho Shin một cái thật mạnh ( Được được, đánh thế mới được ). Cái tán của nó mạnh đến nổi làm miệng Shin rướm máu. Shin nhìn nó như điên lên, ánh mắt nổi gân nhìn như muốn giết người nhưng nó là con gái nên Shin nhịn... rồi Shin nói:
- Em làm quái gì phải tát anh? Đm...
- Tôi muốn anh đừng tiếp cận tôi nữa
- Hừ, em nói nghe dễ dàng nhỉ. Lời hứa của em vẫn còn đấy, con bướm còn thì em đừng hòng thoát khỏi tay anh
Nó lại giơ tay tát Shin một cái, lúc này máu từ miệng Shin từ từ chảy ra. Được nước lấn tới, nó đấm vào bụng Shin... đánh túi bụi vào người Shin. Vừa đánh nó vừa lẩm bẩm chửi:
- Anh đừng tưởng mình sẽ khống chế được tôi, anh làm như thế chỉ tổ phiền phức thôi. Đm... anh đi chết đi, thằng chó đẻ.
Đấm đá xong, nó đuối đến không còn sức lực ( hôm qua bả vừa ốm mà lị ). Lúc này, Shin điên lên thật rồi... mắt Shin đỏ lên, mặt bị nó đánh đá xướt tùm lum, Shin nắm tay lại tức giận... Nó nhìn Shin sợ hãi, Shin đừng dậy nghiến răng. Rồi nói:
- Được lắm! Mày đánh tao... tao ày khổ cả đời, con khốn ạ. Mà tán tao hai cái, tao tán mày lại 4 cái. ( Thằng này ác như thú )
Nói rồi Shin giơ tay lên tán nó 4 cái liên tiếp vào má, 4 cái của Shin đối với 2 cái của nó thì thật là khác nhau... 2 cái của nó tuy có mạnh như vẫn là nữ nên còn yếu, còn 4 cái của Shin... lại mạnh gấp 10 lần của nó ( Chết bà Yun rồi ). Mặt nó bắt đầu sưng lên, đỏ ửng, máu chảy từ kẽ miệng nó ra... Tuy đau nhưng nó vẫn cố nhếch mép cười khinh bỉ rồi phun nước bọt về phía Shin ( Đáng đời thằng chó ). Shin như bị khiêu khích, khùng lên đến không thể tưởng tượng đây là anh chàng đẹp trai, dịu dàng trong lớp nữa:-O. Hắn nói:
- Con này mày giỏi!:
Hắn nằm lấy hai tay nó rồi kéo sền sệt đi, nó không còn sức nữa... nó mặc cho hắn kéo. Bây giờ vẫn còn sớm, nên chẳng có ai vào... mà có nếu thấy cuộc ẩu đả của nó cũng chẳng dám can. Hắn kéo nó vào nhà của trường ( e hèm, chỗ này ít người lui tới nha ), hắn quăng phịch nó xuống đó, khoá cửa lại rồi đứng ở ngoài nói lớn vào:
- Mày cứ ở trong đó đi con khốn, hết giờ tiết thứ 4... tao tính sổ với mày (22):.
Nó ngồi nhìn khoảng trống đen thui trước mặt, do cái tát mạnh quá nó choáng váng và cực kì mệt mỏi. Nó tựa vào một cái gì đó cạnh bên, sáng nay chưa ăn sáng nên bụng nó bắt đầu đói meo... nhưng vội mở cặp ra lấy thanh chocola ra ăn ( ôi... chocolate ). Nhưng mặt đã xưng vù lên, nó ăn không được. Bực bội nó quăng thanh chocola đi, nhắm mắt nằm đó mà suy nghĩ về những câu nói vừa rồi của hắn. Đau lòng, nước mắt bỗng rơi... Thì ra, nước mắt bây giờ không còn mặn nữa... mà nó đã đắng đến kinh người rồi.
Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh - Mato-chan