Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Tác giả: bithoiroi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 586 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:49:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42
ừa nói xong câu đó là Duy cúp máy cái rụp,hắn lao đi như điên ra khỏi cái công viên, vừa chạy vừa nhìn ngó xung quanh để tìm kiếm nên đã va vào một số người, còn bị người ta chữi khùng nữa, nhưng hắn chẵng nghe thấy gì vì bây giờ bên tai hắn cái câu nói của Duy cứ vang lên. Hắn cố gắng chạy thật nhanh từ con phố này sang con phố khác, mồ hôi đã ước đẫm cả áo, đôi chân thì cũng mệt rã, nhưng cứ nghĩ đến việc nó đang gặp nguy hiểm thì hắn lại cứ tiếp tục chạy.
'' Nhi àk không có chuyện gì xảy ra với cậu phải không??????? Ơ.....mà Nhi gặp chuyện gì nhỉ??? '' nghĩ đến đây hắn thắng lại không chạy nữa, mà rút trong cái điện thoại ra, tay run bần bật bấm số của Duy mà gọi, nhưng không có ai trả lời, tiếng tít....tít.....tít....tít cứ kéo dài làm cho hắn đầu óc hắn hoãng loạn và muốn nổ tung ra bất cứ lúc nào, cuối cùng thì giọng nói phía đầu dây bên kia cũng vang lên:
- Alô _ Duy nín cười nói.
- Nhi đang ở đâu???? Chuyện gì đã xảy ra với Nhi???_ hắn hỏi liên tục.
- Mày tới công viên lúc nãy nhanh đi _ Duy hối thúc hắn rồi cúp cái rụp.
Nghe xong câu đó hắn lại tiếp tục lao thật nhanh như lúc nãy nhưng chỉ khác là bây giờ đã định hướng được nơi cần đến. Mặc dù hắn chẵng còn chút sức lực nào, nhưng vẫn cố gắng mà chạy về phái công viên. Cuối cùng hắn cũng đã chạy đến trước cỗng công viên, hắn đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm, mặc dù mọi người đã đứng một cục chình ình đằng kia, nhưng hắn vẫn không thấy có lẽ bởi vì trong mắt hắn bây giờ chỉ có hình bóng của nó và nó mà thôi. Nếu Duy không lên tiếng gọi thì chắc có lẽ hắn sẽ tìm đến mai mà cũng không ra:
- Nè thằng kia ở đây này _ Duy hét thật to đủ để cho hắn nghe thấy.
Hắn đưa mắt nhìn theo tiếng nói thì sững sờ khi thấy mọi người, bao nhiêu người nhỉ??? Đễ đếm xem nào 1.....2....3...4....5 àk 5 người không cộng cái cục gì nho nhỏ đằng kia nữa là 6 người mới phải. Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng đi tới chỗ mọi người vì chạy hết nổi rồi:
- Nhi đâu rồi???????? Chuyện gì đang xaỷ ra vậy???_ hắn tròn xoe nhìn mọi người.
- Không có chuyện gì xảy ra với nó cả _ Duy lại mím cười mà nói.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, một lúc sau như chợt nhận ra là mình bị lừa hắn đưa mắt nhìn mọi người:
- Tai sao mọi người lại lừa tôi??????_ hắn đưa cái bản mặt ngớ ngẫn mà hỏi.
- Hahahahhaa_ mọi người đều lăn ra cười chỉ trừ Huy.
- Mọi người lừa tôi như vậy thì vui lắm sao hả???_ hắn tức giận hét thật to.
- Mọi người chỉ muốn cho em một bài học mà thôi _ Trân lên tiếng giải đáp thắc mắc cũa hắn.
- Bài học???_ hắn như ngớ ngẩn ra 1 lần nữa.
- Bài học của một kẻ hèn nhát _ lam mỉm cười đáp.
- Mày mà là thiên tài gì??? Có là đồ ngốc thì có _ Duy trề môi nói.
- Không những ngốc mà hai còn rất rất rất tệ _ pé Luân đứng khoanh tay nói.
- Thôi mọi người đừng chọc Khánh nữa. Khánh con lại đây nào _ mama nó đứng vẫy gọi.
- Dạ _ hắn nhẹ nhàng bước đến.
- Con mau đi tỏ tình với con gái bác đi _ mama nó mỉm cười hiền hậu nói.
- Nhưng......................... _ hắn vừa nói vừa đưa mắt nhìn Huy.
- Sao lại nhìn tôi _ Huy hkó chịu nói.
- Nhưng Nhi đã thích người khác mất rồi ạ _ hắn xụ mặt xuống buồn bã như con cún con bị chủ bỏ rơi.
- Hahahahahah _ mọi người lại tiếp tục đồng thanh cười làm hắn tiếp tục ngớ người ra mà nhìn.
- Sao mọi người lại cười???_hắn tròn xoe mắt hỏi.
- Cậu nghĩ là Nhi thích tôi àk?????_ Huy nhìn hắn hoỉ.
- Chứ gì nữa _ hắn liếc Huy rồi nói.
- Tôi ước là được như vậy á _ Huy nói trong nuối tiếc.
- Cậu nói vậy có nghĩa là gì???_ hắn nhíu mày hỏi.
- Sao mà cậu ngốc dữ vậy???Thì có nghĩa là Nhi thích cậu chứ sao hả _ Huy tức giận hét vào tai hắn.
- Ơ........................._ hắn bất ngờ đứng đơ như cây cơ.
- Tôi không biết là vì sao mà cậu nghĩ là Nhi thích tôi. Nhưng tôi muốn cậu biết sự thật là người Nhi thích là cậu đó _ Huy tiếp tục nói.
Hắn như không tin và tai mình đưa cái mắt nhìn tất cả mọi người và ai cũng gật đầu. Bỗng nhiên một cảm giác ấm áp, hạnh phúc đang dần len lõi vào trái tim hắn. Hắn bật cười thật to như thằng điên, rồi hắn nhìn sang Lam:
- Cậu bảo là thích tôi cơ mà??? _ Hắn nhìn Lam hỏi.
- Xem ra em phải thất vọng rồi. Xin giới thiệu đây là em họ chị, một chuyên gia tình cảm thật thụ, đã bày ra cái trò này để lừa em_ Trân đưa tay trân trọng giới thiệu Lam.
- Ơ................._ hắn lại tiếp tục bất ngờ nhìn Lam. Còn Lam thì chỉ biết mím môi cười.
- Mà sao còn đứng đây nữa không đi tỏ tình đi thằng kia _ Duy nhăn mặt nói.
Nghe vậy hắn vụt chạy qua nhà nó, mọi người tò mò cũng chạy theo. Mama nó tiên phong lại mở cửa nhà cho hắn vào, vì bây giờ papa nó đi công tác nên chỉ có một mình nó ở nhà. Hắn lao thật nhanh lên cầu thang, bật to cái cửa nó ra, thì nhìn thấy dáng vẻ người con gái mình yêu đang nằm ngủ ngon lành. Hắn tiến lại gần bên giường, đưa tay sờ vào mặt nó, lòng hắn lại chợt reo lên những âm thanh hạnh phúc, ngồi ngắm nó ngủ một hồi lâu, mà lòng hắn cảm thấy yên bình hơn bao giờ hết. Một lúc sau hắn đứng dậy đặt một nụ hôn lên trán nó và thầm thì '' Cậu là của tớ và chỉ của một mình tớ mà thôi ngốc àk '', sau đò hắn quay ra cửa đóng nhẹ cửa phòng lại vì sợ sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của công chúa bé nhỏ của hắn. Hắn mỉm cười bước xuống cầu thang, thấy hắn mọi người bu lấy xung quanh hỏi:
- Sao rồi????
- Chẵng sao cả _ hắn mỉm cười đáp.
- Cậu bị Nhi từ chối rồi àk _ huy vui mừng cười toe toét.
- Không phải, mà tôi dự định ngày mai sẽ tỏ tình _ hắn nói chắc chắn đến từng chữ.
- Trời ơi!!!!!!!!!!!!_ mọi người đồng thanh than vãn.
- Sao không bây giờ luôn đi hai _ pé Luân xịu mặt nói trông yêu vô cùng.
- Bây giờ chị Nhi đang ngủ mất rồi với lại hai quên đem đồ, ngày mai nhất định hai sẽ tỏ tình với chị ấy _ Hắn mỉm cười một cách tự tin.
- Cảm ơn mọi người nhiều lắm _ hắn cuối đầu trước mọi người.
- Không có gì đâu _ Lam nhỏ nhẹ đáp.
- Ừ đúgn vậy mà tao làm vậy là đễ giúp em gái tao thôi mà _ Duy nhe răng cười.
Mọi người đều mỉm cười với hắn, lòng hắn lại thêm tràn ngập niềm tự tin:
- Cậu ra đây chúng ta nói tí chuyện _ Huy nói rồi lôi hắn ra bên ngoài.
Còn mọi người thì cũng tản ra về.
Huy đánh vào hắn một cái thật mạnh, mạnh đến nổi làm hắn ngã ra sau:
- Cái đánh này là tôi đánh thay cho Nhi trong suốt cái thời gian cậu làm Nhi đau khổ _Huy hét thật to vào mặt hắn.
Hắn đứng dậy chùi mép, rồi cũng dùng hết sức đánh thật mạnh vào mặt Huy và Huy cũng tương tượng ngã nhào ra:
- Tôi cũng muốn đánh cậu một lần bởi vì cậu đã ôm Nhi đến những 2 lần _ Hắn cũng tức giận không kém.
- Không ngờ cậu cũng biết ghen nhỉ _ Huy bật cười to.
- Thì sao câụ muốn đánh tiếp àk _ hắn nhìn Huy đầy thách thức.
- Không bây giờ tôi chỉ muốn nhắc cho cậu biết đừng tiếp tục làm Nhi khóc thêm một lần nào nữa, nếu không tôi sẽ giết cậu và mang Nhi đi _ Huy nhìn hắn đe dọa.
- Tôi nhất định sẽ không làm cô ấy khóc. vì vậy cậu làm ơn đừng đụng vào cô ấy _ hắn nói với vẻ mặt đầy ghen tị.
- Tốt nhất là cậu nên thực hiện những điều mình đã nói _ Huy đi ngang đặt tay lên vai hắn và nói thì thầm.
- Chúng ta có thể là bạn chứ??_ hắn quay mặt lại nhìn Huy.
- Ok nếu cậu làm Nhi hạnh phúc_ Huy vẫn đi về phía trước mà không quay mặt lại.
Hắn nhìn theo rồi cũng tiến bứoc với nhà, với một tâm trạng vô cùng hạnh phúc.
Nó thì vẫn nằm ngủ miên man chẵng biết chuyện gì xảy ra, và nó mơ thấy một giấc mơ,giấc mơ hắn bảo nó chỉ là của riêng nó. Và thế là nócứ mỉm cười hạnh phúc với giấc mơ sắp hiện thật ấy.
Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc - bithoiroi