Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: bithoiroi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 586 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:49:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39
ậy tớ nói đây, cô ấy là...................._ Huy ngập ngừng định nói luôn thì:
- Nhi, Huy, 2 đứa còn không định về àk, xe chuẫn bị khởi hành rồi _ Duy hét to vọng vào.
- Dạ em biết rồi _ nó hét qua lại.
- Thôi mình đi đi Nhi _ Huy bật cười buồn rồi đứng dậy.
- Ừ.......... mà cậu chưa nói cho tớ biết, nói đi xem nào cô ấy là ai _ nó vẫn không quên chuyện đó và tiếp tục tra tấn Huy.
- Thôi giờ chưa phải lúc nói ra, tụi mình đi thôi nào, không bị bỏ lại giờ _ Huy đánh sang truyện khác.
- Ừ _ nó nhăn nhó đáp.
Rồi hai đưa cũng trở về nhà trọ, vừa về tới thấy hắn đang đứng sừng sững nơi đó, nó đưa mắt lãng sang chỗ khác, Huy thấy vậy thì nắm chặt lấy tay nó và đưa ánh mắt thách thức nhìn vào hắn. Tim hắn như co thắt lại, hắn lãng tránh tất cả và bước lên xe.
Tất cả mọi người bước lên chiếc xe to đùng ấy, đáng lẽ nó sẽ kêu Châu lại ngồi cùng mình, nhưng Huy đã kéo tay nó lại ngồi cùng, Châu nhìn thấy vậy mà lòng buồn bã thâm thẫm, vì chẵng còn ai quen nữa nên Châu đành lại ngồi với hắn, lúc này đây gương mặt hắn lạnh lùng vô cùng đến nổi còn hơn lúc trước nữa. Châu cảm thấy hơi sợ nhưng cũng đặt mình xuống cạnh hắn.
Tại sao từ đầu đến giờ nó, hắn, Huy và Duy vẫn không nhận ra có 2 con người đang ngồi tình cảm bên nhau nhỉ??
- Em ngồi trong đi _ Duy nhẹ nhàng nói.
- Không em thích ngồi ngoài cơ _ Trân ương bướng cãi lại.
- Đã bảo ngồi trong rồi mà, không nghe lời anh hả???_ Duy nghiêm mặt nhìn Trân.
- Hức, tại sao cơ chứ??? Anh dám áp đặt em hả??_ Trân xụ mặt và ngồi xuống.
- Không phải anh áp đặt mà em ngồi ngoài tí nữa ngủ quên rồi cũng té lăn ra à xem _ Huy ngồi cạnh trân và nói.
- Ờ há _ Trân cười tươi.
- Há cái đầu em, lo à còn bảo người ta áp đặt _ Duy giả vờ giận quay sang chỗ khác.
- Thôi mà đừng giận em mà _ Trân lay lay cái tay của Duy mà nói.
- Không _ Duy trả lời dứt khoát.
- Giận hả???_ Trân hỏi tiếp.
- Ừ _ Duy mạnh dạn nói.
- Vậy giận luôn đi _ Trân nói một câu làm Duy giật mình.
- Thôi thôi anh hết giận rồi bà xã _ Duy quay sang nịnh nọt.
- Ai làm bà xã anh chứ _ Trân trề môi nói.
- Em chứ ai _ Duy đáp gọn lẹ.
- Xí.
Thấy 2 người này tình tứ, cả chiếc xe bàn tán xôn xao, chỉ có 4 người vẫn không biết sự tình là chi:
- Sao chị Trân lại ngồi với anh Duy nhỉ???_ NS 1 nói.
- Ừ đúng đó chả phải chị ấy với anh Khánh là một cặp còn gì._ NS 2 tiếp lời.
- Kỳ vậy ta, mà trông họ cũng đẹp đôi đó chứ _ NS 3 nói.
- Hiz uổgn thật, công chúa của lòng tôi thế là đã có người yêu rồi _ Nam sinh 1 than trời.
Những tiếng bàn tán xôn xao vang cả xe.
Duy ngồi nở cả mũi:
-Làm gì mà anh nở mũi ghê vậy _ Trân ngồi nhìn nổi da gà.
- Hì hì người ta khen mình đẹp đôi kìa _ Duy nhe răng cười.
- Có vậy mà cũng............ pó tay anh _ tTrân thở dài với Duy.
- Mà lúc nãy em với thằng Khánh đi đâu vậy hả???_ Duy tò mò hỏi.
- Đi có chút chuyện ấy mà _ Trân cười nói,
- Chuyện gì???_ máu nhiều chuyện nổi lên và thế là Duy tiếp tục hỏi.
- Thì chuyện em của anh với Khánh đó _ Trân giải thích.
- Ờ ờ,, vậy sao rồi???_ Duy hỏi.
- Thì Khánh nói thích em của anh.
- Vậy hai đưa nó sao rồi???_ Duy lạitiếp tục hỏi Trân.
- Em cũng không biết mà sao mỗi người ngồi một nơi thế kia, vậy là không xong rồi _ trân chậc lưỡi nói.
- Ờ ờ sao vậy ta???_ Duy đưa mắt nhòm.
- Anh hỏi em em biết hỏi ai hả?????_ Trân tức giận nói.
Duy sợ quá nên im bặt,'' Hiz làm gì dữ vậy trời ''
'' Kỳ vậy, chẵng lẽ có chuyện gì xảy ra???? Mà sao mặt Khánh lạnh tanh thế này, chán thật, giờ mình phải làm sao đây????'' trân ngồi vò đầu bức tai làm Duy khó hĩu nhưng không dám hỏi, đúng là sợ vợ quá thái.
Quay sang chỗ ngồi của Huy và nó:
- Cậu không nói cho tớ cô ấy là ai cũng được?? Vậy cô ấy là người như thế nào??? _ nó quay sang dụ dỗ Huy nói.
- Cô ấy ư??? Cô ấy là một người vô cùng dễ thương, chính nụ cười của cô ấy đã cứu thoát tớ ra khõi hố đen của cuộc đời. Và cũng chính cô ấy cho tớ biết cảm giác yêu một người là như thế nào _ Huy quay sang nhìn nó nói.
- Xem ra cậu yêu cô ấy quá nhỉ???_ nó ngây thơ nói.
- Ừ tớ yêu cô ấy đến nổi tớ có thể dâng hiến cả trái tim này và hy sinh tất cả để đổi lấy nụ cười trên đôi môi ấy _ ánh mắt Huy lóe lên một tình yêu mãnh liệt đang bùng cháy.
- Tớ không ngờ là cậu lại yêu một người đến như vậy đó _ nó tinh nghịch nói.
- Thôi cậu ngủ tí đi, chắc còn lâu mới đến trường _ Huy nói rồi đẩy đầu nó vào vai mình.
Nó ngoan ngoãn nghe lời Huy, mắt nó nhắm lại, mà trong đầu vẫn không thôi suy nghĩ.
'' Làm sao để có hết yêu Khánh được đây???? Ông trời ơi!! Xin hãy cho con một câu trả lời đễ trái tim này không phải đau nữa. Làm ơn đi con xin ông '' tuy mắt đã nhắm nhưng nước mắt của nó cứ muốn tuôn ra nếu nó không kiềm nén.
'' Ngủ ngon đi thiên thần của tớ. Từ ngày mai mọi chuỵên sẽ khác, nhất định tớ sẽ đem lại hạnh phúc đến cho cậu '' Huy nhìn nó ngủ mà lòng cảm thấy yên tâm đôi chút.
Quay sang chỗ hắn và Châu:
- Cậu có thích con bạn của tôi không????_ dường như Châu cũng muốn xác định chuyện này.
- không liên quan gì đến cậu _ hắn lạnh lùng nói.
'' Cậu ta đã quay về như lúc xưa rồi, kỳ lạ thật chỉ mới một ngày. Thôi bây giờ mình còn để ý chuyện này sao, nhìn kìa Huy chỉ thích Nhi thôi, trong mắt người ta mình không là gì cả. Có lẽ mình nên bỏ cuộc đi là vừa, đúng vậy bỏ cuộc thôi. Nhỏ ngốc kìa cậu nhất định phải làm cho Huy hạnh phúc đó!!!!!! '' Châu cười mà lòng buồn vời vời.
'' Mình phải quay lại là mình trước kia, người ta đã thích người khác cũng như chìa khóa mở cửa tâm hồn mình đã biến mất. Hãy trả bản thân mình về đúng vị trí cũ của nó '' hắn nhìn ra ngoài cửa kính, cảnh vật vẫn đang chạy trước mắt như trêu đùa hoàn cảnh hắn bây giờ. Mắt hắn nhòa đi, có lẽ hắn đang khóc, nhưng chẵng ai nhận ra được điều đó.
Tình yêu là chi??? Mà lại đưa đẩy 4 con người đó vào một cái lưới tình không lối thóat, đau khổ, nước mắt là cái giá phải trả khi yêu sao.
Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc - bithoiroi