Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Tác giả: bithoiroi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 586 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:49:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
ột buổi sáng đẹp xinh báo hiệu ột ngày mới nữa đã tới, nó uể oải bước ra khỏi nhà trọ sau một đêm không ngủ được. Vừa bước ra thì thấy ngay cái bóng dáng quen thuộc đang đứng sừng sững trước sân, đầu thì ngước lên ngắm nhìn bầu trời vào buổi sáng sớm. Chẵng biết sao nó cứ đứng im như tượng mà nhìn hắn từ sau lưng, cái lưng khỏe khoắn ấy, nó không sao quên được cái cảm giác được chạm vào bờ vai ấy. Tự nhiên nó đưa bàn tay mình định chạm vào hắn, thì cũng vừa lúc hắn quay lại, thế là nó đứng như trời trồng. Đỏ mặt cuối xuống một cách ngại ngùng, hắnhơi bất ngờ trước hành động của nó định lên tiếng hỏi thì tiếng nhỏ Châu vang lên:
- Con này mày dậy chi sớm vậy hả???_ Châu từ trong nhà lù lù đi ra.
- Ờ tao............................_ nghe tiếng Châu nó quay ngoắc lại.
- Mày sao???_ nhỏ Châu nhíu mày hỏi, thì liếc sang thấy hắn cũng ở đó:
- Hai người làm gì ở đây sáng sớm vậy???_ Châu tròn mắt hỏi.
- Tao................................_ nó không biết trả lời sao.
- Chỉ là tình cờ thôi, cô ra rồi kìa _ hắn trả lời qua loa rồi chỉ tay về hướng pà cô đang lù lù đi ra.
Thế là cả 3 bước lại chỗ đám đông nơi cô sắp tuyên bố chuyện gì đó. Châu vẫn không thôi khó hĩu về chuyện của nó và hắn.
- Bây giờ chúng ta sẽ đi tham quan 1 nông trường hoa rộng lớn và tuyệt đẹp, các em vô chuẫn bị rồi lên đường nào _ tiếng cô vẫn dõng dạc như ngày thường.
Sau một lúc chuẫn bị, tất cả mọi người theo bước chân của cô Lan tiến về nông trường của loài hoa.
Vừa bước vào ai cũng kinh ngạc trước vẻ đẹp của nông trường đầy màu sắc của tất cả các loài hoa. Quản lí nông trường chào đoán rất niềm nở, thế rồi mọi người tản ra để đi tham qua vườn hoa. Nó muốn đi một mình nên đã bảo Châu đi với những người khác.Còn nó lê chân khắp nông trường, ở đây khá rộng, hương hoa bay phảng phất khắp nơi làm cho tâm hồn của nó cảm nhận được sự yên bình hiếm có. Không khí ở đây thật trông lành làm cho nó dễ chịu, nó thoáng nghĩ ước gì nó có thể ở đây mãi mãi, thì sẽ chẵng bận tâm hay vương vấn cái tình cảm của mình. Đi được một lúc nó cảm thấy đôi chân mình rả rời cả đi nên nó ngồi xuống cạnh một góc nhỏ của nông trại với đủ các loài hoa.
Nó đưa mắt ngắm nhìn các loài hoa, thì phát hiện một loài hoa màu tím, nó tiếng lại gần thì nhận ra ngay đó là những bông hoa lavender.
Nó ngồi quan sát kỹ bông hoa lavender mà lâu nay nó chỉ được nhìn thấy qua mạng. Bỗng:
- Cháu có biết ý nghĩa của loài hoa này không????_ một giọng nói trầm lắng vang lên.
Nghe giọng nói nó quay lại nhìn, thì thấy một bà lão đã quá cái tuổi 70 nhìn nó hiền hậu hỏi.
- Bà hỏi cháu ạ???_Nó hỏi lại bà.
- Ừ cháu đấy _ bà mỉm cười đáp.
- Ý nghĩa của nó là đợi chờ tình yêu phải không ạ???_ Nó cười buồn nói.
- Đúng rồi, mỗi loài hoa mang một ý nghĩa khác nhau chẵng hạn như hoa hồng đỏ thể hiện một tình yêu mãnh liệt, violet tím đại diện cho sự chung thủy, hoa cẩm chướng ý nghĩa của một tình bạn trong sáng........ Tuy lavender không nổi bật so với các loài hoa khác nó quá nhỏ bé và tầm thường.Nhưng lavender có một ý nghĩa đặc biệt đối với bà. Bà đã ở nông trường này suốt 40 năm để chờ một người vì bà tin ông ấy sẽ quay về đây, quay về với bà và cuối cùng ông ấy cũng đã quay về _ bà vừa kể vừa mỉm một nụ cười nho nhỏ.
- Làm sao bà có thể chờ 1 người trong thời gian lâu đến như vậy???_ nó ngạc nhiên khi nghe bà kể.
- Bởi vì ông ấy là chồng của bà, và bởi vì bà yêu ông ấy, một tình yêu xuất phát từ cả trái tim cháu ạ _ bá vẫn mỉm cười nhìn nơi xa xâm, ánh mắt lóe lên 1 niềm tin vĩnh cữu.
- Vậy ông đã đi đâu ạ???_ nó tò mò hỏi.
- Ông ấy đã rời bà khi vừa cưới tròn 5 năm để đi theo đuổi sự nghiệp của mình _ bà cười buồn nói.
- Vậy tại sao bà không đi theo cùng ông ạ???_ nó ãân tiếp tục hỏi.
- Bởi vì nơi đây là noi lưu giữ tình yêu đẹp của ông và bà. Bà muốn ở đây đợi ông về cùng những nhánh hoa lavender này và cuối cùng bà cũng đợi được _ bà mỉm cười hạnh phúc.
- Cháu thật ngưỡng mộ bà _ nó cười buồn.
- Có phải cháu cũng đang đợi chờ một tình yêu đúng không???_ bà quay sang nhìn nó trìu mến hỏi.
- Sao bà biết ạ???_ nó ngạc nhiên hỏi.
- Nhìn vào mắt cháu bà đoán là như vậy_ bà từ tốn nói.
- Vâng...... mà cũng không hẳn vậy, vì cháu đã định từ bỏ nó, từ bỏ tình yêu của cháu _ nó ngập ngừng nói.
- Tại sao cháu không tiếp tục đợi chờ nó, biết đâu đó chính là tình yêu thật sự cũa cháu thì sao._ bà nhẹ nhàng hỏi.
- Cháu....................._ nó không biết phải trả lời ra sao.
- Thôi bà phải về đây, ông ấy đang chờ bà _ bà mỉm cười hạnh phúc nói.
- Dạ cháu tạm biệt bà _ nó lễ phép đứng dậy chào bà.
- Tạm biệt cháu _ bà nói.
- Dạ.
- Mà trước khi đi bà có điều này muốn nói _ bà nói tiếp.
- Sao ạ???_ nó ngẫn ngơ hỏi.
- Đôi khi đợi chờ cũng là hạnh phúc đấy cháu ạ. Thôi bà đi đây _ nói xong bà quay lưng đi.
Để nó ở lại với câu nói sau cùng của bà cứ vang lên trên đầu nó. Nó bước đi về phía cỗng nông trường mà trong đầu vẫn suy nghĩ miên man về câu nói đó. Trời đã ngả trưa mọi người tiến về nhà trọ:
- Bây giờ chúng ta ăn trưa sau đó nghỉ ngơi một lúc thì chúng ta sẽ lên xe về lại trường _ cô lan dõng dạt nói.
Cả 70 người tiến vào ăn trưa, làm căn nhà trọ ồn ào cả lên, nhưng nó vẫn không nói gì đầu óc thì vẫn miên man suy nghĩ, làm cho Châu, Huy, và hắn khó hĩu. Sau một hồi ăn trưa nó đã suy nghĩ thấm thía lời bà nói và đưa ra quyết định sẽ xác định tình cảm của hắn một lần nữa.
Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc - bithoiroi