Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Tác giả: hoang.nhung176
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 17 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 475 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 - End
hap 17:
* * *
" sàn giao dịch mở cửa thu mua toàn bộ cổ phiếu của Bạch thị cho tôi, đồng thời thông báo cho phí hoàng gia Ả Rập hủy tất cả các hợp đồng khai thác dầu mỏ của Bạch thị luôn" hắn lạnh lùng ra lệnh cho người trợ lý rồi cười khẽ, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, nếu họ thích gây sự thì hắn cũng ko ngại mà trả đũa. Lần này hắn nhất định bắt họ Bạch phải chết 1 cách thê thảm
Chờ đợi hắ
n cả 1 đêm mà vẫn ko thấy bóng dáng đâu, nhỏ mệt mỏi tựa người vào thành giường trầm tư suy nghĩ "Hắn đúng là 1 kẻ bá đạo mà, ko biết phân biệt phải trái gì hết, cũng chẳng chịu nghe người ta nói gì đã hùng hổ bỏ đi rồi. hôm nay ko biết ở công ty sẽ làm ra chuyện hay ho gì nữa đây?" càng nghĩ càng giận nhỏ nhất định ko bỏ qua cho thái độ ban sáng của hắn đâu
Nằm lăn lộn 1 hồi nhỏ cũng chìm vào giấc ngủ, ko biết qua bao lâu bổng nhỏ giật mình thức giấc, đồng hồ đã hơn 3h sáng, ko biết hắn đã về chưa nhỏ tò mò chạy sang phòng hắn
Đèn phòng mở sáng nhưng ko thấy hắn đâu cả, nhỏ nghe tiếng nước trong toilet biết là hắn đang tắm nên nhỏ ngồi chờ trên ghế. Bước ra khỏi toilet gặp nhỏ đang nằm gọn trên ghế hắn giật bắn người. bước tới bên nhỏ hắn hỏi
" sao em chưa ngủ? trễ lắm rồi biết ko?" ánh mắt dịu dàng nhìn nhỏ say đắm, tay hắn vuốt ve khuôn mặt nõn nà của nhỏ
"em đợi anh về, em ngủ 1 chút rồi nhưng thức giấc nên qua xem anh về chưa?" nhỏ ngượng ngùng nhìn hắn nói. Đúng là thật vô dụng, quyết tâm đợi người ta về vậy mà lại ngủ quên mất, nhỏ rất tức giận bản thân mình
" đợi anh làm gì? Mấy ngày nay anh sẽ bận lắm, công việc bỏ bê mấy ngày trước giờ phải gấp rút giải quyết cho xong" hắn yêu thương nắm lấy bàn tay của nhỏ hôn nhẹ. Bận rộn chỉ là 1 lý do để có thể tránh gặp mặt nhỏ, thật sự tận sâu trong lòng hắn ko biết nên đối xửa với nhỏ thế nào cho đúng. Miệng thì nói rằng hắn ko hề quan tâm nhỏ còn trong sạch hay ko, nhưng thật lòng thì hắn vẫn luôn để ý. Ko hiểu vì cái gì mà hắn đối với nhỏ luôn có lòng chiếm hữu rất cao.và chính sự đố kỵ đó đã làm mờ đi lý trí của hắn
" anh ghen đúng ko?" nhỏ áp tay vào 2 má của hắn bắt hắn nhìn thẳng vào mắt mình nói. Dù nhỏ ko thích thái độ lãnh đạm của hắn nhưng thật sự nhỏ thấy rất hạnh phúc,
hắn làm chuyện gì cũng vì nhỏ thôi. hắn ôn nhu trìu mến cũng vì yêu nhỏ, hắn tức giận bá đạo cũng là vì nhỏ, thử hỏi làm sao nhỏ có thể giận hắn đây. Đối với con người này chỉ còn cách nói ra bí mật thì mong hắn hiểu cho.
" anh làm gì phải ghen chứ?" hắn hơi ngạc nhiên vì câu hỏi của nhỏ, ánh mắt hắn liếc sang hướng khác để nhỏ ko thấy được vẻ lúng túng của hắn lúc này
" em biết anh cho rằng em đã bị Bạch Chấn Phong cướp mất đời con gái nên đối với gã anh mới hành xử như vậy. nhưng em thực sự ko có cùng hắn, nếu như anh ko tin thì chỉ còn cách này mới chứng minh em vẫn còn trong sạch thôi" nhỏ mỉm cười đứng lên trước mặt hắn, tay nhỏ chậm rãi cởi bỏ từng chiếc cúc áo
Hắn sửng sốt tột cùng, ko biết nhỏ định làm gì đây, chẳng lẽ nhỏ định dùng tấm thân này chứng minh với hắn sao? cô bé này đầu ốc có còn tỉnh táo ko vậy?
(bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro, chúc các bạn vui vẻ)
Trong lúc hắn bị những suy nghĩ vây quanh thì nhỏ đã cởi xong chiếc áo khoát, trên người bây giờ chỉ còn chiếc váy ngủ màu trắng ôm sát thân người nhỏ. Lúc nhỏ đặt chiếc áo xuống ghế thì hắn cũng kịp định thần lại, vươn tay kéo nhỏ vào lòng hắn nghẹn ngào nói
" ko… ko cần như thế đâu. anh tin em là được chứ gì, ko đến nỗi phải làm chuyện này đâu" thật sự đối với thân thể này hắn luôn khao khát, hôm nay ko hiểu vì cớ gì cơ hội tới thì hắn lại ko muốn. hắn thấy sợ hơn là thích, hắn sợ nhỏ bị tổn thương, sợ nhỏ sẽ hận hắn…..
" ko sao đâu, em tình nguyện mà, anh đừng cự tuyệt em nữa" nhỏ mỉm cười thì thầm bên tai hắn, đôi mắt nhỏ như có ma lực làm hắn ko thể nào rời khỏi, tay hắn siết chặt hơn, đôi mắt giờ như có màng sương che phủ, bao nhiêu lý trí trong hắn giờ đã bị cái bản năng đàn ông đánh gục từ lâu rồi. hắn ko còn nghĩ gì được nữa, bây giờ trong đầu hắn chỉ có hình ảnh bé nhỏ trong tay hắn, trong lòng hắn chỉ muốn mang nhỏ hòa cùng mình làm 1. Nâng cằm nhỏ lên hắn cúi đầu đặt lên đôi môi đỏ mộng 1 nụ hôn nồng cháy, tay thì bắt đầu di chuyển lên vùng đẫy đà của nhỏ mà sờ nắn
Cảm giác có nguy hiểm nhỏ đẩy mạnh hắn ra trừng mắt nhìn hắn nói " anh định làm gì đó?" thật là tức chết mà, đang nói chuyện nghiêm túc mà ko hiểu sao hắn lại nổi thú tính giờ này chứ? đáng ghét thật
" em sao thế? Ko phải em nói là chứng minh cho anh…." Hắn đang ngơ ngẩn vì thái độ của nhỏ, rõ ràng nhỏ chủ đông quyến rũ hắn vậy mà giờ hỏi 1 câu ko ăn nhầm gì hết, thật buồn cười
" đúng là em nói sẽ chứng minh cho anh biết, nhưng ko là cách này"nhỏ tức muốn ối máu, hắn đang nghĩ chuyện linh tinh gì thế. Theo như hắn nghĩ ko lẽ nhỏ là 1 đứa con gái ko biết liêm sĩ lại đi quyến rũ hắn sao? đúng là đáng giận thật
" ko như thế này thì làm thế nào?" hắn thực sự là hồ đồ vì nhỏ rồi, từ đầu tới cuối ko hiểu gì hết
" nhìn nè" nhỏ trừng mắt nhìn hắn nói xong thì giơ cánh tay phải lên trước mắt hắn
" tay em bị làm sao à?" hắn nhìn kỹ cánh tay nhỏ cũng ko thấy vấn đề gì cả, vậy nhỏ bảo hắn nhìn gì chứ?
" bị cái đầu anh á. Đây là cung xa thủ đấy" nhỏ giậm chân tức giận quát hắn, 2 mắt thì mở trừng trừng như sắp bốc khói
"cung xa thủ? Em có sao? thời này cũng còn nữa sao?" hắn ko thể tưởng tượng được 1 cái chấm đỏ trên tay nhỏ lại là cung xa thủ trong truyền thuyết. ko phải chỉ thời xa xưa mới có sao? mà đó cũng chỉ là người ta nói chứ thực hư thế nào ai mà biết được.
" đúng, nó thật sự là cung xa thủ đấy. cái này là do sư mẫu của em ấn định cho em đấy. bà và sư phụ là người Hoa lưu lạc sang Viêt Nam và ở nhờ đất nhà em nên họ rất tốt với em." Nhỏ vui vẻ giải thích cho hắn hiểu, ánh mắt nhỏ sáng ngời khi nhắc về quê hương và tuổi thơ đầy màu sắc của mình, người thân, bạn bè, tất cả bọn họ đều tốt với nhỏ
" nói vậy là…là em…." Lòng hắn vui khôn tả, nói cũng ko tròn câu được, những nghi hoặc bức rứt trong lòng đã được làm sáng tỏ, ko còn gì hắn phải lo lắng nữa.
" … là em ko có sao hết, vẫn nguyên vẹn như cũ. Giờ biết rồi đó, làm ơn dẹp cái bộ mặt đưa đám lạnh lùng của anh đi, nhìn xấu chết đi được" nhỏ trề môi nhìn hắn hờn trách
" anh xin lỗi, là anh sai…." Hắn mĩm cười hạnh phúc bước tới ôm nhỏ vào lòng thì thầm. giờ khắc này hắn thực sự rất vui. Ko có gì có thể diễn ta nổi, nếu ko nhờ tiểu yêu tinh này cho hắn biết sự thật có thể hắn sẽ đau khổ mà chết mất. đúng là ông trời rất tốt với hắn nên mới ban cho hắn 1 bảo bối như nhỏ
"biết sai thì mau chuộc lỗi đi, anh buông tha cho họ Bạch đi và cả Bạch Chấn Phong nữa" nhỏ thở dài khuyên nhũ hắn, đôi mắt nhỏ ánh lên 1 tia buồn bả, cảm thương khi nhắc về gã
" nếu ko có gì thì anh cũng ko cần để ý tới họ nữa, nhưng anh ko hiểu tại sao em phải xin tha cho gã?" hắn nhíu mày lại nhìn nhỏ
khó chiểu
" thật ra lúc đầu em rất ghét gã và cả nhà họ Bạch kia, nhưng em nhận ra thù hận chỉ làm người ta tổn thương nhau thôi, nên bỏ được thì bỏ, có như vậy mới mong sống được thoải mái. Với lại lần này em an toàn cũng nhờ có gã, Bạch phu nhân bắt cóc em nhất định ko có ý định cho em trở về, nhưng gã đã trái ý với bà ta mà thả em về. dù lúc đó hắn có ý định chiếm đoạt em nhưng cuối cùng cũng ko thành công. Nếu đã vậy thì phải chấp nhất làm gì nữa. anh em nhà họ ra nông nỗi này cũng chỉ vì 1 chữa " tình" thôi. mà trong câu chuyện này em và anh cũng có lỗi mà" đôi mắt nhỏ long lanh nhìn hắn bằng tình cảm chân thành nhất
Nhìn sâu vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của nhỏ hắn cảm nhận và hiểu tất cả những gì nhỏ nghĩ. Nếu nhỏ đã tha thứ thì hắn nhất định sẽ tha thứ. Hôn nhẹ lên tráng nhỏ hắn miên mang suy nghĩ chợt hắn mỉm cười nhìn nhỏ bằng ánh mắt đầy ý đồ
" tiểu yêu tinh, em đã khơi lửa lên rồi bây giờ phải làm sao đây?hành động thì ám muội, lời nói thì mập mờ làm anh phát hỏa giờ tới lúc em phải bồi thường cho anh đó" hắn vẫn cười tà ác nhìn nhỏ, thân dưới của hắn thật sự đã bị nhỏ khiêu khích mà phất cờ ra trận rồi
" ai …ai làm gì anh chứ? em nói chuyện bình thường mà, ai biểu anh nghĩ lung tung làm chi? Còn cái gì mà hành động ám muội, em chỉ thấy hơi nóng nên mới cởi áo khoát thôi, xì có vậy mà cũng tưởng tượng được. sao ko nói là anh đang ko khống chế nỗi bản năng đàn ông của mình. Sao hả, lâu rồi ko đi làm ngựa giống nên giờ chịu hết nỗi rồi à?" nhỏ trề môi khinh thường chế giễu hắn
" cái gì mà ngựa giống hả?" hắn trừng mắt nhìn nhỏ, thật là hết nói nỗi mà, cưng chìu quá nên giờ nhỏ ko biết trên dưới gì hết dám ăn nói bất kính với hắn như thế. Tiểu yêu này nhất định phải dạy bảo lại mới được
" đừng nói là trước khi gặp em anh ko có qua lại với phụ nữ nha, mấy chuyện đó tạp chí đăng đầy ra kìa còn chối được sao? ngựa giống thì vẫn là ngựa giống thôi" nhỏ vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên phán xét hắn. trong âm hưởng có chút gì đó ghen tuông và giận dữ. thật ko ngờ trước khi có nhỏ hắn lại phóng túng đa tình như thế, phải nói là cuộc sống tình cảm vô cùng buông thả, thay phụ nữ như cơm bữa. vậy mà khi nghi ngờ nhỏ ko còn trong sạch lại đùng đùng nỗi giận, hắn lấy quyền gì giận dỗi chứ. nếu giận thì phải là nhỏ mới đúng, nói chung là hắn đã bị ăn sạch rồi. ko có tư cách
" cái đó là quá khứ rồi mà em nhắc làm gì?" hắn ngượng ngùng đỏ mặt. đúng là đứng trước nhỏ hắn ko thể nào thắng trong những lúc tranh cãi.phải nói là thất bại hoàn toàn, đầu hàng vô điều kiện.
"ko nhắc thì thôi, quên đi. Em về ngủ đây" nhỏ trề môi nhìn hắn xong thì chạy nhanh ra ngoài. Nhưng mà có kẻ lại nhanh tay hơn kéo mạnh nhỏ trở lại, hắn dùng lực ôm chặc nhỏ trong lòng rên rỉ
" ko giúp anh dập lửa mà định bỏ chạy à? Đâu có dễ như vậy!!!!!" ánh mắt hắn nhìn nhỏ nóng bỏng làm mặt nhỏ đỏ bừng lên. Thấy nhỏ thẹn thùng trong lòng mình hắn khoan khoái vô cùng, khẽ cười 1 tiếng rồi ôm nhỏ tiến lại giường nằm xuống, hắn nhắm mắt lại miệng thì thầm " ngủ thôi em"
Nhìn hắn mỉm cười lòng nhỏ như trút được gánh nặng, phản ứng của hắn lúc nảy làm nhỏ hơi sợ, đùa với lửa có ngày bỏng tay, may mắn hôm nay nhỏ vẫn an toàn. cả 2 người cứ im lặng chìm vào giấc ngủ trong hạnh phúc bình yên.
Sáng hôm sau tin tức báo đài cho hay Bạch thị đã ổn định trở lại, Bạch Chấn Phong sau cuộc điều tra đã được thả ra, phía bên họ Hoàng cũng ko truy cứu nên gã vẫn bình an vô sự.
Bạch phu nhân sau bao ngày chấn động cuối cùng cũng hoàn hồn được. bà rất hối hận vì đã gây ra chuyện lớn như thế mà phải để con trai mình gánh lấy. đúng là bà đã già thật rồi ko thể suy nghĩ chu đáo được nữa. tình yêu ko thể cưỡng cầu nên duyên phận của Y Y cùng Vương Long chỉ đành phó mặt cho trời. bà chỉ mong sau này có cuộc sống thật bình yên. Đối với bà Chan bà cũng ko còn mặt mũi nào gặp lại, chỉ còn cách thu xếp hành lý cùng 2 cô con gái ra nước ngoài định cư và vĩnh viễn ko bao giờ trở lại Hông Kông. Có thể nơi chân trời mới con gái bà sẽ có cơ hội tìm được tình yêu đích thực. ngày ra đi bà chỉ gửi lại cho bà Chan 1 lá thư với 2 chữa" xin lỗi".
Nụ cười nhẹ trên gương mặt phúc hậu của bà Chan vô cùng xinh đẹp, thật ra trong lòng bà đã tha thứ cho họ từ lâu rồi
4 tháng sau
Thế là nhỏ rời xa Việt Nam đã được 1 năm, bao nhiêu kỹ niệm ký ức về nới đó vẫn còn hiện rõ trong lòng nhỏ. Và hôm nay, tại 1 giáo đường tráng lệ, cô dâu đang mặc trên người bộ lễ phục truyền thống của Việt Nam. Chiếc áo dài đỏ thẫm với cái mấng thêu hình long phụng rất đẹp. nhỏ choàng thêm 1 chiếc áo ren màu vàng óng ánh bằng lụa tơ tằm bên
ngoài. Hôm nay trong nhỏ rất xinh đẹp. một vẻ đẹp hạnh phúc của người thiếu nữ trưởng thành nhưng vẫn còn nét gì đó rất ngây thơ trong sáng
Hắn – Hoàng Vương Long, hôm nay hắn cứ cười suốt, hắn khoác bộ vest màu trắng ngà rất sang trọng, đứng bên cô dâu yêu quý của mình lòng hắn luôn xốn xang hồi hộp, hắn mong sao nghi lễ mau qua đi đễ còn được ôm nhỏ vào lòng cho thỏa mãn. Đôi mắt thâm tình cả 2 nhìn nhau thề nguyện cùng đồng thanh nói con đồng ý như 1 câu hẹn ước đời đời kiếp kiếp thuộc về nhau.
Đứng bên dưới còn có ông bà Chan, ông bà Nam ( ba mẹ nuôi của nhỏ), Vương Lâm và tất cả người thân bạn bè của 2 người tham dự. ai cũng mừng vui cho hạnh phúc lứa đôi của họ. ko hẹn mà gặp 2 người mẹ cùng rơi những giọt nước mắt hạnh phúc khi nhìn thấy nhỏ lấy chồng. thế là đứa con gái bé bỏng của họ đã trở thành người lớn rồi.
ở 1 góc khuất xa nào đó cũng có 1 đôi mắt thâm tình đang chúc phúc cho họ, đôi mắt ấy thật sự rất cô đơn và thống khổ, nhưng tận trong tim thì người đó vẫn thầm nguyện cầu " chúc em mãi hạnh phúc, thiên thần của lòng tôi". 1 dáng người quay lưng bước đi sau khi nghi lễ kết thúc, ko mấy ai quan tâm vị khách ko mời nhưng nhỏ vẫn mĩm cười thầm cảm ơn gã đã đến
Đêm tân hôn trôi qua thật lãng mạn, nhìn vết lạc hồng in trên tấm gra trắng muốt lòng hắn như ấm hơn vui hơn. Hạnh phúc của hắn thật trọn vẹn, tất cả đều là do nhỏ
Mắt nhỏ nhấp nháy, hắn biết nhỏ đã thức nhưng vì ngượng ngùng nên ko dám mở mắt nhìn hắn, gương mặt nhỏ lại bắt đầu hồng lên trông thật đáng yêu, vuốt nhẹ mái tóc nhỏ hắn trêu
" dậy đi bà xã, em ngủ nhiều rồi đó, mau dậy làm việc nè" hắn cắn nhẹ vành tai nhỏ thì thầm nói
" làm việc gì?" nhỏ mở lớn đôi mắt nhìn hắn thắc mắc, đêm qua là tân hôn của họ vậy mà sáng nay phải làm việc gì chứ?
" thì việc …..tạo ra cục cưng đó, ba mẹ luôn hối thúc chúng ta mà, với lại anh cũng muốn có cục cưng" hắn cười gian tà nhìn nhỏ nói. Ko đợi nhỏ phản ứng hắn đã phủ lên môi nhỏ 1 nụ hôn nồng cháy, nụ hôn kéo dài trượt xuống cổ nhỏ, rồi lại đi đến vùng đẩy đà của nhỏ. Hắn mở miệng ngậm lấy nụ hoa hồng xinh xắn của nhỏ mà mút nhẹ.vị thật ngọt, ngọt trong lòng còn hơn cả đường mật.
Mặt nhỏ thì méo xệch vì hành động của hắn " chẳng phải đêm qua hắn đã yêu nhỏ cả đêm rồi sao? gần sáng mới ngủ 1 tí lại bắt đầu nữa. đúng là ngựa giống làm việc ko biết mệt mà" nhỏ thầm kêu khổ trong lòng nhưng cũng chỉ biết chìu theo sự khiêu khích của hắn mà rên rỉ. từng đợt sóng tình dâng lên cuồng cuộn. 1 cảnh xuân sắc lại diễn ra dưới cái nắng ấm áp của bình mình.
1 ngày mới bắt đầu, 1 tương lai mới bắt đầu. mỉm cười để bắt đầu đón nhận hạnh phúc và vượt qua thử thách
.........................................................
..........................................................
.............The End.............................
Này Em Gái ... Anh Yêu Em Này Em Gái ... Anh Yêu Em - hoang.nhung176